Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị giới
  3. Thánh Khư (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 3: Đồng xanh Côn Luân

Thánh Khư (Dịch) (Đã Full)

  • 765 lượt xem
  • 1438 chữ
  • 2023-03-30 22:44:24

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đối với những người dân ở đây, Ngao chân chính được sinh ra trong tự nhiên, là kẻ địch của sư tử, hổ báo, còn loại Ngao đượ con người nuôi dưỡng kia không phải là Ngao thật. Có truyền thuyết kể rằng, bên trong ngọn Thánh sơn có Long Ngao, mấy trăm năm mới có một con xuất thế, sức mạnh vô cùng lớn, có thể hàng ma.

Mấy ngày sau, Sở Phong đã tới gần Thánh sơn.

Hắn cũng biết được, ở các khu vực suốt dọc đường đều từng xuất hiện màn sương màu lam kia, chắc hẳn lần này cũng lại là một dị biến lớn lao giống những lần trong lịch sử kia rồi.

Đồng thời, điều này cũng mang ý nghĩa, cũng giống mấy lần trước, con người vẫn sẽ không tìm được nguyên nhân phát sinh.

Thậm chí, khá nhiều còn không biết nó sẽ gây ra hậu quả gì.

Nói đến cũng kỳ quái, giờ vốn dĩ đã là cuối mùa thu, thời tiết Tây Tạng hẳn phải rất lạnh mới đúng, nhưng mấy ngày gần đây, trên suốt con đường Sở Phong đi, lại dần dần trở nên ấm áp.

Vài ngày trước, lá vàng bay lả tả, héo úa, rụng đầy đất, mà bây giờ lại khác.

Những chiếc lá còn sót lại trên cây giống như lại khôi phục sức sống, không còn khô héo, không còn rơi xuống nữa.

Càng tới gần Côn Luân, thì ở ven đường, dù là cỏ dại, hay là những bụi gai đều chịu ảnh hưởng bởi sự ấm áp của thời tiết mà tràn đầy sức sống, dường như phát sáng được vậy.

Tùy là cuối thu, nhưng lại không có vẻ đìu hiu cô quạnh.

“Thời tiết ấm dần, chẳng lẽ là do dị biến gây ra?” Sở Phong suy đoán.

Cuối cùng, núi Côn Luân cũng đã ở ngay trước mắt.

Tuy còn cách rất xa, nhưng vẫn cảm thấy được một loại áp lực.

Dãy núi cao lớn, khí thế hào hùng, trải dài khắp, như sống lưng của trời đất, vắt ngang ở nơi đó.

Nó bao la hùng vĩ, không gì so sánh nổi. Đây là ngọn núi có tiếng từ thời cổ đại.

Dãy núi này chứa đựng vô số truyền thuyết, từ xưa đến nay, bao phủ rất nhiều sắc thái thần thoại.

Vốn là, sau khi tiến vào Tây Tạng, Sở Phong định quay trở về ngay, nhưng mà trên đường đi hắn không ngừng nghe nói đến dị động về những mảng sáng màu lam nhấp nháy ở núi Côn Luân, nên muốn đến gần hơn để xem thử.

“Chính là chỗ này.”

Sở Phong đến chỗ dự định. Đó là một nơi nằm ngay tại chân núi. Ngọn núi cao lồng lộng như tòa thành của thần tiên, rộng rãi khổng lồ, tọa lạc tại phía tây của đại địa, khí tức mênh mang và hùng hồn đập vào mặt.

Đây chỉ là một đoạn ngắn của dãy núi Côn Lôn mà thôi. Vài ngày trước, lúc chạng vạng tối, ở nơi này đã từng phát ra luồng ánh sáng màu lam chói lóa, những người dân sống gần đó đều thấy được. Có điều, trong mấy ngày nay, hiếm có người nào dám đến gần.

Sở Phong bước tiếp, leo dần lên núi.

Thế núi dần dần cao, hơi dốc. Vô số đá tảng nằm lổn ngổn. Đường càng lúc càng khó đi, mà trên đường đi, cỏ cây lại vô cùng tươi tốt, đặt vào thời điểm cuối mùa thu này lại càng hiện rõ vẻ không bình thường.

“Hình như vài ngày trước, quả thực đã từng xảy ra địa chấn?” Sở Phong quan sát. Hắn nhận thấy, trên núi có dấu vết rạn nứt. Mặt đất lại có không ít những khe hở thô to, còn có một vài tảng đá lớn rõ ràng là lăn xuống từ trên cao, cùng mấy vách đá bị nứt toạc ra.

Ở ngọn núi này đã từng phát sinh cảnh tượng khác thường.

“Đây là cái gì?”

Sở Phong nhìn thấy một tảng đá lớn, phía trên có chữ viết, vết khắc rất sâu, bị đất đá vùi lấp phần lớn.

Do địa chấn, một phần nhỏ của ngọn núi rơi xuống. Đất lở, làm tảng đá lớn bị vùi sâu dưới lòng đất này lộ ra.

Trên tảng đá có một lớp vật chất màu xanh biếc, trông giống như rêu.

“Tây... Vương!”

Sở Phong dùng tay vuốt ve chữ khắc trên đá. Hắn nhận ra hai chữ này, đây là kim văn, một loại văn tự từ niên đại vô cùng xa xưa, hay khắc ở phía trên những chiếc chuông vào thời cổ.

Người bình thường rất khó nhận ra.

Trong một thoáng, vô số luồng suy nghĩ chạy qua đầu khiến Sở Phong xuất thần, sao lại là hai chữ này?

Nhìn thấy hai chữ Tây Vương ở chỗ này, khó có thể không khiến người ta liên tưởng đến, chẳng lẽ thời đại thượng cổ thật sự có Tây Vương Mẫu ư?

“Có lẽ chỉ là cổ nhân tới đây tưởng nhớ nên lưu lại văn bia (*) mà thôi.” Sở Phong lắc đầu, tự giải thích với chính mình.

(*) Văn bia: văn tự khắc trên bia đá.

“Không đúng!”

Bỗng nhiên, hắn giật mình, ngay lúc tay đang vuốt vuốt chữ khắc, hắn phát hiện rêu xanh trên đá không bình thường

“Gỉ đồng xanh!” Phát hiện này khiến lòng hắn chấn động.

Tấm bia này từng bị phủ bụi, chôn bên dưới ngọn núi. Nghĩ kĩ thì, đáng lẽ ra nó không thể có rêu xanh mới đúng. Nó đã nằm ở chỗ này, trải qua quãng thời gian dài dằng dặc, đến khi trận địa chấn kia phát sinh mới gặp nhìn thấy ánh mặt trời.

Chất liệu của nó lại là đồng xanh!

Còn là một khối đồng cổ lớn hiếm thấy nữa!

“Chiếc đỉnh Ti Mẫu Ân Khư đào được chưa đến hai ngàn cân mà đã có được gọi là món khí cụ bằng đồng xanh cổ lớn nhất rồi, còn khối bia đồng này...”

Sở Phong đẩy bớt lớp đất đá đi, cẩn thận xem xét. Khối đồng xanh này, ít nhất cũng phải nặng đến năm sáu ngàn cân. Quả thực là khiến người ta kinh ngạc. Đây chắc chắn là khối khí cụ nặng nhất thời cổ đại rồi.

Nó bị rỉ xanh loang lổ, chắc là vì đã bị chôn vùi trong một thời gian quá dài.

Nếu như là bia đá, Sở Phong còn có thể cho rằng là do cổ nhân tới đây tưởng nhớ nên để lại, nhưng bây giờ nó lại là một khối bia đồng to, nên hắn thật sự không dám xác định.

Ở thời cổ đại xa xôi kia, ai có thể chi lớn đến thế?

"Coong!"

Tiếng của đồng xanh vang vọng, mang theo cảm giác tang thương.

Sở Phong thả hòn đá trong tay xuống. Chẳng còn gì để nghi ngờ nữa, đây quả thực là bia đồng rồi. Điều hắn cảm thấy khó có thể tin là, một khí cụ cổ bằng đồng xanh nặng mấy ngàn cân thế này chắc chắn không phải là sự kiện nhỏ nhoi gì.

Nếu như truyền đi, nhất định sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ.

Trên đây có khắc hai chữ Tây Vương, mang theo sự lắng đọng của thời gian. Trong cổ xưa mang theo vẻ thần bí, hấp dẫn tâm trí người xem, thực không biết nó được lưu lại từ thời đại nào.

“Rốt cuộc là ai đã chôn nó ở dưới núi Côn Luân đây?”

Sở Phong gõ gõ tấm bia đồng. Tiếng kim loại không ngừng rung lên. Đáng tiếc hắn chẳng phải là người chuyên về khảo cổ nên chẳng thể kết luận được giá trị của nó.

"Chắc có lẽ thời gian rất lâu trước đây đã từng có một thời đại đồng xanh cực kỳ huy hoàng." Hắn tự đưa ra phỏng đoán.

Hắn vốn không mê tín. Mặc dù Côn Luân có rất nhiều thần thoại, hơn nữa còn đột nhiên nhìn thấy hai chữ Tây Vương trên mặt bia đồng kia, hắn cũng chẳng thể nào tin được những truyền thuyết từ thời xưa cổ.

Sở Phong cảm thấy, dù Tây Vương Mẫu đã từng thật sự tồn tại trong dòng lịch sử, thì có lẽ đó cũng chỉ là thủ lĩnh của một bộ lạc mạnh mẽ nào đó trong lịch sử, mà nơi này chỉ là một mảnh di tích còn sót lại.

"Địa chấn quá mạnh nên khiến từ trường trong ngọn núi này tăng lên đột biến, khiến cho những đám mây phóng điện, thêm vào đó trên núi có một khối đồng xanh lớn lộ ra càng làm cho sấm sét lượn lờ?"

Sở Phong càng nghĩ càng cảm thấy, rất có thể đây chính là nguyên nhân.

Hắn rất muốn đào khối bia đồng này lên, quan sát thật kỹ. Nhưng nó còn có hơn nửa đoạn bị chôn ở dưới mặt đất, giờ không có công cụ trong tay, khó mà làm được.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top