Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thái Bình Lệnh (Dịch)
  4. Chương 49: Long ngâm hổ khiếu, tay nắm thần binh (2)

Thái Bình Lệnh (Dịch)

  • 10 lượt xem
  • 1231 chữ
  • 2025-12-09 15:14:01

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trong Thính Phong Các của Tiết gia, Lý Quan Nhất lật xem Thượng Tam Bảng, ba bảng xếp hạng này đều không dài, chỉ có Bảng Thần Tướng dài hơn một chút.

Các thế lực khắp nơi, ước chừng có trăm danh tướng được ghi danh, Thần Binh, Pháp Tướng thì ít hơn rất nhiều, lúc lão giả pha trà, Lý Quan Nhất nhân tiện hỏi những điều mình muốn biết.

Tiết Đạo Dũng cũng không giấu giếm, cười nói: "Pháp tướng ư? Cái gọi là pháp tướng, chia làm hai loại, một loại là Tiên Thiên, một loại là Hậu Thiên.

Tiên Thiên Giả đã ít lại càng ít, trải qua trăm năm trong một thời đại, chưa chắc sẽ có quá mười người, chính là cái gọi là hạng người trời sinh dị tượng, Cổ chi Trùng Đồng, Long Chuẩn, Long Nhan đều như vậy. Còn Hậu Thiên Giả chính là trải qua gian khổ, chém giết, tu hành không ngừng nghỉ.

Cuối cùng dung hợp ý chí võ đạo bản thân tu hành với thiên địa nguyên khí, hóa thành pháp tướng. Tuy rằng nói tiên thiên có pháp tướng quả thật khiến người ta cực kỳ hâm mộ, nhưng thế đạo này chính là như vậy, luôn có kẻ thiên phú hơn người, giáng xuống nhân gian tựa như mang theo sứ mệnh mà đến, thiên phú loại này, khó mà nói trước được.

Nhưng hạng người Tiên Thiên cũng chỉ là nghe nói, lão phu sống một trăm ba mươi năm, chưa từng gặp qua kẻ võ đạo cảnh giới thấp mà có pháp tướng."

Lý Quan Nhất gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Lão giả lại nói: "Ngoại trừ công kích có hiệu quả kỳ diệu, pháp tướng đều có chút đặc biệt.

Ví dụ như ta nghe nói, có pháp tướng có thể cho người sở hữu nắm giữ binh khí, có pháp tướng có thể khiến người sở hữu bách độc bất xâm, còn có một loại pháp tướng, có thể khiến dung nhan người ta vĩnh viễn trẻ trung, những đặc tính này không cần cảnh giới, chỉ cần có pháp tướng là được, hơn nữa, bất cứ lúc nào cũng đều có hiệu lực."

Lý Quan Nhất bỗng nhiên tò mò.

Không biết hai pháp tướng Xích Long và Bạch Hổ có chỗ đặc thù gì.

Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

Lão tổ Tiết gia nói: "Vào đi."

Quản sự tóc bạc bưng một cái khay, bước nhanh tới, đặt cái khay này lên bàn, Tiết Đạo Dũng nói: "Tiểu tiên sinh, ngươi có gia quyến, nội trạch Tiết gia cũng có chút hỗn loạn, nam tử không ít, cho dù là khách khanh, trừ phi là cưới nữ tử chi mạch Tiết gia, nếu không cũng không thể mang gia quyến vào."

Lão cầm lấy một tờ giấy trên khay, đặt lên bàn, đẩy về phía Lý Quan Nhất.

Lão giả mỉm cười.

"Đây là khế ước tòa viện mà ngươi đang ở. Tòa viện kia, cùng với mảnh đất kia, hiện tại đều là của ngươi. Ngươi muốn nhập hộ tịch chính thức, cũng đã làm xong rồi."

Lý Quan Nhất cầm khế đất của tòa viện, tiền thuê viện không rẻ, nếu mua đứt thì phải mất năm trăm quan, nếu nói cả khế đất đều mang theo, có lẽ còn không chỉ...

Cứ vậy mà lấy ra sao?

Trong đầu thiếu niên lóe lên một ý niệm.

Có thể đổi thành tiền không?!

Nửa giá cũng được.

Hắn nhận ra vị quản sự này là đột nhiên đi vào, mà không phải do lão giả phân phó, nói cách khác, rất có thể lúc Tiết Đạo Dũng đi diễn võ trường, đã phân phó quản gia đi đổi khế đất rồi.

