Dịch: Hoangforever
Vùng núi Gangwon đã trở thành “Vùng Đất Quái Vật” từ lâu.
Khu vực này từng là điểm khởi nguồn của các Khe Nứt, nên giờ quái vật nhiều đến mức con người không thể can thiệp được nữa.
Từ đám quái cấp thấp như Sói, Orc, Goblin…
Đến quái cấp trung như Troll, Gargoyle…
Và cả cấp cao như Ogre, Wyvern…
Gangwon là một trong những hệ sinh thái quái vật đa dạng nhất thế giới.
Là thiên đường săn quái để kiếm tiền — nhưng cũng là nghĩa địa của vô số thợ săn.
“Ê! Tỉnh lại coi!”
Chỉ những hiệp sĩ tầm trung trở lên mới dám xem Gangwon là nơi kiếm sống.
Với hầu hết người bình thường, đó là một địa ngục nơi quái vật tàn sát lẫn nhau.
Còn với thợ săn cấp thấp—đó là cái nghề mà chỉ cần có cơ hội là ai cũng muốn bỏ chạy.
“Đến đây rồi mà còn bất tỉnh thì làm sao sống! Dậy mau!”
Ngay gần khu vực quân đội hỗ trợ, nơi gần như đã ra khỏi vùng nguy hiểm.
Thợ săn cấp thấp Kim Taejo đánh đến đỏ cả tay mà không dám dừng. Hắn đang cố tát vào mặt một đồng đội đang nằm sõng soài dưới đất.
“···Tao… không được đâu.”
Đồng đội anh thều thào.
Một chân của cậu ta đã bị xé mất.
Vết cắn sâu hoắm của một con thú khổng lồ biến dạng tố cáo thứ kinh hoàng mà họ vừa trải qua.
Họ xuất phát với đội hình gồm 3 thợ săn cấp thấp và 2 thợ săn cấp trung.
Và họ lại gặp phải Hổ Dã Hóa.
Đúng là, xui xẻo hết phần thiên hạ.
Hổ Dã Hóa vốn chỉ sống sâu trong núi, nơi các quái vật mạnh tranh giành lãnh địa.
Ở khu vực cận rìa, gần như không thể gặp.
Còn gặp thì đúng như là … đi đường bị sét đánh trúng.
“Ê—!”
Taejo chưa kịp gọi lần thứ hai, thì một tiếng gừ trầm thấp vang lên từ bóng rừng.
“……!”
Anh ta quay đầu chậm rãi.
Một con Sói Nâu, đói đến mức chỉ còn da bọc xương, mắt đỏ ngầu.
“Đù…”
Sói Nâu là quái vật cấp thấp nhất.
Ba thợ săn cấp thấp đủ để xử lý nó.
Con này còn gầy rộc ? Thế thì hai người cũng bắt được.
Nhưng… hiện tại chỉ còn có mỗi mình anh ta.
Đồng đội thì mất một chân, còn bản thân thì kiệt sức đến mức đứng còn run.
“Cút đi! Nghe không!? Cút!”
Sói Nâu chỉ nhỏ dãi, từng bước tiến lại gần. Nó đánh giá tình trạng con mồi, y như một thú săn mồi thực thụ.
“Khốn nạn thật…”
Không còn lựa chọn.
Taejo đặt đồng đội xuống và chuẩn bị… bỏ chạy.
Nhưng đúng lúc đó — GRRR!
Tiếng gầm dữ dội khiến chân anh ta cứng lại.
Và dù có chạy nổi thì anh ta cũng không thể chạy thoát khỏi một con sói.
“Con… chó chết. Tao từng giết cả trăm con như mày rồi đấy…”
Taejo tuyệt vọng lẩm bẩm, dựng khẩu súng đã cạn đạn mana.
May ra, nếu trúng đầu, con sói còn có thể ngất đi.
“……”
Hắn nuốt khan.
Và đó chính là khoảnh khắc con sói lao đến.
Hắn nhắm mắt, vung bừa khẩu súng—
RẮC!
Một âm thanh không giống tiếng va đập… mà giống tiếng cổ ai đó bị bẻ gãy.
“···Hả?”
Hắn mở mắt.
Và rồi… tuyệt vọng thêm lần nữa.
“Cái… quái gì…”
Một con Sói Nâu khác.
Nhưng nó khổng lồ. To gần bằng hổ thật.
Nó đang ngoạm cổ con Sói Nâu gầy kia như bóp nát một cành củi.
Sự khác biệt về kích thước quá vô lý, đến mức gọi chúng là cùng một loài cũng là điều khó tin.
“Vãi thật…”
Ánh mắt của con Sói Nâu khổng lồ hướng về phía Taejo.
Đôi mắt thú sắc lạnh, ánh nhìn đường bệ… như đang đánh giá sinh mạng trước mặt.
Taejo biết ngay: Mình xong đời rồi!
Gặp Hổ Dã Hóa, rồi lại gặp con quái vật khổng lồ này…
Nếu đây là khoảnh khắc cuối cùng thì …. cũng là định mệnh trêu ngươi thôi!
“Ha…”
Hắn nhắm mắt, chờ đợi cái chết.
Tiếng bước chân nặng nề vang lên, tiến lại gần.
Nhưng chẳng có cơn đau nào tới.
Mãi một lúc sau, hắn mở mắt ra.
“UAAAH!”
Ngay trước mặt, con Sói Nâu khổng lồ đang… cúi xuống.
Nó cố dùng răng cắn vào khe giáp của đồng đội đang nằm dưới đất — như muốn nâng cậu ta lên.
“Cái… gì?”
Taejo tưởng nó đang trêu ngươi.
Nhưng hành động tiếp theo khiến hắn sững người.
Con sóc khổng lồ ngoái đầu lại , như ngầm ra hiệu như bảo anh đi theo, rồi ngậm lấy đồng đội và bước về hướng đồn quân đội phía tây.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận