Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Thanh Liên Chi Đỉnh (Dịch)
  4. Chương 188: Trùng trùng sương mù (1)

Thanh Liên Chi Đỉnh (Dịch)

  • 117 lượt xem
  • 1330 chữ
  • 2024-03-02 12:02:38

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lý Khải Văn chỉ là Luyện khí tầng bốn, khống chế hai kiện linh khí đã cảm thấy cố sức, sắc mặt rất nhanh tái nhợt xuống.

Nhìn thấy hai thanh đoản đao màu xanh chém tới, sắc mặt hắn như tro tàn, nhắm mắt nhận mệnh.

Không có truyền đến đau đớn như trong tưởng tượng, vang lên hai thanh âm trầm đục.

“Không tốt, Trúc cơ tu sĩ. Chạy mau.”

Lý Khải Văn mở mắt, phát hiện phụ nhân ục ịch và đại hắn trung niên bị một sợi kim sắc tế ti trói chặt, không thể động đậy.

Một thanh niên áo lam đứng trước mặt Lý Khải Văn, dựa vào pháp lực đang dao động, rõ ràng là Trúc cơ tu sĩ.

Lý Khải Văn nhìn thấy Vương Trường Sinh, không dám chậm trễ, lập tức khom mình hành lễ, ôm quyền nói: “Vãn bối Lý Khải Văn, đa tạ ân cứu mạng của tiền bối.”

“Ta cũng vừa vặn đi ngang qua nơi đây. Quan sát hai vị này thật lâu rồi, ngươi nhanh chóng rời khỏi đi, ta có lời muốn hỏi bọn họ.”

Lý Khải Văn đương nhiên không dám nói không, vội vàng nhặt lên linh khí của Vương Trường Vũ. Hành lễ với Vương Trường Sinh, sau đó bước nhanh xuống núi, tốc độc cực nhanh.

“Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng. Chúng ta là lần đầu tiên, mong tiền bối tha mạng.”

Đại hán trung niên mở miệng cầu xin tha thứ.

“Thành thật trả lời vấn đề của ta, ta có thể cho các ngươi một con đường sống. Chuyện này là các ngươi nhất thời nổi lòng tham hay là có người sai sử?”

Hai tay Vương Trường Sinh để sau lưng, giọng điệu bình thản, sâu trong đôi mắt xẹt qua chút sát ý.

Đại hán trung niên sắc mặt lộ vẻ do dự, muốn nói lại thôi.

“Hừ, phu quân, đừng nghe hắn, muốn chém muốn giết thì tuỳ. Cho dù chúng ta nói thật, hắn vẫn sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu.”

Đôi mắt Vương Trường Sinh xẹt qua một chút hàn quang, cười lạnh nói: “Các ngươi không có lựa chọn, cho các ngươi thời gian năm tức. Nếu hết thời gian mà các ngươi còn không trả lời, vậy thì xuống gặp Diêm Vương đi.”

Đại hán trung niên do dự một lát rồi nói: “Chúng ta không biết đối phương là ai. Hắn ra giá một ngàn khối linh thạch để chúng ta giết nha đầu kia, lưu lại mạng của người nam còn lại.”

“Là nam hay nữ? Bộ dáng như thế nào? Có nói qua hắn thuộc dòng họ nào không? Các ngươi biết cô gái kia có lai lịch gì sao?”

“Nam, cao cao gầy gầy, Luyện khí tầng chín, sử dụng một đôi liêm đao. Hắn không nói lai lịch, người nữ vừa rồi là đệ tử của Thanh Liên sơn Vương gia. Chúng ta cũng không muốn ra tay với này, nhưng con của chúng ta bị hắn bắt đi. Chúng ta nếu không nghe theo hắn, hắn sẽ giết con chúng ta. Tiền bối, những lời ta nói đều là sự thật. Mong ngài tha cho hai người chúng ta một mạng.”

Vương Trường Sinh cau mày, hung phạm đứng phía sau màn hiển nhiên không muốn lộ thân phận.

“Sau khi sự thành, người nọ làm thế nào để liên hệ với các ngươi?”

“Hắn nói, đến lúc đó mang theo đầu của nha đầu kia đến Bạch Vân lĩnh Vân Châu trao đổi.”

Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát. Tay vẫy một cái, kim ti đang trói trụ hai người buông lỏng ra, bay vào ông tay áo của hắn.

“Để túi trữ vật lại, cút đi.”

Hai người nhất thời mừng rỡ, lên tiếng cảm ơn. Bỏ túi trữ vật lại sau đó thi triển thuật Đằng vân giá vũ rời khỏi.

