Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Thanh Liên Chi Đỉnh (Dịch)
  4. Chương 157: Ba năm

Thanh Liên Chi Đỉnh (Dịch)

  • 98 lượt xem
  • 1337 chữ
  • 2024-03-02 10:26:53

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Khôi lỗi sư của Vương gia đều ở Thanh Liên sơn. Thứ nhất để đảm bảo an toàn của bọn họ. Thứ hai để cho bọn họ có một hoàn cảnh tu luyện tốt. Thứ ba cũng tiện để Vương Trường Sinh hướng dẫn, để bọn họ thuận tiện trao đổi. Bởi vậy mới không phân công bọn ra ngoài.

Khôi lỗi thú được luyện chế ra, được phân đến bán tại Tiên Duyên thành và Bạch Vân lĩnh. Trong đó đa phần là đưa đến Bạch Vân lĩnh. Khoảng cách đến Tiên Duyên thành quá xa, vận chuyển Khôi lỗi thú đến đó rất phiền toái. Nếu toàn bộ đều đem bán ở Bạch Vân lĩnh, cũng không thể bán hết. Vương Minh Viễn dự tính đem một ít Khôi lỗi thú bán cho Trần gia, để Trần gia thay mặt bán ra, tiết kiệm nhân lực. Luyện khí điếm ở Tiên Duyên thành sửa thành bán Linh ngư. Động quật ở Bạch Vân lĩnh có thể nuôi dưỡng Linh ngư.

Nhân thủ được rút ra sẽ phía đến Tử Nguyệt phường thị mở Khôi lỗi điếm. Bạch Vân lĩnh dù sao cũng chỉ là một cái tiểu phường thị, lượng khách so ra vẫn kém đại phường thị như Tử Nguyệt phường thị. Nhưng trông coi động quật trong lòng đất tại Bạch Vân lĩnh, cũng phải phái ra không ít nhân thủ.

“Mười gian cửa hàng? Khẩu vị của các ngươi cũng thật lớn.”

Trần Hiền Nhân nhíu mày nói.

Vương Trường Sinh thản nhiên cười, trả lời: “Nếu là hợp tác, đương nhiên có thể từ từ thương lượng. Thương lượng tới khi hai bên đều hài lòng mới được, không hài lòng có thể không hợp tác.”

Bốn người cùng nói chuyện ba canh giờ, cuối cùng đạt thành hiệp nghị. Trần gia đem bốn gian cửa hàng ở Trường Bình phường thị cho Vương gia. Vương gia hàng năm phải bán cho Trần gia ít nhất năm mươi nhất giai Khôi lỗi thú, giá cả định theo cấp bậc của Khôi lỗi thú.

Sau khi đạt thành hiệp nghị, Vương gia có thể dư ra nhân thủ tới Tử Nguyệt phường thị mở cửa hàng. Trần gia cũng có thể vững gót chân ở Tiên Duyên thành.

Trần Hưng Thịnh vốn muốn giữ Vương Diệu Tông và Vương Trường Sinh lại dùng cơm, nhưng bị bọn họ uyển chuyển cự tuyệt.

Trở lại Thanh Liên sơn, Vương Trường Sinh báo cáo chi tiết lại với Vương Minh Viễn.

“Đáng tiếc, Trần Hiền Nhân lại có thể Trúc cơ. Nếu không nhất định có thể cắn được một miếng thịt to trên người Trần gia.”

Vương Minh Viễn lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.

Vương Trường Sinh cười cười, rồi nói: “Trần Hiền Nhăn hẳn là ở lại Ngọc Điền sơn tấn thăng Trúc cơ kỳ. Một viên Trúc cơ đan và một bình Tử ngọc linh thuỷ, muốn không Trúc cơ cũng khó. Nhưng Trần Hưng Thịnh rõ ràng trên người có thương tích. Tuổi của hắn còn lớn hơn tuổi của Nhị bá công. Ý của Nhị bá công chính là từ từ không vội, con và Đại ca đều trẻ tuổi, chờ Trần Hưng Thịnh chết rồi. Nếu Trần gia không xuất hiện tu sĩ Trúc cơ thứ hai, lúc đó Trần gia không muốn bị cắn mất một miếng thịt cũng khó. Cha, người có thể phái người đến Tử nguyệt phường thị trước. Các mối quan hệ trước kia của mẹ có thể liên lạc để nhờ trợ giúp. Mau chóng thuê một gian cửa hàng ở Tử Nguyệt phường thị, chậm rãi chuyển trọng tâm của gia tộc về hướng Tử Nguyệt phường thị.”

“Ừ, ta sẽ mau chóng sắp xếp thoả đáng việc này. Đúng rồi, Nhị ca gửi thư, Uông gia đã phái người đưa tài liệu tới. Ngươi mau chóng quay về Bạch Vân lĩnh đi! Hoàn cảnh tu luyện ở đó cũng hữu ích đối với ngươi.”

“Được, con chào mẹ và muội muội một tiếng. Sau đó sẽ lập tức lên đường.”

