Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Tể Chấp Thiên Hạ (Dịch)
  4. Chương 9: Tôi luyện văn võ chờ thời tranh đoạt (Thượng)

Tể Chấp Thiên Hạ (Dịch)

  • 302 lượt xem
  • 2416 chữ
  • 2023-01-03 21:46:18

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mặt trời mới lên, đỏ sáng như gấm. Gió thu hiu quạnh, lá vàng rơi khắp núi như một tấm thảm.
Sáng sớm mùa thu ở Hạ Long Loan, do hai màu đỏ, vàng đan vào nhau nồng đậm, sắc trời sắc núi như một bức tranh. Bên ngoài thôn nước chảy cuồn cuộn không ngừng nghỉ, tiếng nước chảy mang theo hơi thở lạnh băng.

Ở một khoảng đất trống bên bờ Tạ Thủy, chỉ nghe được một tiếng dây cung vang lên. Một mũi tên dài rời khỏi dây cung, cắm ngay giữa hồng tâm của tấm bia bằng rơm rạ cách đó hai mươi bước. Trên tấm bia hình tròn còn có 6 mũi tên dài ngắn đâm vào, đều ở bốn phía hồng tâm, không lệch khỏi quỹ đạo quá nhiều.

Đổi phiên bắn, từng mũi tên trúng đích, Hàn Cương hết sức chăm chú, khóe môi liền cong lên thành một nụ cười, buông hai tay cầm cung xuống, thở hổn hển mạnh hơn. Hàn Vân Nương đứng một bên vội vàng chạy đến, cầm khăn tay xanh, nhón chân lấy tay lau đi vết mồ hôi trên trán Hàn Cương.

Váy ngắn, tay áo rộng thùng thình, tiểu nha đầu vừa giơ tay lên, tay áo đã tuột đến khuỷu tay, nửa chừng cổ tay trắng ngần giơ ngay trước mắt Hàn Cương, hơi nóng từ trong tay áo bay ra, thân thể nàng chỉ cao đến ngực Hàn Cương, còn thấp hơn một cái đầu, đưa tay lau mồ hôi trên đầu Hàn Cương, cả thân thể đều không thể không dán lên. Ngăn cách chỉ mấy lớp y phục mỏng, cảm nhận được sự mềm mại trong lòng, dục vọng làm Hàn Cương không chịu được đã có chút hơi nóng, lại còn có lòng bỡn cợt, hai tay nắm lại, Hàn Vân Nương kêu một tiếng sợ hãi, bị hắn kéo vào trong lòng.

- Tam ca ca đừng mà…
Hàn Vân Nương thẹn thùng, hai tay không có lực để chống cự. Thân thể nhỏ nhắn mềm nhũn giãy dụa trong ngực, Hàn Cương nhất thời nóng lòng, đang muốn tiến thêm một bước nữa, xa xa lại có tiếng người truyền đến. Tiểu nha đầu giống như gặp được lực, bỗng nhiên chống cự kịch liệt. Đang ở ngoài phòng, Hàn Cương không dám dùng sức mạnh, khẽ buông tay, Hàn Vân Nương vội nhảy sang một bên, bĩu môi quay đầu nhìn về phía hướng khác, không chịu tới nữa.

Tiểu nha đầu thở hổn hển, mặt đỏ như mặt trời ban trưa, hai tai nóng lên. Hàn Cương cười khẽ, lại nâng cây trường cung trong tay lên, không dám trêu chọc nàng nữa.

Cây trường cung Hàn Cương đang dùng hiện giờ không phải cây cung cứng một thạch ba đấu nhị ca tặng hắn lúc trước, mà là cây cung đi săn bảy đấu do cha hắn Hàn Thiên Lục đã cất giữ bao năm nay. Hơn nữa bởi vì cất giữ lâu ngày, không chú ý bảo dưỡng, lực đạo của cây cung đi săn này chỉ còn bốn, năm đấu. Với khí lực của hắn hôm nay cũng có thể kéo ra dễ dàng.
Trong khoảng thời gian này, mỗi sáng sớm, Hàn Cương đều bắt đầu bắn tên. Không chỉ bởi vì muốn bắt chước hành động của người đời trước, để ngừa thân phận của mình bại lộ, hơn hết hắn muốn sớm ngày khôi phục sức khỏe của mình, vì vậy mới tăng cường rèn luyện.
Thời đại này không có thuốc kháng sinh, không có cách chữa bệnh hiện đại, mắc một bệnh nhỏ đã có thể lấy cả mạng người. Hàn Cương sống lại một kiếp, đối với tính mạng của bản thân càng xem trọng hơn. Không dễ gì có được sinh mạng thứ hai, hắn tập trung tinh thần muốn gia tăng rèn luyện, mặc dù không thể tránh khỏi các loại bệnh, nhưng ít nhất cũng sẽ sống thêm vài năm.
Đi đến phía trước tháo xuống mũi tên dài cắm ở bia, Hàn Cương lại trở về vị trí bắn. Dây cung rung động nhịp nhàng, từng mũi tên dài chuẩn xác bay về phía tấm bia. Mấy ngày luyện tập cũng xem như không uổng phí, trúng đích ngày càng nhiều. Trí nhớ in dấu trên thân thể đang chậm rãi phục hồi, bất luận là tư thế bắn tên hay là cách dùng sức điều khiển dây kéo cung, Hàn Cương đều mạnh hơn trước rất nhiều.

Mặt trời lên cao, mồ hôi Hàn Cương đã thấm vào áo. Sau khi rời giường rửa mặt đã bắt đầu rèn luyện rồi, cứ như vậy cho đến khi kết thúc. Dùng sức bắn ra một mũi tên cuối cùng, lưu lại một hố lõm sâu ở hồng tâm, hắn và tiểu nha đầu cùng thu dọn cung tiễn, xuôi theo bờ đê đi về nhà.

Men theo bờ Tạ Thủy đưa mắt trông về phía xa, ở phía bắc thành Tần Châu các dãy núi ánh lên trùng trùng điệp điệp, nhỏ bé không đáng kể, nhưng trên thực tế, thành Tần Châu nguy nga đồ sộ, là cửa ải vùng biên thùy phía Tây Bắc. Sau khi đến thời đại này, Hàn Cương còn chưa từng đi một gang tấc nào ra bên ngoài thành trì, nhưng sự hiểu biết của hắn với Tần Châu hơn cha mẹ rất nhiều.

Tần Châu là một phần của đường Tần Phượng. Con đường này được tạo nên từ tên gọi của Tần Châu và Phượng Châu. Hàn Cương ở kiếp trước về địa lý cũng xem như là không tệ, lại vào Nam ra Bắc nhiều năm, các thành thị, địa danh quan trọng trong nước xem như là cửa nhỏ, nhưng đối với danh xưng địa lý Đại Tống vẫn không hiểu được. Tần Châu, Phượng Châu đều rất lạ lẫm, hắn chỉ nhớ mang máng Thiểm Tây có một huyện Phượng Tường, phủ Phượng Tường cùng tên ở phía đông nam Tần Châu, nhưng Tần Châu lại có tên là quận Thiên Thủy, mà Trị Hạ còn có một huyện Thiên Thủy nữa, địa danh này xem ra có từ thời Tam quốc nhưng với Hàn Cương lại như sấm bên tai.

Với địa lý Hàn Cương vẫn luôn để ý đến địa hình xung quanh, cả vùng châu thành Tần Châu, kể cả thôn nhỏ Hạ Long Loan đều nằm ở thế lòng chảo của Tạ Thủy. Với dãy núi nam bắc hai bên, phía bắc tên gọi là Lục Bàn Sơn, phía nam tên gọi Tần Lĩnh bao nhiêu năm qua vẫn không hề thay đổi, mà huyện Thiên Thủy Hạ Phương biết đến giờ vẫn ở phía nam của Tần Lĩnh, là cội nguồn của sông Gia Lăng. Có thể nói địa hình qua ngàn năm thay đổi rồi, bởi vì ở thế kỷ 21 Thiên Thủy đích thực là ở chân núi phía bắc Tần Lĩnh, có lẽ vị trí của thành Tần Châu hiện giờ tuy là suy đoán của Hàn Cương, nhưng sự thật cũng đúng là như vậy.
Thiên Thủy đời sau đã thuộc về Cam Túc, nhưng Tần Châu hôm nay lại thuộc về Tần Phượng Lộ. Mà Tần Châu cũng không còn là một phần của Tần Phượng, đồng thời cũng là trụ sở của phủ Kinh Triệu thuộc Thiểm Tây. Xem ra khiến người ta choáng váng đầu óc, nhưng trên thực tế ngồi ở thành Tần Châu chính là Trấn an sứ Tần Thượng Lộ, mà ở trong phủ Kinh Triệu thì lại là Chuyển vận sứ của Thiểm Tây lộ. Tuy đều gọi là lộ, nhưng một bên là Kinh lược an phủ sứ lộ, một bên là Chuyển vận sứ lộ theo cách nói của đời sau, đây là sự khác biệt giữa khu vực quân sự và tỉnh.
Hoành Sơn và núi Thiên Đô là đường ranh giới giữa hai nước Tống Hạ. Mà Thiểm Tây kéo dài đến vùng đất biên cương, lại bị Hoành Sơn và núi Thiên Đô hai bên kéo dài ra nam bắc về phía chỗ phân cách dư mạch. Bị phân cách ra thành những khu đất nên núi non cách trở, khó có thể trợ giúp lẫn nhau, cũng khó để thống nhất chỉ huy. Do đó để tiện cho việc đối phó với thiết kỵ Đảng Hạng của Tây Hạ, triều đình Tống đã lợi dụng ranh giới nam bắc để làm biên giới. Thiểm Tây từ đông sang tây chia làm bốn Kinh lược an phủ sứ lộ là Phu Duyên, Kính Nguyên, Hoàn Khánh, Tần Phượng, độc lập xử lý quân sự. Nhưng Chuyển vận sứ lộ đại diện cho chính sự địa phương của địa khu Thiểm Tây vẫn kiến nghị phải chia làm hai để thuận tiện cho việc giám sát chính vụ địa phương, sắp xếp lương bổng chuyển vận, cho đến nay vẫn chưa thay đổi.
Về đến nhà, Hàn Thiên Lục hôm nay có chuyện nên trước đó đã vào thành, Hàn A Lý thì đun một nồi nước ấm đang chờ hắn. Hàn Cương rèn luyện trở về, toàn thân toát mồ hôi. Đề phòng phong tà xâm thể, mỗi ngày sau khi rèn luyện hắn đều phải tắm qua nước nóng. Sau khi gần một tháng tu dưỡng thì lành bệnh, thân thể của Hàn Cương dù chưa khôi phục được như trước, nhưng sau khi cởi áo ngoài thì cũng không còn dáng vẻ gầy như que củi nữa.

Ở trong nhà, tiểu nha đầu cũng không còn e lệ chủ yếu là do do thói quen không nên để Hàn Cương tự thực hiện, nàng liền chủ động tiến lên cầm khăn nóng giúp hắn lau người. Sau khi lau một hồi, cuối cùng còn giúp thay quần áo khô, hầu hạ Hàn Cương thỏa đáng xong xuôi. Có điều giờ đang ở trong nhà, ngại có cha mẹ nên Hàn Cương không dám có hành động gì khác.

Sau khi vận động, dùng nước nóng lau người, Hàn Cương khoan khoái cả người, dựa vào ghế gập ở bàn đọc sách, nhìn Hàn Vân Nương đi qua đi lại trong phòng, trong lòng không khỏi dâng lên một chút dịu dàng. Hàn Cương có thể nói là đã yêu cuộc sống bần hàn này rồi. Ngàn năm sau, cho dù là quan to hiển quý trong nước, sợ là cũng rất khó có được một thiếu nữ đáng yêu như vậy toàn tâm toàn ý lo cho mình.

Khoảng thời gian nửa tháng, nói dài không dài, bảo ngắn cũng không ngắn. Hàn Cương mỗi ngày đọc sách bắn tên, sau khi sống lại, học vấn có chút bị quên lãng của bản gốc một lần nữa được nhớ lại và củng cố, bước tiếp theo nên làm như thế nào, hắn cũng đã có kế hoạch cơ bản rồi.

