Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị giới
  3. Thánh Khư (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 33: Nhục thân thành thánh (2)

Thánh Khư (Dịch) (Đã Full)

  • 429 lượt xem
  • 1416 chữ
  • 2023-03-30 22:52:32

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ông có chút không xác định, lộ ra thần sắc kì dị.

Sở Phong gật đầu.

Bác sĩ Vương được xác nhận là thân thể của hắn phát ra, thần sắc cứng đờ, gần như hóa đá, ông ta cảm thấy khó có thể tin được, vẻ mặt khiếp sợ.

“Điều này, làm sao có thể?” Ông trợn mắt há mồm, nhìn chằm chằm vào Sở Phong, cả nửa ngày không nói được một lời.

“Dạ, có vấn đề gì sao?” Sở Phong hỏi thăm.

“Sao lại không có vấn đề chứ, đây là vấn đề từ thời cổ đại rồi, tuyệt đối là đại sự nha, có một số lão đạo sĩ, cao tăng, sống hơn trăm tuổi, mới phát ra loại mùi thơm nhàn nhạt này, hơn nữa sức lực, tốc độ thế này ở cổ đại mà nói thường có một loại thuyết pháp, họ gọi đây là nhục thân thành thánh.”

“Sao lại nói như vậy?” Sở Phong ngạc nhiên.

“Đúng rồi, nhục thân thành thánh!” Bác sĩ Vương khẳng định lại một lần nữa.

Sở Phong ngẩn người, điều này có chút kinh người.

“Một số văn tịch cổ ghi lại, mặc dù có chút huyền ảo, nhưng không thể chối bỏ toàn bộ, vẫn có thể tin một chút.” Bác sĩ Vương nói ra.

Ông tinh thông y thuật phương Tây, cũng hiểu biết Trung y, đối với một ít Dược điển cổ đại có nghiên cứu qua, thậm chí đọc lướt qua một số phương thuốc… trong đó có một số thuộc đạo gia và phật gia, cho nên kiến thức rất rộng.

“Nhân thể cực hạn, là có thể đánh vỡ, con không phải là ví dụ điển hình sao?” Bác sĩ Vương cảm thán:” cổ đại có ít người, chắc cũng giống ngươi, như “Thích Già tịch tượng, đạo nhân bàn sơn” , nghe thì huyền ảo, nhưng một người nếu lực lượng thân thể đủ cường đại, thì thật sự có thể làm được.”

Theo ông giải thích, Phật Đà cũng chỉ là người, nhưng vì sức mạnh thân thể mạnh mẽ, cho nên có thể ném được cả voi.

“Những sự tích đó, đều là kết quả của nhục thân thành thánh, những người này sau khi chết thì thân thể bất hủ, lại phát ra một mùi thơm ngát.”

Ông càng nói càng kích động, nhìn ra được ông đối với những điển tịch cổ ghi lại mấy chuyện này rất là quan tâm hứng thú, chứng kiến Sở Phong một ví dụ sống sờ sờ, lại càng không thể bình tĩnh, ông lại càng hận không thể đem Sở Phong ra giải phẫu nghiên cứu cẩn thận.

Sở Phong vội vàng đứng dậy, chào tạm biệt ông rồi chạy trốn khỏi đây.

Trên đường, hắn nghĩ rất nhiều chuyện.

Ngay lúc về nhà, nghe nội viện tiếng gió vù vù, lại như có tiếng sấm, động tĩnh thật lớn.

Lại xảy ra chuyện gì nữa? Hắn có chút bận tâm, con trâu chết tiệt kia có bị sao không?

Sở Phong bước vào nội viện, lập tức há hốc mồm, hắn thấy cái gì thế này, một con trâu, hai chân sau chạm đất, hai chân trước giương ra, động đậy, nó… đang múa quyền…..!

Gió lớn vù vù, tiếng sấm vang rền, đều là do thân thể Hoàng Ngưu phát ra,,. đây là một loại quyền pháp gì thế này?

Một con trâu, nó sẽ đánh ra loại quyền pháp gì đây!

Sở Phong giống như cái chày gỗ, ánh mắt nhìn thẳng, nhìn chằm chằm con nghé vàng đang đánh quyền trong viện… Thật sự quá kinh người!

Hai chân sau của con nghé vàng chấm đất, vững vàng linh động. Một khi thay đổi bộ pháp, sự nhanh nhẹn cũng biến hóa theo, mang theo sự phiêu dật, hoàn toàn không giống một con nghé gì cả.

Sở Phong đứng bên cạnh nhìn xem, vô cùng ngạc nhiên.

Con nghé vàng liếc mắt nhìn hắn, vẫn chưa dừng lại. Vẻ mặt của nó ngạo nghễ, có cảm giác tự phụ. Nó tăng thêm lực cho quyền pháp, trong khoảnh khắc cực kỳ ép người.

Thân hình của nó mạnh mẽ, lúc thì như chim đại bàng chụp mồi, quyền phong kích động, uy thế lẫm lẫm không thể đỡ, khi thì như ác thú nuốt trời, hung mãnh vô cùng, sấm rền điếc tai, hung uy tràn ngập.