“Không cần, ta đã tự mình đến rồi đây.”

Liễu Thanh Nhi tay cầm một cái thực hạp đi vào. Nàng buông thực hạp xuống, từ trong tay áo lấy ra một cái túi trữ vật màu xanh. Đưa cho Vương Trường Sinh rồi nói: “Đây là một chút linh thạch mẹ tiết kiệm được, con đừng chê ít. Trường Nguyệt còn nhỏ, không cần dùng bao nhiêu linh thạch. Có rảnh thì về thăm nhà một chút. Nếu không rảnh thì gửi một phong thư về nhà báo bình an cũng được.”

Nàng như là nhớ tới điều gì, hai mắt híp lại, cười nói: “Tuổi con cũng không còn nhỏ, cũng nên lập gia đình rồi. Nếu gặp được cô nương tốt, dẫn về nhà để mẹ nhìn xem. Mẹ thay con làm chủ. Nhạc Vân lại mang thai, tiểu tử Thanh Kỳ con của Trường Huy cũng đã biết chạy rồi.”

“Mẹ con muốn ôm tôn tử rồi. Nhưng việc này không vội, con thích mới là quan trọng nhất.”

Liễu Thanh Nhi trừng mắt liếc Vương Minh Viễn một cái, nhíu mày nói: “Nói giống như chàng không muốn ôm tôn tử vậy. Hai ngày trước là ai ôm Thanh Kỳ cười không ra cái dạng gì? Ôm tôn tử của người khác là có ý tứ gì? Vẫn là tôn tử của chính mình tốt hơn, Trường Sinh đã Trúc cơ. Thành gia cũng sẽ không ảnh hưởng hắn tu luyện, còn có thể tăng thêm hậu nhân cho gia tộc.”

Vương Trường Sinh ngượng ngùng cười, rồi nói: “Đã biết, cha, mẹ, con sẽ lưu ý. Hai người bảo trọng, con đi rồi, có rảnh sẽ gửi thư trở về.”

Hơn một tháng sau, Vương Trường Sinh đã có mặt tại Bạch Vân lĩnh.

Đến Linh khôi các, Vương Trường Sinh kể lại một chút chuyện ở Nguỵ Quốc.

Vương Minh Tài nghe xong, chau mày an ủi: “Trường Phong Trúc cơ là chuyện tốt. Trường Tuyết cát nhân thiên tướng, sẽ không có việc gì. Đúng rồi, đây là nguyên liệu Uông gia phái người đưa tới. Ta đã kiểm tra, tổng cộng hai mươi phần nguyên liệu. Ngoài ra, cha ngươi cũng phái người đưa tới mười phần nguyên liệu, tổng cộng có ba mươi phần.”

Hai mươi phần nguyên liệu, chỉ cần giao cho Uông gia bốn con Nhị giai hạ phẩm Khôi lỗi thú là được.

Vương Trường Sinh nhận lấy nguyên liệu. Lại nói chuyện phiếm vài câu, sau đó cáo từ rời khỏi.

Vì bảo vệ bí mật động quật trong lòng đất, Vương gia chẳng những bày ra trận pháp, dùng Thạch hoá thuật phong kín cửa sơn động. Ngoài ra, trên mặt sơn động cũng gắn Tuyệt linh tán, cho dù có trồng Tử sái trên đất, cũng không thể nảy mầm sinh trưởng.

Tuyệt linh tán là một loại bột phấn diệt cỏ. Nếu bùn đất bị rải Tuyệt linh tán, linh cốc linh dược đều không thể sinh trưởng.

Cho dù có người vô tình nhìn thấy chỗ này, cũng sẽ không thể phát hiện động quật trong lòng đất.

Động quật phân làm hai phần, Vương Trường Sinh và Vương Minh Giang một phần. Phạm vi hoạt động cảu bọn họ rất nhỏ, chỉ có một trượng. Toàn bộ những chỗ khác đều dùng để nuôi cá trồng cây, một chút không gian dư thừa cũng không được lãng phí.

Linh hà đã được bày trận pháp, Xà niêm ngư không thể lên bờ.

Vương Minh Giang nhìn thấy Vương Trường Sinh, thân thiết hỏi: “Trường Sinh, sao ngươi lại đi lâu như vậy? Trong tộc không có việc gì chứ?”

Vương Trường Sinh cũng không có giấu diếm, đem những chuyện đã xảy ra kể cho Vương Minh Giang.

Biết được Vương Trường Tuyết mất tích, Vương Minh Giang chau mày. Biết được Vương Trường Phong Trúc cơ, hàng mày đang nhíu chặt của hắn dần giãn ra.

“Hy vọng Trường Tuyết không gặp chuyện gì. Ngươi và Trường Phong đều đã Trúc cơ, ta cũng phải cố gắng mới được.

Vương Trường Sinh cười gật gật đầu, rồi nói: “Vâng, Nhị bá công nói, tranh thủ trong ba mươi năm tới lại bồi dưỡng thêm một tu sĩ Trúc cơ thứ tư.” 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top