Lão giả mỉm cười: "Đây là thiện ý của Tiết gia ta, bất kể tiểu tiên sinh có nguyện ý trở thành khách khanh hay không, đều sẽ tặng cho ngươi.

Chỉ có thương nhân hạ đẳng mới nhìn chằm chằm vào vàng bạc, đại thương cầu chính là tình nghĩa. Vì tình nghĩa, dù là ngàn vàng cũng không đáng nhắc tới.

Tiểu tiên sinh là người trọng tình trọng nghĩa, lão phu lấy tình nghĩa để kết giao, chắc chắn sẽ không để lão phu uổng phí công sức. Còn về phần thêm tiền cho khách khanh.

Lương bổng hàng tháng, từ ba mươi quan, tăng lên năm mươi quan, cũng có đan dược cung cấp tương ứng, mọi thứ tài nguyên tu luyện, đều giống như con cháu hạch tâm dòng chính của Tiết gia.

Một quyển này là Phi Vũ Liên Châu, công pháp xạ nghệ của Tiết gia ta, bao gồm cả bộ pháp và xạ nghệ. Ta thấy tiểu tiên sinh ngươi chỉ tinh thông nội công, đao pháp, môn công pháp này tuy rằng không tính là kiệt xuất giang hồ, nhưng ở vùng Giang Nam, cũng coi như là xuất sắc.

Về phần quyền cước, có Thất Phác Tán Thủ lấy được từ Cái Bang. Chỉ dùng để hỗ trợ sau khi mất binh khí mà thôi. Những võ công này, đều do..."

Tiết Đạo Dũng vốn định để cho giáo tập của Tiết gia truyền thụ, giọng hơi dừng lại, bỗng nhiên nhìn thấy thiếu nữ chống cằm nghe chuyện phiếm bên cạnh, bởi vì không chen lời vào được.

Tiết Sương Đào nhìn chằm chằm lá sen, nhìn một con bướm bay tới bay lui trên đó, con bướm chậm rãi vỗ cánh bay đến bên tóc mai nàng, đáy mắt thiếu nữ lộ ra vẻ vui thích.

Lão giả có chút đăm chiêu, mỉm cười nói: "Vậy để Sương Đào dạy cho tiên sinh vậy."

Thiếu nữ đang lười biếng tựa vào cánh tay như con mèo nhỏ bị đánh thức, bỗng nhiên ngẩng mạnh đầu.

Hai mắt mở to: "Dạ???"

Lý Quan Nhất đang cầm khế đất của tòa viện tính toán giá cả: "Hả???"

Hai người nhìn nhau.

Lão giả cười to, đây là hy vọng cháu gái mình cũng có thể kết xuống mối thiện duyên này, như vậy, sau này bất kể Tiết Sương Đào kết thân với đại thế gia, hay là lựa chọn một mình chưởng quản Tiết gia, có một vị đại tài như vậy ở bên ngoài, hiển nhiên sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Lý Quan Nhất gật đầu: "Nếu Tiết cô nương nguyện ý."

Lão giả hài lòng nói: "Ta là tổ phụ của nó, tất nhiên là nghe ta."

Trong lòng ông vui mừng, thấy Lý Quan Nhất trầm tĩnh, càng thêm vui mừng.

Ông đã sớm đã chú ý tới ánh mắt Lý Quan Nhất thỉnh thoảng lại rơi vào trên cây Phá Vân Chấn Thiên Cung kia, biết thiếu niên đương nhiên có sự hiếu kỳ đối với thần binh truyền thế trong truyền thuyết như vậy, có khát vọng, lúc này tâm tình rất tốt, lại nhớ tới bản thân lúc còn trẻ.

Bởi vì điều kiện để cầm Phá Vân Chấn Thiên Cung cực kỳ hà khắc, dứt khoát hào phóng nói: "Tiểu tiên sinh tò mò với cây Phá Vân Chấn Thiên Cung này?"

Lý Quan Nhất gật đầu: "Phải."

Tiếng gầm gừ của pháp tướng Bạch Hổ bên cạnh đỉnh đồng xanh gần như muốn khiến hắn đau đầu.

Tiết Đạo Dũng cười nói: "Vậy, không bằng cầm thử xem."

Lý Quan Nhất ngẩn ra, Tiết Đạo Dũng đã nhường chỗ, để Lý Quan Nhất nhìn thấy cây cung kia.

Thiếu niên do dự một chút, sau đó đưa tay ra.

Trong tiếng gầm gừ của pháp tướng Bạch Hổ trên đỉnh đồng xanh, năm ngón tay rơi vào trên thân cung cổ xưa.

Chậm rãi nắm chặt.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top