Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Thằng Nhóc Xấu Xa (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 45: 45

Thằng Nhóc Xấu Xa (Dịch) (Đã Full)

  • 398 lượt xem
  • 1175 chữ
  • 2022-01-07 10:13:38

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tới khi lên xe, Tần Phong hung dữ nhìn tên nhóc lúc nãy đâm dao: “Cường Tử, cậu bị điên rồi à? Chúng ta là đang bắt cóc chứ không phải đi giết người!”

Cậu ta cũng đâu phải ma mới, cũng có tận 5 năm hành nghề lưu manh rồi, đáng lẽ độ chuyên nghiệp cũng không kém đến thế chứ!

Có lẽ cậu ta cũng biết lúc nãy mình lên cơn khùng, gây chuyện không nhỏ, cúi đầu không nói gì.

Khi xe chạy tới giao lộ, bỗng bị xe cảnh sát chặn lại.

Tài xế là Cường Tử căng thẳng hỏi Tần Phong: “Chúng ta có xông qua nổi không?”

Tần Phong cởi áo sơ mi, băng bừa vào tay bị thương, nói: “Cậu coi phim hành động cho lắm rồi bị lậm à? Trực tiếp xông ra khỏi cảnh sát rất nguy hiểm! Lát nữa cảnh sát hỏi thì bảo tao do ban nãy sửa xe, không cẩn thận bị miểng chai đâm, tụi bây đang đưa tao đi bệnh viện.”

Tới khi xe dừng lại, mấy vị cảnh sát đã bao vây xe, trực tiếp móc súng ra đe dạo, ra hiệu mở cửa xuống xe.

Liếc mắt sơ qua bọn du côn du đản này xong, vị cảnh sát trưởng lạnh lùng nói: “Bây giờ chúng tôi nghi ngờ các anh có liên quan vụ án đả thương người. Xin hãy theo chúng tôi về cục cảnh sát phối hợp điều tra.” Nói xong là chìa còng tay ra.

Bọn Tần Phong cũng không phản kháng, ngoan ngoãn lên xe cảnh sát.

Có điều trong lòng Tần Phong lại thầm run. Đám cảnh sát này quá nhanh rồi phải không? Hơn nữa xe cảnh sát lúc nãy là đang tắt máy, rõ ràng đã chờ sẵn hồi lâu. Tức là đã có người báo cảnh sát từ trước khi vụ việc xảy ra.

Vừa nãy mu bàn tay hắn gần như bị đâm xuyên, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên mặt, nhưng đầu óc lại rất tỉnh táo – bọn hắn đã bị người ta giăng bẫy rồi.

Nhìn sang Cường Tử ngồi đối diện, thằng nhóc này vừa lúc cũng đang nhìn lén hắn, sau khi thấy ánh mắt dò xét của Tần Phong, cậu ta hoảng sợ cúi đầu.

Nhờ vào phản ứng này của cậu ta, Tần Phong bỗng hiểu ra tới 8 9 phần.

May là ban nãy hắn đã ngăn lại được, không thì bây giờ hắn e là đã phải mang tội giết người. Tên Cường Tử này vốn rất tỉnh táo, một dao lúc nãy là đã được lên kế hoạch từ trước rồi! Kẻ sau lưng cậu ta là ai mà lại bày ra kế hoạch thâm hiểm, kế trong kế này?

Nhìn ra ngoài cửa sổ xe, chẳng hiểu vì sao, cái tên Lâm Vãn chợt lóe lên trong đầu hắn, nhưng mà chả trong giây lát lại bị hắn bác bỏ. Không phải là Lâm Vãn, nếu y muốn hại hắn thì thủ đoạn phải cao minh hơn nhiều cái kế hoạch hạ lưu này. Thế thì… chỉ có thể là cái thằng khốn gả mù sa mưa tới báo tin- Nhị Minh.

Sau khi loại trừ Lâm Vãn là kẻ chủ mưu, Tần Phong thở phào một cái. Tiếp theo cũng chỉ có thể đi bước nào tính bước nấy thôi.

Nhưng ngoài dự kiến của Tần Phong, người bị hại là Trì Dã cũng không tới báo án. Tuy rằng sau đó cảnh sát đã tìm mấy người qua đường tới làm nhân chứng, nhưng cũng không có ai bị thiệt hại gì, vụ việc này cũng coi như chìm xuống.