Bọn họ còn chưa có bay xa, Vương Trường Sinh lấy ra ba thanh phi đao màu lam, chém về phía hai người bọn họ.

Vang lên hai tiếng kêu thảm thiết, hai người rơi từ giữa không trung xuống.

“Ngu xuẩn, ta nói tha cho các ngươi rời khỏi, cũng không có nói để các ngươi còn sống rời khỏi.”

Vương Trường Sinh nhặt lên hai túi trữ vật, lại kiểm tra hai khối thi thể một chút. Xác nhận không có gì sai sót, hắn thi triển thuật Đằng vân giá vũ, bay về hướng Thanh Liên sơn.

Hắn vốn định đem hai người trói trở về, nghiêm hình tra khảo. Nhưng qua lời mà hai người nói, xem ra hung phạm đứng sau màn mười phần cẩn thận. Mang bọn họ trở về nghiêm hình tra khảo cũng không được gì, nên sớm một chút giải quyết bọn họ.

Trở lại Thanh Liên sơn, Vương Trường Sinh đem sự tình kể lại với Vương Diệu Tông.

Vương Diệu Tông lập tức mở tộc hội, mời nhiều tộc lão đến thảo luận.

Nghe xong Vương Trường Sinh tường thuật, đại đa số người không hẹn mà cùng hiện lên trong đầu hai chữ: Lâm gia.

“Chuyện này có hay không là do Lâm gia làm? Nhưng mà không đúng! Ngươi mới trở về vài ngày chứ? Lâm gia sao có thể nhanh như vậy đã nhắm vào Vương gia chúng ta. Hơn nữa, Trường Vũ là Luyện khí kỳ. Tư chất như vậy, giết Trường Vũ thì có gì tốt chứ? Sẽ không phải do tên Lý Khải Văn kia làm chứ? Cố ý diễn vở anh hùng cứu mỹ nhân.”

Vương Trường Sinh lắc đầu, phân tích: “Hẳn không phải do Lâm gia làm. Thất tỷ chỉ là Luyện khí kỳ, lại không biết luyện chế Khôi lỗi thú. Giết Thất tỷ không có tác dụng gì. Lại càng không phải là Lý Khải Văn làm, nếu ta không ra tay cứu, hắn đã chết rồi. Theo lời bọn họ nói thì muốn lưu lại Lý Khải Văn. Hung phạm phía sau màn muốn nhắn gửi một tin tức, có người muốn đối phó Vương gia chúng ta. Ngoài ra, bọn họ hẳn là theo dõi Thất tỷ và Lý Khải Văn được một đoạn thời gian. Nói không chừng hung thủ quen biết Thất tỷ và Lý Khải Văn, biết bọn họ hôm nay sẽ ra ngoài du ngoạn.”

“Có khả năng này, có người muốn đối phó Vương gia. Vậy thì phiền toái rồi, ở Trường Bình quận này, Trần gia là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của chúng ta. Nhưng hiện tại bọn họ đang hợp tác cùng chúng ta, giết Trường Vũ, đối với bọn họ thì có chỗ tốt gì? Ta thật không nghĩ ra, ta cảm thấy Lâm gia càng có khả năng hơn. Đây là cảnh cáo Vương gia chúng ta. Trường Sinh ở trong Quỷ uyên bán một con Nhị giai Khôi lỗi thú với giá cao như vậy. Nói không chừng là Lâm gia thẹn quá hoá giận.”

Vương Diệu Tông lắc lắc đầu, không đồng ý nói: “Nếu ta là Lâm gia, tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện ngu xuẩn này. Từ chuyện ở Quỷ uyên mà nói, Lâm gia càng thích mượn đao giết người hơn. Chúng ta và Lâm gia không có xung đột lợi ích. Nếu Lâm gia làm như vậy, là muốn xé rách da mặt với chúng ta. Quan trọng nhất là giết Trường Vũ sẽ chẳng gây nên ảnh hưởng lớn gì đến nhà chúng ta. Trường Sinh trở về từ Quỷ uyên không bao lâu liền xuất hiện loại chuyện này. Ta cảm thấy, chuyện này có khả năng là người ở đây làm.”

“Ở quận Trường Bình xung đột lợi ích với Vương gia chúng ta chỉ có Trần gia. Về phần Hoàng gia, cùng với chúng ta không có xung đột gì. Hoàng Hải Minh đã hơn một trăm tám mươi tuổi, người này luôn an phận thành thật, cũng dễ nói chuyện. Hắn sắp tọa hoá rồi, nửa tháng trước, Hoàng Hải Minh tới muốn kết thân cùng Vương gia chúng ta. Nếu đã muốn cùng chúng ta kết thân, hắn không có lý do để làm như vậy.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top