Sở Phong hoảng sợ. Quyền pháp của con bò này đáng sợ thật. Không cần tiếp xúc qua, hắn cũng biết sự lợi hại trong đó.

Con nghé vàng vô cùng đắc ý, giãn ra quyền pháp, càng lúc càng bất phàm. Nhưng khi nó liếc mắt nhìn Sở Phong, sắc mặt của nó cứng đờ, phát hiện hai tay Sở Phong trống trơn, không mang điện thoại trở về.

Nó ngừng hẳn lại, không thèm phản ứng đến Sở Phong nữa.

Sở Phong còn đang khó hiểu, tại sao lại dừng? Hắn còn chưa xem đủ mà. Vừa rồi quyền pháp này rất phi phàm.

Ban đầu, hắn còn hơi mơ hồ, không biết tại sao con nghé vàng này lại ngừng, nhưng về sau cẩn thận quan sát, nhìn thấy ánh mắt gian tà của con nghé vàng thỉnh thoảng đánh giá hắn, hình như là đang xác nhận cái gì, hắn bỗng chốc hiểu ra.

Con nghé vàng này đang nhớ chiếc điện thoại.

“Nghé vàng ơi, tao đã chọn cho mày một chiếc điện thoại đời mới nhất, nhìn qua chất lượng rất cao. Nhưng vừa rồi tao không mang đủ tiền, để tao về lấy thêm tiền mặt, sau đó đi mua cho mày ngay.”

Con ngé vàng dựng thẳng lỗ tai. Nghe hắn nói như thế, nó nhất thời mở cái miệng rộng, cười không ra tiếng, không phải là cười nhạo mà là cười cao hứng.

Sở Phong oán thầm, con nghé chết dẫm này đúng là rất thực tế.

Đồng thời, con nghé vàng mô tả lại động tác huy quyền, khoa chân múa tay, cuối cùng thở ra một hơi, xem như kết thúc công việc, tìm cho mình một lối thoát.

Sở Phong không biết phải nói gì. Đã ngừng đánh, lại còn “kết thúc” công việc một cách mạnh mẽ như vậy?

Nhưng hắn nhìn bộ dạng bình tĩnh của con nghé vàng, hắn cũng làm như không biết.

"Bò....ò...!"

Con nghé vàng thấy hắn đứng im bất động, trực tiếp kêu lên một tiếng, giống như muốn thúc giục hắn.

Sở Phong không nói hai lời, xoay người bước đi, đến một tiệm tạp hóa cũ cách đó nửa dặm, vừa vào cửa liền nói: “Bác Lưu, bán cho cháu một chiếc điện thoại cũ nhất, rẻ nhất của bác cho cháu.”

“Tiểu Sở, cháu trở về khi nào vậy?” Bác Lưu đẩy chiếc kính viễn thị rất dầy trên sống mũi lên, cười tủm tỉm nhìn Sở Phong.

“Cháu mới về mấy ngày trước. Bác Lưu, đã lâu không gặp, bác có khỏe không?” Sở Phong ân cần hỏi thăm.

“Ta vẫn còn khỏe. Nhưng cháu cần điện thoại cũ làm gì? Không phải thời buổi này mấy đứa trẻ tuổi thích dùng kiểu đời mới nhất sao?” Bác Lưu khó hiểu.

“Cháu có việc dùng. Công năng lạc hậu thì không sao, nhưng ngoài mặt thì nhất định phải mới.” Sở Phong nhấn mạnh.

“Tuy cửa hàng của ta đã cũ, nhưng mấy loại điện thoại đời cũ chẳng ai thèm mua nữa, cho nên không có mấy cái.” Bác Lưu nói.

Ông lục tung, cuối cùng tìm được mấy cái. Mấy thứ này ngày thường căn bản chẳng bán được, trừ phi là người thích chơi đồ cổ mua về sưu tầm, còn lại thì chẳng có giá trị.

Sở Phong liếc mắt nhìn trúng một cái khá to, vẫn còn khá mới, ngoại trừ màn hình thì những chỗ khác có màu trắng bạc, còn có chút sáng bóng.

“Chính là nó!”

“Này Tiểu Sở, tuy rằng chiếc máy này nhìn còn mới nhưng công năng không bằng những cái kia.” Bác Lưu nói.

“Không sao, nhìn vầy đã tốt lắm rồi, chỉ cần nhìn thấy mới là đủ.” Sở Phong quả thật rất muốn mua cái này.

Bác Lưu không nói nên lời, nhưng cũng không tiện nói nhiều.

Khi nhìn thấy Sở Phong chuẩn bị trả tiền, ông khoát tay: “Thôi được rồi, mấy thứ đồ cũ này ở đây chỉ tổ chiếm chỗ, tặng cho cháu đấy.”

“Dạ vâng, Bác Lưu, lần sau cháu mang cho bác bình rượu ngon nhé.” Sở Phong cũng không khách sáo.

“Đúng rồi, Tiểu Sở, khi cháu còn chưa về, có mấy cậu thanh niên đến thị trấn, khi đi ngang qua chỗ của ta, ta dường như nghe được bọn chúng nói đến đây tìm cháu.”

Khi Sở Phong chuẩn bị rời đi, Bác Lưu lập tức nhắc đến chuyện này.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top