Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Tận Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 31: Vũ Khí Đánh Lén

Tận Thế: Ta Có Kho Vật Tư Vô Hạn (Dịch) (Đã Full)

  • 138 lượt xem
  • 963 chữ
  • 2024-05-12 20:30:51

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hư Không Kiếm là năng lực khống chế lúc Trần Lạc cấp bảy, ngưng tụ sức mạnh không gian, biến nó thành hình.

Hư không kiếm sắc bén lạ thường, chém sắt như bùn cũng không đủ hình dung, có thể chém cơ thể của mục tiêu thành hai nửa mà không có máu chảy ra. Muốn ghép lại cũng không được, chữa trị căn bản không có tác dụng. Trừ phi có dị năng giả hệ không gian lớn mạnh khác ra tay hỗ trợ mới được.

Đây là vũ khí mạnh mẽ để Trần Lạc giết người cướp của, đánh lén mục tiêu.

Lúc đỉnh cao, Hư không kiếm mà Trần Lạc ngưng tụ ra giống như vật thật, có thể dễ dàng kéo dài nửa giờ. Nhưng bây giờ chỉ là ánh sáng nhàn nhạt, hơn nữa còn chưa tới năm giây.

Cả người Trần Lạc vô lực cười cười, cũng không quá để tâm, có thể sử dụng đã là không tệ rồi. Đối với những nơi có phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, đã có thể tạo thành uy hiếp.

Không thể tiếp tục hấp thu tinh hạch, Trần Lạc mệt mỏi cả một ngày, nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.

Pháp Vương không chỉ có thể làm việc, mà trông coi nhà cửa cũng không thành vấn đề. Thính giác, khứu giác của Pháp Vương rất tốt, có nó canh giữ còn có tác dụng hơn bất cứ vệ sĩ nào.

Phiền toái có thể xử lý, nó sẽ tự mình giải quyết, nếu không thể giải quyết, thì nó sẽ thông báo cho Trần Lạc. Có thể nói, có Pháp Vương, Trần Lạc mới có thể an tâm mà ngủ. Nếu không, Trần Lạc sẽ sống rất mệt, luôn luôn phải đề phòng những vị khách không mời mà đến.

Pháp Vương: Ta cảm thấy ta đã phải chịu đựng rất nhiều thứ ta không nên chịu đựng, chó sinh vô cùng mệt mỏi.

Sáng hôm sau, Trần Lạc hỏi Tô Đại Trụ và Pháp Vương về việc hấp thụ tinh thể. Tô Đại Trụ hưng phấn nói:

"Anh, phương pháp ngươi nói quả thật hiệu quả. Ta cảm giác năng lực của ta đã tăng lên rất nhiều, à là hấp thu bảy viên tinh hạch."

Bảy viên là tốt lắm rồi.

Pháp Vương thì kêu liên tục chín tiếng, ý là chính mình ăn chín viên.

Trần Lạc cười ha ha, may mắn không phải chín mươi chín viên, nếu không thì ngươi phải gọi chín mươi chín tiếng. Chờ sau này có đàn em, sẽ đem ngươi giáo dục bắt buộc chín năm.

Tô Đại Trụ tấm tắc lấy làm lạ nhìn Pháp Vương, con chó này thật không đơn giản. Ngày hôm qua đói quá nên không chú ý, hôm nay mới phát hiện, con chó này không tầm thường.

Nhưng mà ngươi ăn chín viên, ta mới bảy viên là có ý gì?

Hôm nay phải đi đến kho lương để lấy gạo và bột mì ở đó.

Trần Lạc suy nghĩ một chút, vẫn là mang theo Tô Đại Trụ đi cùng. Nếu như Tô Đại Trụ đồng ý, cho dù hắn không làm cái gì thì Trần Lạc cũng bằng lòng nuôi hắn cả đời.

Tất nhiên, tính cách của Tô Đại Trụ không phải như vậy. Vậy không bằng mang theo Tô Đại Trụ, như vậy có thể chiếu cố lẫn nhau, cũng để cho Tô Đại Trụ thuần thục việc chiến đấu một chút.

Trần Lạc đưa áo giáp đã chuẩn bị cho Tô Đại Trụ, để cho hắn làm quen một chút, sau đó cho hắn hai cây dùi cui điện. Với năng lực vốn không tệ của Tô Đại Trụ mà nói, bộ áo giáp này cũng không nặng, gần giống với người bình thường mặc áo mùa đông.

Mà sau khi Trần Lạc thăng cấp đến dị năng giả cấp hai, năng lực rõ ràng cũng tăng lên một chút, mặc áo giáp vào thoải mái hơn.

Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, liền chuẩn bị xuất phát.

Trong tiểu khu cũng không phải là không có những người may mắn sống sót. Ngoại trừ một số người, nếu không gặp tình huống bắt buộc, sẽ không mạo hiểm ra ngoài. Mà lựa chọn ở nhà quan sát tình hình.

Lúc ra khỏi tiểu khu, Trần Lạc tiện đường đi đến siêu thị trong khu biệt thự nhà mình. Đi tới nơi đỗ xe container, Trần Lạc lộ ra nụ cười.

Xe container bình yên vô sự, quả nhiên bảo vệ miễn phí trông coi vẫn rất được.

(*ý là có zombie làm bảo vệ miễn phí nên xe hàng chưa bị cướp .)

(*ý là có zombie làm bảo vệ miễn phí nên xe hàng chưa bị cướp

Nhìn thấy tang thi, Tô Đại Trụ có áo giáp và dùi cui điện liền rục rịch. Trần Lạc lại ngăn cản:

"Những thứ này đều là lao động miễn phí, để Pháp Vương dẫn đi là được."

Pháp Vương thuần thục như dắt chó đi dạo, dễ dàng dẫn tất cả tang thi đi.

Tô Đại Trụ thoáng buồn bực nói:

"Tại sao ta cảm giác con chó Pháp Vương này còn có tác dụng lớn hơn ta."

Trần Lạc bật cười, an ủi:

"Đừng so sánh với một con chó, chuyện nó có thể làm được, ta cũng không làm được. Mỗi người đều có sở trường riêng, nó dám ăn cứt, ngươi dám không?"

Chờ sau khi Pháp Vương lên xe, Trần Lạc không chạy về phía kho lương thực mà lại đi về vùng ngoại ô phía trước. Đi tới kho lương thực phải đi đường vòng, nếu không sẽ phải đi vào thành phố. Ở Thần Đô gần ba mươi triệu dân cư, đây không phải là muốn chết sao?

Dành nhiều thời gian đi đường vòng là vô cùng đáng giá.

Trần Lạc quen thuộc lái xe. Trước tận thế, con đường nào, có mấy con đường tới kho lương, Trần Lạc đã đặc biệt nghiên cứu qua.

Đến gần kho lương thực.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top