Hàn Cương mở sách ra, định bắt đầu học bài đã dự định hôm nay. Lúc này Hàn A Lý bưng chén súp thịt dê cùng chiếc bánh hấp đi đến, Hàn Thiên Lục sáng sớm đã đi ra ngoài, Hàn A Lý một thân một mình cũng không thể đi vào trong núi hái thổ sản, liền ở nhà tiếp tục chờ Hàn Thiên Lục trở về.

Đặt điểm tâm hôm nay của Hàn Cương lên bàn, nhìn đống sách phủ kín mặt bàn, Hàn A Lý cảm thấy có chút kỳ lạ, con trai thứ ba nhà mình ngày xưa ngâm thơ làm thơ, mới mười lăm mười sáu tuổi đã tích được trên dưới trăm bài. Thế nào mà bây giờ bệnh vừa mới khỏi được vài ngày đã chỉ lo đọc sách thế này?

- Tam ca nhi, tại sao mấy ngày này chỉ thấy con đọc sách luyện tiễn, lại không làm thơ vậy?

Hàn Cương hơi sửng sốt, lập tức mỉm cười:
- Năm đó học vấn không tinh cho nên cũng không cảm thấy thi từ mình viết còn kém. Nhưng sau khi con gia nhập làm môn hạ của Hoành Cừ tiên sinh mới biết được cái gọi là ếch ngồi đáy giếng. So với nhiều bạn học cùng trường, luận về tài thơ, con vẫn còn kém xa lắm.

- À…
Trong giọng điệu của Hàn A Lý lộ ra một chút thất vọng. Tam ca nhi vẫn luôn là đứa con trai mà bà yêu thương nhất, từ trước tới giờ đều có thể kiêu hãnh khoe với bạn bè ở quê, luôn trông mong hắn có thể làm rạng danh tổ tông. Không ngờ sau hai năm ra bên ngoài du học, trở về lại nói mình kém xa người khác.

Hàn Cương thấy thế, vội giải thích với mẫu thân:
- Tuy nhiên bàn về kinh nghĩa đại đạo, con cũng không tệ lắm, tiên sinh cũng nhiều lần khích lệ con. Kinh nghĩa là học vấn đích thực nhất, thi từ ca phú cũng đều không sánh bằng.

Nghe con trai nói như vậy, Hàn A Lý lập tức vui mừng hân hoan:
- Trương tiên sinh là vì tinh tú trên trời, ông ấy nói thì sẽ không sai được! Tam ca nhi con phải nghe Trương tiên sinh, chăm chỉ đọc sách, sau này thi đậu Tiến sĩ, cũng có thể làm rạng danh tổ tông.

Hàn Cương gật đầu thưa vâng, mắt nhìn Hàn A Lý mỉm cười ra khỏi phòng. Đây cũng là tấm lòng của cha mẹ, nghe thấy con của mình tự xưng tự tán, sẽ vì vậy mà vui vẻ, cũng sẽ không hoài nghi chút nào. Tuy nhiên lời của Hàn A Lý cũng là tâm nguyện mười mấy năm của chủ cũ thân thể của hắn. Thân thể trước đây tất cả tâm tư đều dồn vào việc đọc sách làm quan, mình nối tiếp vào có thể bị ảnh hưởng bởi tâm tư đó, tuy nhiên đối với Hàn Cương của hiện tại, khát vọng với quyền thế phú quý ấy càng phát ra từ nội tâm mạnh mẽ hơn. Kế thừa học thuật thường thức lưu hành của thời đại này, lại có tri thức của nghìn năm sau, Hàn Cương so với thân thể trước càng tự tin hơn, cũng càng có dã tâm hơn.

Nhưng Hàn Cương mặc dù có học thức ở cả hai thời đại, muốn thi tiến sĩ vẫn giống như mò kim đáy biển. Chủ yếu kỳ thi tiến sĩ là thi từ ca phú, thêm một chút vấn đáp kinh nghĩa. Hàn Cương hiểu rất rõ bản thân, tài thơ ca ở kiếp trước của hắn vốn vô cùng thê thảm, bản thân kiếp sau lại càng kém ba phần, muốn đi thi tiến sĩ hoàn toàn không khả thi, chỉ sợ ngay cả thông qua kì thi phát giải của châu lý cũng khó khăn ấy chứ.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top