Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Thập Niên 60: Làm Giàu, Dạy Con (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 33: Bữa Ăn Đầu Tiên Sau Khi Trở Về

Thập Niên 60: Làm Giàu, Dạy Con (Dịch) (Đã Full)

  • 416 lượt xem
  • 1350 chữ
  • 2023-06-25 14:58:13

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước nhưng khi nhìn thấy thân ảnh Chu Thanh Bách sừng sững ở trước cửa, Lâm Thanh Hoà suýt không đứng vững.

 Người đàn ông 1m85, cao lớn đĩnh đạc, trên người toát ra khí thế mạnh mẽ, không ai dám khinh thường.

 Lâm Thanh Hoà: “Sao anh lại về giờ này, mau vào nhà đi, hôm nay lạnh quá, mau mau. À anh vào phòng bên này, giường đất phòng bên kia chưa thiêu.”

 Chu Thanh Bách chỉ liếc nhẹ Lâm Thanh Hoà một cái, sau đó xách cái balo cực lớn đi theo cô vào trong.

 Dắt Chu Thanh Bách vào trong phòng, Lâm Thanh Hoà quay ra bếp lấy gừng, nhóm lửa nấu một chén canh gừng cay nồng.

 Chu Thanh Bách đứng giữa phòng nhìn ba thằng con trai đang say sưa ngủ trên giường đất ấm áp. Nhìn qua là biết ba thằng nhóc này được chăm sóc rất kỹ càng, ăn uống đầy đủ, sạch sẽ thơm tho, đặc biệt là Tam Oa hai bầu má mũm mĩm, trắng tinh như cục bột.

 Anh tiến lại gần ngắm kĩ hơn, so với năm ngoái về phép, lần này thấy chúng khác hẳn. Nếu gặp ở ngoài đường có khi còn chẳng nhận ra con mình ấy chứ, nhưng mà phải công nhận Đại Oa càng lớn lên càng giống bố.

 Phòng bếp phát ra âm thanh lạch cạch, không ngờ cô ấy đang nấu canh gừng cho mình, cuối cùng Chu Thanh Bách cũng thả lỏng cơ mặt, thu hồi bớt nét lạnh lùng.

 Rất nhanh Lâm Thanh Hoà bê chén canh gừng vào, giục: “Còn nóng, anh mau uống cho ấm người.”

 Nói xong cô lại bước ra khỏi phòng lần nữa, tới khi quay lại chén canh gừng đã cạn. Lâm Thanh Hoà bưng chậu nước rửa chân vào nói với Chu Thanh Bách đang ngồi trên giường đất: “Anh còn ngồi thất thần ở đó làm gì, mau cởi giày ra, ngâm chân vào đây cho bớt lạnh. Anh đừng cậy mình còn trẻ mà coi thường sức khoẻ, hôm nay tuyết rơi lớn như vậy mà cũng về, đổ bệnh thì phải làm sao?”

 Những lời lải nhải vang lên bên tai nhưng kì lạ là Chu Thanh Bách không thấy phiền phức một chút nào, càng nhìn Lâm Thanh Hoà càng thấy thuận mắt.

 Chu Thanh Bách không khách sao nữa, anh cởi giày ngâm chân vào chậu nước nóng.

 Nuốt một chén canh gừng vào bụng, đã thấy thoải mái hơn rất nhiều rồi, nhưng dù sao đây là tâm ý của vợ, tất nhiên anh sẽ không cự tuyệt.

 Ngâm chân vào nước nóng, khí lạnh tản ra, cả người ấm áp hẳn lên, ánh mắt Chu Thanh Bách không tự chủ mà rơi trên người Lâm Thanh Hoà.

 Không ai lên tiếng.

 Tình huống thật khiến người ta mất tự nhiên, trong đầu chợt loé lên suy nghĩ, Lâm Thanh Hoà hỏi: “Anh đói bụng không? Trong bếp vẫn còn sủi cảo, bánh bao, anh muốn ăn cái nào?”

 Không nhắc tới thì thôi, nhắc tới mới nhớ hôm nay đi cả ngày trời, bụng dạ đều đói meo, đã khuya rồi bắt cô ấy làm thì cũng tội nhưng nếu có sẵn thì anh không khách sáo: “Lấy hết đi.”

 “Vậy anh chờ một chút.” Lâm Thanh Hoà nói dứt lời liền xoay người đi ra ngoài.

 Nhìn bóng dáng nhỏ bé từ lúc anh về tới giờ luôn bận rộn không ngừng, chẳng hiểu vì sao, tâm trạng bất an của Chu Thanh Bách bất giác đã bình tĩnh trở lại.

 Quả thật lần này về Chu Thanh Bách rất lo lắng, anh hiểu rõ cô đồng ý lấy anh là vì ước mơ được làm vợ cán bộ, bằng không sẽ không chịu thiệt thòi mà gả cho một người chồng quanh năm suốt tháng lo việc bên ngoài không màng chuyện nhà cửa.

 Bây giờ anh không thể cho cô toại nguyện, liệu cô có chấp nhận không? Tới lúc biết rõ chân tướng sự việc thể nào cô ấy cũng làm loạn lên cho mà xem.

