Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Tro Tàn Dưới Biển Sâu (Dịch)
  4. Chương 4: Thuyền trưởng mất quê hương (2)

Tro Tàn Dưới Biển Sâu (Dịch)

  • 358 lượt xem
  • 1402 chữ
  • 2022-10-02 13:02:22

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

“Duncan”

Chu Minh bình tĩnh nói,

“Duncan - "Duncan Abnomar”.

Giọng nói khàn khàn, u ám kia của cái đầu dê làm bằng gỗ ngay lập tức chuyển sang nhiệt tình và hữu hảo:

“Buổi sáng tốt lành, thưa ngài thuyền trưởng! Rất vui khi ngài vẫn còn nhớ rõ tên mình – Tâm tình của ngài hôm nay thế nào? Thân thể của ngài vẫn tốt chứ? Tối hôm qua ngài có ngủ ngon không? Hi vọng ngài có một giấc mộng đẹp. Ngoài ra, hôm nay là một ngày đẹp trời để ra khơi, biển yên sóng lặng, hướng gió vừa phải, thời tiết mát mẻ dễ chịu. Hơn nữa cũng không có đám hải quân phiền não và đám thủy thủ om sòm kia. Thưa ngài thuyền trưởng, đám thủy thủ om sòm….”

“Người đã đủ om sòm rồi.”

Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên hắn giao tiếp với cái đầu dê quỷ dị này, thế nhưng Chu Minh lúc này vẫn cảm thấy đại não chấn động. Hắn gần như ném cho cái đầu dê kia một cái ánh mắt hằn học, giọng nói gằn lên từng chữ phát ra từ kẽ răng,

“Im…. lặng.”

“A… A… A… dĩ nhiên rồi, thưa ngài thuyền trưởng. Ngài thích sự yên tĩnh. Thợ lái chính trung thành kiêm phó nhì (1) kiêm thủy thủ trưởng (2) kiêm thủy thủ kiêm liêu vọng thủ (3) vô cùng hiểu rõ điều này. Giữ im lặng có rất nhiều lợi ích, từng có một vị thuộc lĩnh vực y học…..cũng có thể là lĩnh vực triết học hoặc là lĩnh vực kiến trúc….”

Chu Minh lúc này không chỉ cảm thấy đại não run lên, mà ngay cả cuống phổi cũng bắt đầu run lên:

“Ý của ta là, ta ra lệnh cho ngươi im lặng!”

Khi từ “ra lệnh” phát ra, đầu dê kia cuối cùng cũng yên lặng trở lại.

Sau khi thấy nó im lặng, Chu Minh thở phào ra một hơi. Sau đó bước tới phía trước chiếc bàn hằng hải ngồi xuống – hiện tại, hắn là “thuyền trưởng” của con tàu ma, không có lấy một bóng người này.

Duncan Abnomar, một cái tên xa lạ, một dòng họ khó đọc.

Lần đầu tiên đi qua màn sương mù xám đen, khoảnh khắc hắn đặt chân lên con tàu này, trong đầu hắn liền biết nói những thứ này. Hắn biết mình ở “bên này”, cái thân thể này có cái tên là Duncan, biết mình là chủ nhân của con thuyền này, biết con thuyền này đang đi tới một nơi rất xa, một hành trình dài ngoài sức tưởng tượng – hắn biết những thứ này, nhưng cũng chỉ là biết mà thôi.

Những ký ức mỏng manh, mơ hồ ở trong đầu hắn, đến mức làm cho hắn chỉ biết được những điểm mấu chốt, còn về chi tiết tỉ mỉ như thế nào hoàn toàn không có gì, cũng giống như hắn biết con thuyền này có một cái kế hoạch đi tới kinh người,thế nhưng lại hoàn toàn không biết được rốt cuộc nó muốn đi tới đâu. Mà chủ nhân của con thuyền này – cũng chính là Duncan Abnomar, giống như  là vào thật lâu trước đây đã chết rồi.

Và những thứ đọng lại trong đầu hắn kia giống như đó là một cái “ấn tượng” khắc sâu nhất, mãnh liệt nhất ở trong đầu của vị thuyền trưởng ma sau khi hắn toàn toàn tử vong và được lưu lại hậu thế.

Bản năng nói cho Chu Minh biết, thân phận của vị “thuyền trưởng Duncan” này, sau lưng chắc chắn có vấn đề lớn. Lý do là vì ở trên con tàu này tồn tại hiện tượng siêu nhiên (ví dụ như cái đầu dê gỗ biết nói kia). Bí ẩn trên người của vị thuyền trưởng Duncan này thậm chí còn mang một ý nghĩa nào đó nguy hiểm hơn nữa, một sự nguy hiểm vượt qua sự tưởng tượng của hắn.  Nhưng hắn cũng chỉ đành có thể lấy cái danh tự này ra mới có thể an ổn hoạt động ở trên con thuyền này.

Bởi vì giống như cái đầu dê bằng gỗ mới hỏi hắn lúc nãy, trên con thuyền này có một thứ gì đó tùy thời đều muốn xác nhận “thân phận thuyền trưởng” của hắn.

Ngay cả bản thân con tàu cũng muốn xác nhận danh tính của hắn mọi lúc mọi nơi.

Chuyện này làm cho người ta có cảm giác nó giống như một loại bảo hiểm nào đó vậy, giống như thể thuyền trưởng của con tàu này thật sự có thể tùy thời lãng quên tên của mình bất cứ lúc nào. Mà một khi hắn lãng quên tên của mình, lúc đó sẽ có một chuyện đáng sợ, nguy hiểm cực đoan nào đó phát sinh ra. Cho nên mới ở trên con thuyền này bố trí “thủ đoạn kiểm tra” như vậy.

Chu Minh không biết “thuyền trưởng Duncan” lãng quên tên của mình sẽ có cái hậu quả như thế nào. Thế nhưng hắn tin tưởng một khi hắn nói sai tên của mình tuyệt đối sẽ có kết quả không tốt lành gì.

Dù sao cái đầu dê bằng gỗ trên chiếc bàn hằng hải kia thoạt nhìn cũng không phải là hạng người hiền lành gì.

Nhưng nếu như hắn dùng cái tên Duncan Abnomar này, thì mọi thứ sau đó trên con tàu này lại rất là thân thiện và dễ gần.

Dù sao bọn chúng nhìn qua trí lực cũng không có cao lắm.

Chu Minh – có lẽ hẳn nên gọi là Duncan rồi.

Duncan kết thúc dòng suy nghĩ và sự hồi tưởng lại ngắn ngủi của mình. Sau đó nhìn về phía hải đồ đã được mở sẵn ra trên bàn hằng hải.

Song cái hải đồ này cũng không có cung cấp cho hắn bất kỳ tuyến đường thủy nào rõ ràng cả.  Ký hiệu và lục địa, thậm chí còn không có nhìn thấy một hòn đảo nào. Trên bề mặt lớp da dê dày và thô ráp kia, chỉ nhìn thấy những mảng lớn sóng màu xám trắng không ngừng cuồn cuộn phập phồng xô đẩy. Những thứ màu xám trắng này giống như đám sương mù che khuất đi tuyến đường thủy vốn hẳn đã có tồn tại trên lớp da dê này. Và thứ duy nhất hắn có thể nhìn thấy ở giữa bản đồ, đó là bóng dáng hình hài của một con tàu thấp thoáng trong làn sương mù dày đặc.

Trong quá khứ, Duncan (Chu Minh) hắn không có bất kỳ kinh nghiệm giương buồm ra khơi nào cả trong suốt cuộc đời mình. Thế nhưng ngay cả những người không biết “hải đồ” nó trông có hình dạng như thế nào thì cũng biết được hải đồ “bình thường” cũng không phải nhìn giống như thế này.

Rõ ràng giống như cái đầu dê bằng gỗ, cái hải đồ này cũng là một loại vật phẩm siêu nhiên – chẳng qua là Duncan tạm thời còn chưa có đúc kết ra được quy luật sử dụng của nó mà thôi.

Giống như nhìn thấy sự chú ý của thuyền trưởng rốt cuộc cũng đặt lên tấm hải đồ, đầu dê vốn an tĩnh thật lâu rốt cục cũng có động tĩnh lại. Nó bắt đầu phát ra tiếng cạch cạch, âm thanh do gỗ ma sát với mặt bàn. Cổ của nó cũng quay sang một chút. Vừa mới bắt đầu còn có chút hạn chế, nhưng rất nhanh âm thanh “cạch cạch cạch” vang lên rất to, tới nỗi không kiểm soát được nữa – cuối cùng cả cái đầu của con hàng này cũng giật giật lên giống như thể đang ở chế độ rung vậy.

Duncan sợ con hàng này nếu như tiếp tục làm như vậy nữa rất có thể sẽ bắt lửa lây lan sang chiếc bàn hằng hải, nhịn không được nhìn nó nói:

“Nói.”

“Vâng thưa ngài thuyền trưởng – tôi muốn nhấn mạnh điều này lần nữa, Hôm nay thực sự là một ngày tốt để ra khơi, Thất hương hào (4) trước sau như một đang đợi mệnh lệnh của ngài! Chúng ta sẽ rong thuyền ra khơi chứ?”

---

(1) phó nhì: một chức vụ của thủy thủ trên tàu, thuộc về thuyền viên cao cấp của bộ phân boong. Là người phụ trách tàu, điều hành và trực tàu theo lệnh và chỉ thị của thuyền trưởng.

(2) thủy thủ trưởng:  Chỉ huy cấp dưới phụ trách dịch vụ boong trên tàu.

(3) liêu vọng thủ: thủy thủ nhìn xa (ở trên cao), quan sát tình hình quân địch, theo dõi.

(4) Thất hương hào: mất quê hương.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top