Thế nên sau một hồi bị giáo dục tư tưởng, mấy người Tần Phong đều được thả hết.

Sau khi qua mấy con đường, Tần Phong bàn bạc với đồng bọn xui xẻo của mình: “Đi nào, tao mời bọn bây uống rượu xả xui.”

Cường Tử nhìn mấy người khác một chút, nói: “Tần ca, hôm khác đi, hôm nay mọi người đều mệt rồi, giờ về nhà nghỉ ngơi thôi!”

Tần Phong kéo Cường Tử vào con hẻm bên trai, vừa đi vừa cười nói: “Người khác thì đi được, nhưng còn chú mày thì không. Không ngờ mày diễn xuất tốt ghê đất!”

Tới khi kéo vào hẻm, Tần Phong đạp Cường Tử lên trường, thằng nhóc không đề phòng, mặt đập vào chỗ gạch vụn, máu không ngừng chảy ra.

Những người khác nhất thời hoang mang, không biết sao Tần lão đại lại nổi điên.

Tần Phong cười ha ha nói: “Bây giờ tỉnh táo rồi chứ hả? Nói coi, là ai sai mày chơi sau lưng tao, ngán chân tao hả?”

Cường Tử nuóp ở góc tường, hồi lâu mới ngẩng đầu lên nói: “Tần ca, em bị bệnh bạch cầu, hết thuốc chữa rồi. Nhưng có người cho em 10 vạn, sai em giết tên nhóc họ Trì kia. Cho dù em hiểu đạo nghĩa giang hồ nhưng vợ em sắp sinh rồi, số tiền kia đủ cho hai mẹ con mở buôn bán nhỏ… Tần ca, em không thể nói ra, anh đừng ép em nữa…”

Nói xong, Cường Tử gào khóc, tự đập đầu vào tường, mà trên đỉnh đầu máu còn không ngừng chảy, không có dấu hiệu đông lại.

Cường Tử này là một tên côn đồ bị mấy phim xã hội đen đầu độc, ngoài tranh giành đấu đá thì không có nghề ngỗng gì ra hồn, đầu óc ngu si tứ chi phát triển. Dù ra giang hồ không biết chữ không sao chứ nhất định phải biết hai chữ ‘nghĩa khí’.

Giờ cậu ta vì đồng tiền làm mờ lương tâm, định vu oan cho đại ca ngày trước của mình, thực sự là thiên lý bất dung! Mặc dù không thành công nên sau đó cũng không cần nói dối với cảnh sát là Tần Phong giết người, nhưng bây giờ ở trước mặt anh em, cậu ta vẫn xấu hổ vô cùng.

Tần Phong mắng: “Mẹ nó, thiệt xúi quẩy!” Hắn kéo Cường Tử giao cho một người anh em gần đó, nói: “Cậu đem thằng ngu này tới bệnh viện, đừng để cho nó ợ ra rắm nữa!

Sau khi đuổi đám kia đi, Tần Phong một mình về chỗ ở hiện tại, lấy số tiền còn lại dưới gường ra, định mai ghé đưa cho người nhà Cường Tử.

Hắn đã nếm trải mùi vị khốn khổ vì đồng tiền, ngày trước nếu cần tiền vì cha hắn, thì đừng nói là giết người, ngay cả ăn cứt hắn cũng bằng lòng!

Hắn cũng đã gặp vợ Cường Tử, là một cô gái nông thôn gầy gò, suốt ngày lo lắng chờ Cường Tử về. Nếu một ngày Cường Tử quy tiên rồi, có ít tiền phòng thân vẫn tốt hơn.

Đang miên man suy nghĩ thì có người gõ cửa.

Tần Phong rút dưới gối ra con dao phay, ghé vào cạnh cửa cẩn thận hỏi: “Ai đó?” bây giờ có người đang muốn hại hắn, cẩn thận chút vẫn tốt hơn.

“Tôi đây, mở cửa.”

Giọng nói nghe rất quen, chỉ có giọng Lâm Vãn mới giống kiểu giọng đọc thơ đường thế này.

Tần Phong mở cửa, Lâm Vãn đang chắp tay sau lưng đứng ngoài cửa, mỉm cười nhìn Tần Phong.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top