Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thái Bình Lệnh (Dịch)
  4. Chương 13: Hoan nghênh ngươi đến với thiên hạ loạn thế!

Thái Bình Lệnh (Dịch)

  • 13 lượt xem
  • 1710 chữ
  • 2025-12-09 14:52:14

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Việt tướng quân quả nhiên tàn nhẫn, nhưng ngươi dựa vào đâu mà cho rằng ta sẽ hợp tác với ngươi?"

Tên vân văn mật thám nghe thấy những lời này, bỗng nhiên lên tiếng, giọng nói khàn khàn mang theo chút chế giễu, cười lạnh một tiếng, rút đoản kiếm ra muốn tự sát. Việt Thiên Phong bỗng nhiên nói: "Nếu ngươi có thể thắng đứa trẻ này, hôm nay ta sẽ thả ngươi đi."

Mật thám tận mắt nhìn thấy cảnh Việt Thiên Phong tàn sát, cũng biết nơi ẩn thân của y.

Hai bên là cừu địch không đội trời chung, Việt Thiên Phong nói một câu như vậy, cho dù là trẻ con cũng biết là không thể tin được.

Nhưng nghe thấy câu này, động tác của mật thám lại khựng lại, nhìn về phía đứa trẻ đang cầm đao.

Thân là kẻ địch, vậy mà lại chậm rãi buông đoản kiếm muốn tự sát trong tay xuống, trầm mặc một hồi lâu mới nói: "...Việt tướng quân là phó tướng của Nhạc soái. Nhạc soái nhất ngôn cửu đỉnh, ta tin tưởng ngươi."

Gã miễn cưỡng đứng dậy, đưa tay điểm vào huyệt đạo trên người để cầm máu.

Cơn đau nhức khiến gã toát đầy mồ hôi lạnh, nhưng một tia hy vọng sống sót trước mặt lại khiến tinh thần gã căng thẳng, dưới sự tập trung cao độ, nội khí trong cơ thể dâng lên, dần dần không còn cảm thấy đau đớn nữa.

Đôi mắt như mắt báo nhìn chằm chằm thiếu niên trước mặt, xoay tay rút ra một thanh trường đao dài mảnh, tay trái nắm ngược đoản kiếm: "Tiểu tử, tới đây."

Lý Quan Nhất nắm chặt đao, tim đập nhanh hơn. Việt Thiên Phong cười khẩy, vỗ vai Lý Quan Nhất một cái. Một luồng khí tức mạnh mẽ tràn vào cơ thể Lý Quan Nhất, trong lòng hắn vang lên giọng nói của Việt Thiên Phong.

"Bước lên vung đao, Liêu Vân, Phách Sơn!"

Cỗ nhiệt lưu kia chảy xuôi trong cơ thể, chảy qua kinh mạch, cơ bắp của Lý Quan Nhất, kích thích phản ứng bản năng của thân thể.

Lý Quan Nhất bước lên phía trước theo bản năng, lưỡi đao sắc bén từ dưới hất lên, dưới ánh trăng toát ra hàn ý lạnh lẽo, giống như một vầng trăng khuyết, đánh bật trường đao của mật thám kia.

Khí lực của đối phương lớn hơn Lý Quan Nhất rất nhiều, nhưng lúc này gã đã bị trọng thương sắp chết.

Thứ hai, cỗ nhiệt lưu khổng lồ trong cơ thể Lý Quan Nhất đã cường hóa cơ bắp của hắn rất nhiều, trong nháy mắt bộc phát ra lực lượng cường đại.

Vậy mà lại vừa vặn đánh bật binh khí của đối phương, khí lực ngang nhau, luồng nhiệt lưu kia nhanh chóng chuyển tới gân mạch lòng bàn tay Lý Quan Nhất, dẫn theo hai tay hắn xoay chuyển, từ vung vẩy biến thành bổ xuống, bổ thẳng vào quỹ tích vừa rồi của trường đao.

Trường đao nặng nề bổ xuống, đoản kiếm của đối phương bị đánh bật, y phục trên người bị xé rách một vết thương dữ tợn, máu tươi văng khắp nơi.

Vân văn mật thám phát ra tiếng gầm nhẹ, tiếp tục lao lên chém giết.