 Haizzz, xem ra ầm ĩ một trận là điều không thể tránh khỏi.

 Lâm Thanh Hoà thầm đánh giá Chu Thanh Bách, thân hình to cao, lại còn huấn luyện trong quân đội chắc chắn sức ăn rất khoẻ. Vì thế cô hấp bốn cái bánh bao lớn và nấu một tô lớn canh sủi cảo tôm khô.

 Chu Thanh Bách không nói hai lời, ăn sạch sẽ toàn bộ, dáng vẻ còn giống như chưa no lắm.

 Lâm Thanh Hoà: “…..”

 Má ơi, ăn khoẻ vậy hả? Thế này liệu chỗ lương thực trong nhà có đủ cho cho anh ta ăn không đây? Sợ thật!

 “Không còn sớm nữa, anh đánh răng rồi đi ngủ đi.” Lâm Thanh Hoà dọn gọn chén đũa lại, khuya rồi cô lười rửa, để đây sáng mai dậy rửa cũng được.

 “Ừ” Chu Thanh Bách gật đầu.

 Lâm Thanh Hoà đổ một ít nước nóng từ trong phích vào chậu rồi hoà thêm nước lạnh tới khi vừa đủ ấm để đánh răng.

 Chu Thanh Bách không nói gì liền đánh răng, hắn biết xưa nay cô thích sạch sẽ nhưng anh không nhớ buổi tối cô cũng đánh răng.

 Bởi vì giường đất phòng bên chưa thiêu, Lâm Thanh Hoà không nghĩ sẽ ngược đãi bệnh nhân, nên đêm nay để anh ngủ phòng này luôn.

 Theo trí nhớ của cô thì hiện tại trên người anh đang có vết thương, tuy không còn quá đáng ngại nhưng muốn khoẻ hẳn vẫn phải điều dưỡng một thời gian dài.

 Giường đất rất lớn, ba đứa bé nằm giữa, cô nằm góc trong, anh nằm ngoài cùng. Hiện tại cô là vợ anh nhưng mà ngủ kiểu này khiến cả người cô vô cùng lúng túng cũng may nằm cách nhau một khoảng, lại có chướng ngại vật ở giữa, cố gắng thích ứng vậy.

 “Chăn bông này, không tồi.” Vừa nhìn thấy cái chăn bông lớn loại bảy cân, Chu Thanh Bách nói.

 Lâm Thanh Hoà nhướng mày: “Tất nhiên rồi, tôi tốn không ít tiền mua về đấy.”

 Thời tiết lạnh thế này, một cái chăn bông bảy cân chả thấm vào đâu, bên trên còn đắp thêm một cái chăn bốn cân, phía dưới lót một tấm đệm dày mới đủ ấm.

 Đi đường cả ngày, Chu Thanh Bách quả thực mệt mỏi, đặt lưng xuống giường, bên cạnh là vợ và mấy đứa con, anh hài lòng nhắm mắt ngủ.

 Trải qua đêm nay một cách thuận lợi như thế này, đúng là vượt ngoài sức tưởng tượng của anh. Không những có canh gừng thơm nồng, nước nóng ngâm chân, lại còn được ăn một bữa no nê bánh bao bột mì tinh và canh sủi cảo tôm khô. Chu Thanh Bách duỗi thẳng người thoải mái quá, ấm áp quá!

 Việc kia….thôi để mai tìm cơ hội nói chuyên với cô ấy. Chuyện ngày mai để ngày mai tính, lo trước cũng chẳng ích gì. Chu Thanh Bách im lặng ngủ.

 Bên này, Lâm Thanh Hoà thấy không có tiếng động gì nữa mới yên tâm đi tìm Chu Công.

 Lâm Thanh Hoà không biết mình ngủ say như vậy, lúc tỉnh lại mới biết đã trễ vậy rồi à, tám giờ, trời ơi!

 Bọn nhỏ đâu hết rồi, cả đám chẳng thấy bóng dáng đứa nào là sao, Lâm Thanh Hoà luống cuống, tỉnh táo hẳn mới nhớ ra cha chúng, Chu Thanh Bách đã trở về rồi!

 Bên ngoài nhà chính truyền vào tiếng bà Chu, Chu Thanh Bách cùng đám trẻ.

 Ồ không sao rồi, Lâm Thanh Hoà chỉnh trang lại một chút rồi rời giường, trễ quá rồi không biết ba đứa nhỏ đã ăn uống gì chưa.

 Dậy muộn lại còn bị mẹ chồng bắt gặp, quả này bị ăn chửi chắc luôn, ai ngờ bà Chu lại nhìn Lâm Thanh Hoà bằng ánh mắt khen ngợi.

 Bà Chu: “Vợ thằng tư, tối qua vất vả cho con rồi.”

 Một câu của bà làm cô giật cả mình, nhưng nhanh chóng hiểu ngay, hoá ra Chu Thanh Bạch đã đem chuyện tối qua cô chăm sóc anh kể cho mẹ chồng nghe, haha, hèn chi. Cô cười cười nói: “Không có gì, không có gì, mẹ ăn chưa?”

 “Ăn rồi, con mau ăn chút gì đi.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top