Con nít xây dựng tình bạn đặc biệt nhanh chóng, lại được Tần Phong gợi ý, một bầu trời mới như mở ra trước mặt Lâm Vãn.
Kỳ thực ở trường học Tần Phong cũng không có bạn, luôn là độc lai độc vãng, tự mình cho mình tiền tiền khác nào một tên ngốc.
Học sinh chuyển trường này ngoài việc lưỡi ngắn ra thì cũng không có điểm xấu.
Thế là trên sân thể dục của trường học xuất hiện một cặp đôi kỳ quái.
Phía sau một tiểu lưu manh chỉ có thể kính nhi viễn chi lại xuất hiện một cái bóng người hầu ngoan ngoãn.
Cô giáo đối với điều ấy vô cùng lo lắng, có một lần gọi Lâm Vãn vào văn phòng dùng lời lẽ thấm thía mà giảng đạo lí: “ gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”.
Lâm Vãn chớp mắt to, nói: “ Thưa cô, học sinh khá thì nên giúp đỡ bạn học kém chứ ạ?”
Cô giáo nghẹn lời, cẩn thận nghĩ đến Tần Phong mấy tuần nay quả thực có tiến bộ rất lớn,…ít nhất còn hoàn thành bài tập. Cũng chỉ có thể vỗ đầu đứa nhỏ khen ngợi: “ Một cố gắng, hai thành công”
Ra khỏi văn phòng, Lâm Vãn phát hiện Tần Phong đang đứng ngay cửa.
“ Mặt quả phụ kia với cậu nói cái gì?” Tần ác bá vẻ mặt không kiên nhẫn, hai người đang ở sân thể dục bắn bi mà, mắt thấy sắp thắng bi hoa xanh thẫm của Lâm Vãn lại bị cô giáo cắt ngang, thật sự khó chịu.
“ Cô giáo không muốn tôi với cậu chơi cùng”. Lâm Vãn ngốc ơi là ngốc mà ăn ngay nói thật.
Tần Phong khuôn mặt thoáng cái trầm xuống, xoay người muốn đi. Lâm Vãn vội vàng lôi kéo hắn, dùng hết sức duỗi thẳng lưỡi ngắn giải thích mình không có làm theo ý cô.
Tần ác bá lúc này mới nặng nề hừ một tiếng nói: “ Chờ cậu đến độ đã muốn chết khát, có tiền không? Mua cho tôi một cây kem nhỏ đi!”
Lâm Vãn cầm một đồng tiền, chạy như điên đến cổng trường mua hai cây kem bơ. Hai người ngồi ở cạnh bồn hoa, mùi thơm lại như tăng lên thêm.
“ Hôm nay tan học đến nhà tôi đi, hôm qua tôi bắt bốn con chim sẻ, cho cậu nướng ăn!”
Tần Phong cầm ống tay áo xoa xoa miệng dính đầy bơ, mời Lâm Vãn tới nhà làm khách.
Lâm đồng học ra sức mà gật đầu, đối với việc sắp được ăn món ăn dân dã hết sức chờ mong. Tuy rằng cùng Tần Phong sau đó chơi cùng một chỗ, tiền tiêu vặt nhanh chóng tiêu hao, thậm chí dùng đến cả tiền lì xì nhưng cậu không cảm thấy bị Tần Phong lợi dụng.
So sánh, cậu bỏ tiền mua xu trò chơi, nhưng Tần Phong dạy cậu làm thế nào để tung đòn sát thủ. Lại giống vậy, cậu mua kem nhưng Tần Phong lại mời cậu ăn thịt chim sẻ.
Bạn mới này, ngoại trừ miệng đầy lời lẽ thô tục, thật đúng là không có khuyết điểm.
Đúng thời điểm tan lớp, học sinh như ong vỡ tổ mà tuôn ra cổng trường. Lâm Vãn lưng đeo cặp sách nhỏ hào hứng theo sát phía sau Tần Phong.
Nhà Tần Phong cách trường học rất gần, ở tầng hai khu chung cư xây dựng từ những năm 60, qua mấy ngã quặt, vào một cái nhà như một cái động âm u, lại bò trên một cái cầu thang gỗ rung kẽo kẹt phía sau, cuối cùng cũng tới nơi.
Lâm Vãn kính nể mà nhìn căn phòng không đến 20 m2 bị tủ quần áo, cái bàn cùng một chiếc giường sắt lớn chen chúc chật ních, chỉ có không đến một thước đất cho người đi lại.
Tần Phong từ trong giường lấy ra một cái hộp lớn, bên trong truyền ra âm thanh : “ ríu ra ríu rít”. Bởi vì khu nhà Tần Phong là ba hộ dùng chung một cái bếp, mà phòng bếp nằm ở cuối hành lang, Lâm Vãn ở trong phòng nhìn không thấy cảnh mấy sinh linh bé nhỏ máu me đầm đìa, mắt không thấy tâm không phiền, phỏng chừng không bị ảnh hưởng khẩu vị đến món ăn dân dã.
Bé ngoan ngồi bên cạnh cái bàn, trước tiên lấy ra sách vở của chính mình, đem bài tập cẩn thận giải chép tỉ mỉ vào vở, sau đó lại lấy ra sách vở của Tần Đồng học bắt đầu viết chữ xiêu xiêu vẹo vẹo như ruồi, thường thường còn muốn đem đáp án sửa sai hai lần.
Chỉ trong chốc lát, Tần Phong cầm hai cây sắt đi vào, mặt trên xuyên bốn con chim sẻ nướng vàng óng ánh.