Nhưng cơ thể gã đã bị Thiên Cơ Nỏ mà chỉ có thủ lĩnh Dạ Trì kỵ binh mới được trang bị xuyên thủng, kinh mạch bị hủy, tốc độ và lực lượng đều giảm sút.

Luồng nhiệt lưu trong cơ thể Lý Quan Nhất chảy xuôi, dẫn động cơ thể hắn tiến về phía trước, thi triển đao pháp, một chiêu một thức đều vô cùng sắc bén bá đạo, luồng nhiệt lưu kia chảy qua kinh mạch và cơ bắp, cũng không biến mất hoàn toàn, mà lưu lại một tia nhiệt lưu nhàn nhạt.

Bộ đao pháp này lấy bổ chém làm chủ.

Lấy gạt, chém, quét làm phụ, lấy đâm chọc làm ẩn chiêu.

"Cầm đao quét ngang, Tảo Vân.

Hai tay cầm đao, Trảm Lãng."

Giọng nói của Việt Thiên Phong đều đều vang lên, luồng nhiệt lưu kia chảy qua kinh mạch hai tay Lý Quan Nhất, đã điều động cơ thể và nguyên khí của hắn.

Thiếu niên có thể cảm nhận được một luồng nhiệt lưu như dòng sông cuồn cuộn trong cơ thể mình, dẫn theo lưỡi đao sắc bén xé xuyên qua màn mưa đêm u ám, khuấy động huyết sắc.

Ánh mắt của mật thám sáng lên, gã ném đoản kiếm, mũi kiếm dài hẹp đâm thẳng về phía trước, một luồng sát khí ập thẳng vào mặt Lý Quan Nhất.

Trong khoảnh khắc đó, Lý Quan Nhất theo bản năng cảm thấy toàn thân lạnh toát, đầu óc trống rỗng, bên tai bỗng nhiên vang lên tiếng hét lớn của Việt Thiên Phong:

"Mở mắt ra! Nhìn thẳng vào sát khí đó!"

Lý Quan Nhất mở to mắt, nhìn làn mưa bụi trong không khí, nhìn đôi mắt lồi ra và tia máu trong mắt tên nam tử đeo mặt nạ, nghe thấy tiếng gầm thét, thậm chí còn ngửi thấy mùi máu tanh hòa cùng mùi đất nồng nặc sau cơn mưa, còn có cả mùi hôi tanh tỏa ra từ miệng đối phương.

Đối mặt với sát khí.

Đúng lúc này, luồng nhiệt lưu kia chuyển động, thân thể hắn hạ thấp, hai chân bước lên, trường đao thuận thế thu hồi về bên hông, theo bộ pháp mà tránh né một kiếm tuyệt sát kia, mà thân thể lại giống như dây cung bị kéo căng, vào lúc kiếm thế của đối phương suy yếu, thân thể bỗng nhiên bật lên, hai tay cầm đao đâm thẳng về phía trước.

Giọng nói của Việt Thiên Phong như sấm nổ bên tai: "Thích Vương!"

Lưỡi đao sắc bén dài mảnh là kiệt tác của thợ rèn Trần quốc, có thể chém đứt cả giáp trụ của cả người lẫn ngựa, mà trong khoảnh khắc này, trường đao đâm thủng áo giáp, cắm thẳng vào bụng, xuyên thủng nội tạng của đối phương, dịch mật màu xanh cùng máu tươi chảy dọc theo đường rãnh trên thân đao.

Thân thể Lý Quan Nhất dưới sự dẫn động của luồng nhiệt lưu kia bỗng nhiên di chuyển, tránh được đòn ôm của mật thám, hai tay nắm chặt chuôi đao, xoay mạnh một cái, dùng toàn bộ sức lực quét ngang.

Luồng nhiệt lưu này bộc phát vô cùng mạnh mẽ, gần như điều động toàn bộ cơ bắp và kinh mạch trong cơ thể, lưỡi đao sắc bén xé rách máu thịt, mang theo màu máu và màu xanh biếc hiện ra trong màn đêm đen.

Cùng với tiếng hét lớn của Việt Thiên Phong, nói rõ tên của chiêu thức này: "Sát Giá!"

Mật thám biết, bản thân mình không phải thua bởi thiếu niên này. Sau lưng thiếu niên mới ngày đầu tập võ này, rõ ràng là vị mãnh tướng đã tung hoành sa trường mười mấy năm.

Gã liều mạng gầm lên giận dữ, nội khí trong cơ thể bộc phát, tung một quyền, muốn đánh thẳng vào mặt Lý Quan Nhất.

Nhưng Lý Quan Nhất lại nhanh chóng lùi về phía sau, thu hồi trường đao cũng đã muộn, lại dùng chuôi đao đâm thẳng về phía trước, giống như đang cầm trường thương, điểm thẳng vào cổ tay gã.

"Thôi Sơn!"

Sau đó, Lý Quan Nhất lùi về sau, mũi đao chạm đất, nhiệt lưu trong người bỗng dưng cuộn trào, chân lực bá đạo mà Việt Thiên Phong để lại nhanh chóng tuôn chảy, trong nháy mắt đã điều động toàn bộ gân mạch và cơ bắp.

Trong chớp mắt, hàn quang bùng phát, lưỡi đao như sương tuyết, từ dưới lên trên vẽ nên một đường cong, điểm mạnh vào tên mật thám, đẩy gã ra xa.

Xoay người, hai tay Lý Quan Nhất nắm chặt chuôi đao, thanh trường đao hẹp dài được giơ lên cao.

Mượn thế xoay người, giống như trăng khuyết, bỏ qua phòng ngự, bỏ qua thân pháp, chân phải bước lên một bước, cả người lao về phía trước như thể mất đi trọng lượng, dồn hết tất cả vào lưỡi đao, hung hăng chém xuống.

“Sát chiêu, Trảm Thiên Lang!”

Một luồng lưu quang rực rỡ xé toạc da thịt tên mật thám, trở thành ánh sáng cuối cùng mà gã nhìn thấy, cũng chém tan màn đêm u ám bao phủ trái tim Lý Quan Nhất suốt mười năm qua.

Keng keng!

Lưỡi đao cắm phập xuống đất, cú chém này quá mạnh, khiến nó ghim chặt vào nền đất bùn lầy trong màn đêm mưa gió.

Lý Quan Nhất há miệng thở dốc, chậm rãi buông lỏng cơ thể, chân lực của Việt Thiên Phong trong người đã tan biến hết, nhưng ấn tượng về bộ đao pháp kia vẫn in sâu trong trí nhớ, như thể đã tập luyện từ rất lâu rồi.

Mà trong kinh mạch, nhiệt lưu tự động tuần hoàn, chậm rãi chảy xuôi.

Thể lực của Lý Quan Nhất hồi phục với tốc độ kinh người, thậm chí còn tốt hơn cả lúc nãy khi hắn kéo lê thi thể.

Lý Quan Nhất cúi đầu, siết chặt tay phải, cảm nhận luồng nhiệt lưu đang chảy trong người, sau đó nhìn tên mật thám Trần quốc người đầy vết đao trước mặt, kẻ thù không đội trời chung, kẻ đã ám ảnh hắn suốt mười năm qua.

Trong khoảnh khắc, Lý Quan Nhất bỗng cảm thấy một cảm giác vững vàng, chân thật.

Dù với tâm tính của mình, hắn vẫn muốn ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng.

“Làm tốt lắm.”

Đột nhiên, một bàn tay to lớn đặt lên đầu Lý Quan Nhất xoa nhẹ, Việt Thiên Phong cúi người xuống, cánh tay phải vươn ra như vượn, nhấc tên mật thám mà Lý Quan Nhất vừa đánh bại lên, cười lớn một tiếng, nắm lấy đầu gã, hung hăng đập mạnh vào thanh trường đao vẫn còn cắm trên mặt đất.

Tiếng đao kêu lên chói tai.

Lưỡi đao tuy mỏng nhưng vô cùng sắc bén, dễ dàng cắt đứt cổ họng tên mật thám.

Việt Thiên Phong tiện tay ném đầu gã đi.

Một cái đầu bay lên cao, máu tươi phun ra xối xả.

Khắp nơi trong không khí tràn ngập sát khí nồng nặc!

Đại hán xoa đầu thiếu niên, nhếch miệng cười nói: “Tiểu tử! Hoan nghênh ngươi đến với thiên hạ loạn thế!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top