Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thái Bình Lệnh (Dịch)
  4. Chương 23: Một quan tiền

Thái Bình Lệnh (Dịch)

  • 11 lượt xem
  • 1142 chữ
  • 2025-12-09 14:58:14

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lý Quan Nhất đứng dậy, đáp: "Không cần đâu."

Đại trượng phu có tay có chân, một thân y thuật, hai nắm đấm cũng có võ công, không cần phải chịu nhục.

Vị nho sinh kia lộ vẻ tiếc nuối, nhưng trong đáy mắt lại ẩn chứa một tia vui vẻ, y đứng dậy tiễn khách, đi trước dẫn đường, còn tự mình mở cửa cho Lý Quan Nhất, thái độ ôn hòa tiếc nuối.

Nhưng lúc này, lại có một tràng cười trong trẻo vang lên: "Liễu Trang phu tử, ngài thật sự là không biết đến củi gạo dầu muối rồi.

Một tháng năm trăm mạch, lại còn là mạch thiếu, nha hoàn nhà chúng ta làm việc vài ngày cũng đã được nhiều hơn con số này rồi."

Người nói chuyện là một nha hoàn, khoảng mười lăm mười sáu tuổi, có chút mũm mĩm, đôi mắt đen láy, cười lên rất đáng yêu, nhưng lại mang theo chút trêu chọc.

Liễu Trang phu tử cũng rất tự nhiên tiếp lời, không thèm để ý đến lời nói mỉa mai kia, chỉ ôn hòa mỉm cười: "Thư sinh nghèo khó, quân tử tránh xa bếp núc, Thanh Nhi cô nương nói rất đúng. Ta thật sự là không biết đến củi gạo dầu muối.

Không biết sao hôm nay Tiết tiểu thư đến đây có muốn chơi đàn không? A, không biết tại hạ có được vinh hạnh lắng nghe một chút hay không..."

Nha hoàn tên Thanh Nhi trợn mắt, không thèm để ý đến vị thư sinh thay đổi sắc mặt kia nữa.

Nàng ta nhìn thiếu niên xuất thân nghèo khó, thấy dung mạo tuấn tú của hắn, trên mặt trước tiên mang theo ba phần ý cười, nói: "Tiểu thư nhà ta đã nhìn thấy những gì ngươi vừa làm, đoán ngươi am hiểu thuật số, nếu ngươi không muốn làm việc ở đây, tiểu thư nhà ta có một công việc tốt, ngươi có muốn làm không?"

Lý Quan Nhất suy nghĩ một chút, lập tức đồng ý.

Thanh Nhi cười, kéo tay Lý Quan Nhất đi, không thèm để ý đến Liễu Trang phu tử kia nữa, nàng ta dẫn Lý Quan Nhất đến một tiểu viện, phía sau bình phong có tiếng đàn, mơ hồ nhìn thấy bóng người, Lý Quan Nhất ngồi xuống, Thanh Nhi nói rõ nguyên do.

Là tiểu thư muốn tìm cho đệ đệ nhà mình một thư đồng.

Nhưng phải thử tài trước đã.

Thanh Nhi đi vào trong bình phong, cầm một tờ giấy trắng đi ra, trên đó viết mấy bài toán đơn giản.

Lý Quan Nhất liếc mắt nhìn, đều là những bài rất đơn giản, hắn nhanh chóng viết đáp án.

Võ công, văn chương, đều không thể so sánh được.

Ví dụ như Lý Quan Nhất, chính là người bị thẩm thẩm ép học cầm kỳ thi họa suốt mười năm.

Nhưng thuật toán thì khác.

Trẻ con kiếp trước đều phải học toán, ba năm mẫu giáo học đếm, chín năm giáo dục bắt buộc, ba năm cao trung, ít nhất cũng phải trải qua mười lăm năm học tập có hệ thống, so với những người học toán thời đại này thì quả thực là quái vật.

Thanh Nhi nhanh chóng cầm tờ giấy trở vào, vị tiểu thư kia ồ lên một tiếng, kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy đã xong rồi sao?"

Thanh Nhi đáp: "Vâng, hắn làm rất nhanh."

Tiểu thư kia liếc mắt nhìn: "Đều đúng hết. Vừa rồi nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của đám người học toán kia, ta đã biết hắn lợi hại rồi, quả nhiên là vậy."

Thanh Nhi cười nói: "Vậy tiểu thư muốn mời hắn sao?"

"Ừm, đừng vội, ta muốn xem hắn có bản lĩnh đến đâu."

Thanh Nhi biết đại tiểu thư nhà mình từ nhỏ đã thích thuật số, bèn nhìn nàng viết một đề bài khó hơn, là “Phương Điền”, yêu cầu tính diện tích, Lý Quan Nhất liếc mắt nhìn, là bài toán tính diện tích hình học, hắn ung dung cầm bút lên.

Nhanh chóng viết xong, Thanh Nhi cầm bài toán đi vào.

Tiểu thư nhìn thoáng qua, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, lại viết một đề mục “Túc Mễ Đề”.

Lý Quan Nhất liếc mắt nhìn, là bài toán quy đổi tỷ lệ lương thực ngũ cốc.

Hắn dứt khoát viết đáp án.

"Suy Phân Đề", cùng lắm chỉ là bài toán phân chia tỷ lệ.

"Thiếu Quảng Đề", là biết diện tích, yêu cầu tính độ dài cạnh.

"Thương Công Đề", là bài toán tính thể tích khối.

Váy xanh của Thanh Nhi lay động trước sau bình phong, như một đóa sen xanh nở rộ, trên bình phong là bức tranh thủy mặc "Thất Tử Vấn Hiền", một bên là đại tiểu thư y phục lộng lẫy, một bên là thiếu niên ăn mặc mộc mạc, mày thanh mắt sáng, ngồi ngay ngắn bên án thư.

Thanh Nhi cũng có chút thở gấp.

Đã là đề bài thứ sáu rồi, tốc độ viết của đại tiểu thư càng ngày càng chậm, nụ cười khi phát hiện ra nhân tài lúc đầu đã dần dần biến mất, thay vào đó là vẻ kinh ngạc như nhìn thấy quái vật, còn tốc độ bên kia vẫn nhanh như trước, ổn định đến mức đáng sợ.

Cuối cùng nàng cắn răng, viết một bài toán mà bản thân đã suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn không giải được.

Lý Quan Nhất liếc mắt nhìn.

Hình như là phương trình bậc một của kiếp trước.

Thế giới này học toán khó đến vậy sao? Một thư đồng mà yêu cầu trình độ này?

Nhưng ngay cả rồng cũng đã gặp rồi, chuyện này hình như cũng bình thường.

Lý Quan Nhất suy nghĩ một chút, rồi cầm bút viết đáp án.

Bên kia bình phong rất yên tĩnh, tiểu thư kia cúi đầu, trong lòng đếm thầm.

Một, hai...

Âm thanh lúc hạ bút đều đều khiến người ta phải kinh hãi.

Cuối cùng, cho dù là bài toán khó nhất trong "Cửu Chương Toán Kinh", hắn vẫn chỉ dùng thời gian bằng với bài đầu tiên.

Hắn đặt bút xuống.

Hình như Thanh Nhi cũng cảm nhận được bầu không khí ngưng trọng, nàng ta nín thở.

Đại tiểu thư kia xem xong, khép hờ mắt, thở dài một tiếng.

Lý Quan Nhất hỏi: "Xin hỏi, thế nào?"

Đại tiểu thư nói với nha hoàn bên cạnh hai câu, lập tức có người đến vén bình phong sang hai bên, Lý Quan Nhất nhìn thấy một bàn tay trắng nõn như ngọc đưa ra, chỉ giơ một ngón tay, nàng do dự một chút, nói: "Nếu không chê ít, con số này, ngươi thấy sao?"

Lý Quan Nhất hơi đăm chiêu: "Một quan sao? Có thể."

Bình phong được mở ra.

Thiếu nữ mặc y phục màu xanh, lông mày như vẽ, mặt trắng như ngọc, mi tâm điểm một nốt chu sa, nàng mỉm cười dịu dàng nói: "Ừm, là một quan. Một ngày, một quan."

Lý Quan Nhất hơi ngẩn người.

Hắn nhìn thiếu nữ đang giơ một ngón tay trước mặt.

Một ngày một quan?

Trong nháy mắt.

Hắn cảm thấy vị tiểu thư này thật xinh đẹp.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top