“ Vì cậu, tôi lấy tay bưng mâm gác trên bếp ga nướng cả buổi, tay cũng đã tê rần!” Lúc nói lời này, Tần Phong còn ra sức mà lắc lắc cánh tay của mình, ý tứ hàm xúc mười phần tranh công.
Lâm Vãn lập tức hiểu ý mà giúp hắn vuốt ve bả vai, thuận tiện dùng sức hít vào nghe hương khí.
“ Được rồi, ngày mai nhà trường tổ chức xem chiếu bóng, ba tôi hôm nay không thể trở về, cậu cho tôi mượn chút tiền mua vé nhé?” Tần ác bá không bỏ qua thời cơ mà tận dụng triệt để.
Lâm Vãn vội vàng nói: “ Không, vẫn còn! Tôi mời cậu!”
Tần Phong nghe được bằng hữu nói như trên, tay cũng hết tê, đem Lâm măt dưa túm đến trước bàn, bắt đầu nhiệt tình ăn thịt chim sẻ nướng
“ Thật…thật tốt á!” Lâm Vãn hạnh phúc mà nheo mắt lại, tuy cậu trong nhà ăn thịt cá liên tục nhưng mà thịt chim sẻ nho nhỏ này ăn đến miệng so với vịt quay Bắc Kinh mẹ mua còn thơm hơn.
“ Loảng xoảng” một tiếng, cửa bị người từ bên ngoài đá văng. Một người đàn ông mặt đầy râu lảo đảo đi vào. Bởi vì cặp sách hai người đặt ở cửa, người đàn ông suýt chút nữa bị vấp té.
“ Thao con mẹ mày! Ai đem cặp sách để cửa?”
Lâm Vãn sợ đến mức co rụt cổ lại. Tần Phong thì không tình nguyện đứng lên nói: “ Ba, ba đã về…”
“ Không phải tao đã về, là mẹ mày về chắc!”
Tần Phong nhìn Lâm Vãn một cái, ý tứ bảo cậu rời đi. Nhưng ba Tần đã thấy được tiểu Lâm Vãn, lập tức lôi kéo bé con hỏi han.
Mùi rượu xông thẳng vào mũi Lâm Vãn. Tần ba nói xong, cảm xúc dâng tràn, bắt đầu há miệng rộng, khóc lóc thảm thiết, nói Tần Phong thật đáng thương, muốn cùng Lâm Vãn kết giao bằng hữu, chiếu cố nhiều đến đứa nhỏ đáng thương không có mẹ.
Tần Phong cảm thấy mình có một người cha rất dọa người, không kiên nhẫn giục Lâm Vãn: “ Mẹ nó, không phải nói cậu về nhà sớm chút sao? Mau đi nhanh đi!”
Lời còn chưa dứt, một cái tô liền dán lên mặt Tần Phong.
“ Bố mày đang nói chuyện, mày hối nhanh cái gì? Thao con mẹ mày, mất dạy!”
Kèm tiếng mắng còn có cơn mưa những cú đấm dội xuống.
Tần Phong ngồi xổm dưới đất ra sức bảo vệ đầu, mặc cho cha mình vừa đá vừa đạp. Chỉ có hai tay nắm chặt, bởi vì dùng sức quá mãnh liệt, thỉnh thoảng lại nổi gân xanh.
Lâm Vãn từ nhỏ đến lớn, đã từng xem qua bạo lực gia đình đâu? Phạm lỗi, nhiều nhất là phạt đứng góc tường. Hôm nay thấy cha đánh con, thật là có điểm chấn động. Nhìn đến bạn bè tốt của mình rõ ràng không có phạm lỗi lại bị ba hắn ra sức đánh, Tiểu Lâm đầu tiên là sợ hãi, ý niệm đầu tiên trong đầu là nhanh chạy lấy người. Nhưng chân đã muốn bước ra cửa, chính là nhịn không được quay đầu liếc mắt lại một cái: kẻ bá vương hung hăng càn quấy không gì sánh được của ngày thường, lúc này co lại thành một đoàn nho nhỏ, thoạt nhìn thật bất lực.
Lâm Vãn nhớ tới lần trước ở phòng game, có một tên béo đạp lên phía sau mình một đạp, Tần Phong như thế nào hung hăng trừng phạt tên trứng tròn xui xẻo đó. Lúc đó Tần Phong vừa từ túi tên béo móc ra 10 đồng tiền vừa nói: “ Tần Phong tao là bạn thân, cho dù là lão tử cũng không bắt nạt cậu ấy! Thao, có chút tiền… ”
Lời này lưu lại cho Lâm Vãn ấn tượng sâu đậm, bạn bè nên có nghĩa khí, chính mình mới vừa ăn xong chim sẻ bạn nướng, sao có thể gặp chuyện liền lòng bàn chân bôi dầu, chuồn mất chứ !
Tiểu Lâm Vãn càng nghĩ càng máu nóng sôi trào, cậu nắm cây sắt trên bàn hung hăng hướng mông ba Tần mà đâm một cái, sau đó cặp sách cũng chưa lấy, thùng thùng chạy xuống lầu.
Tần ba quát to một tiếng, đỏ mắt mắng: “ Thằng ranh con!” cũng đuổi xuống lầu. Nhưng chờ hắn lảo đảo đi xuống, còn có bóng người nào đâu?
Tần ba sau khi mắng to một trận xong, ngã vào giường ngủ đến bất tỉnh nhân sự.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận