Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Dị giới
  3. Ta Thật Không Muốn Làm Độc Nãi (Dich)
  4. Chương 1: Bài thi tốt nghiệp quan trọng của tôi

Ta Thật Không Muốn Làm Độc Nãi (Dich)

  • 674 lượt xem
  • 2647 chữ
  • 2021-08-06 23:00:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đêm tối trước khi mặt trời mọc.

Một bóng đen thích khách nhảy qua một bức tường gạch loang lổ. Sau khi quay đầu lại nhìn bức tường cũ nát, hai con mắt hắn liền hiện ra sự sắc sảo. Hắn vội vàng cởi xuống chiếc khăn che mặt thần bí, đoản kiếm sáng bóng hiện ra một khuôn mặt lãnh khốc.

"Trong bóng tối, không một ai có thể tránh thoát được thích khách Bóng đen truy sát. Bất kể ngươi có ẩn núp, ngụy trang, giấu kín như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thoát được. Đang ngủ mà bị chết đi đó chính là sự ban ơn lớn nhất dành cho đối phương. Diệc Như ta ở trong bóng tối trước khi mặt trời mọc, vĩnh viễn không ai biết được."

Thích khách Bóng đen nhìn về phía Đông, sau đó vội vàng lẩn trốn vào trong bóng đêm. Nhưng vào lúc này, đột nhiên một cái bàn tay từ trong bóng đêm xuyên ra, đột ngột đâm về phía bóng đen kia. Một dòng máu tươi bắn ra, nhiễm đỏ cả một góc tường.

"Một thích khách Bóng đêm muốn đạt tiêu chuẩn cũng sẽ không cho người khác biết khuôn mặt thật của mình?? Một khi đã nhìn thấy khuôn mặt thật, vậy thì chỉ có một con đường chết."

Bóng đen này nói xong, liền biến mất như bóng ma.

Mặt trời mọc, hết thảy mọi thứ lại như bình thường.

Đây là đâu?

A! Đau đầu quá!

Quả thật hắn lúc này giống như bị búa đinh gõ vào đầu vậy.

Vân Phàm xoa xoa cái ót của mình.

Băng vải? Lòng bàn tay có máu???

Vân Phàm nhìn xung quanh một cái.

Phòng học, bàn học, sách vở???

Xuyên việt??

Vân Phàm cũng không dám xác định chắc chắn. Trí nhớ trong đầu hắn lúc này rất là hỗn loạn, vừa nghĩ tới liền đau đầu.

Tiện tay, hắn cầm cuốn sách lên. Chữ trong cuốn sách liền chui vào đầu Vân Phàm:

Mẫu đề thi tốt nghiệp đại học trường Nhất Trung, thành phố Tây Hồng.

【 Câu hỏi 1: Trong điều kiện lực ma sát và trọng lực bằng nhau, giả sử lực lượng tinh quang bằng lực lượng nguyệt quang. Một tên pháp sư tam tinh bạch ngân có kỹ năng phẩm chất 5 bạch ngân đối chiến với một tên chiến sĩ tứ tinh bạch ngân kỹ năng phẩm chất chất 4 bạch ngân, xác suất người nào chiến thắng cao hơn? Hãy viết ra đáp án chính xác của bạn và nói rõ nguyên nhân vì sao 】

Vân Phàm: ? ? ?

Cái quỷ gì đây?

Cách thức mở ra không đúng sao??

Hắn nhắm mắt lại, rồi mở mắt ra nhìn lại lần nữa.

【 Câu hỏi 2: Cho một không gian chiến đấu thứ nguyên có hình tam giác. Độ dài cạnh a,b, c lần lượt là  30, 40, 50, ( đơn vị: m). Hiện một gã Thánh Kỵ Sĩ đang đứng ở vị trí A. Ở vị trí B và C theo hướng 2 giờ có một người bị thương và một người đang phóng ra thuật chữa trị "Lăng Kính Thánh Quang". Giả sử Lăng Kính Thánh Quang có thể khúc xạ một góc 30°~60°, phạm vi phóng ra là 30-50m. Góc chữa trị càng tăng lên thì khả năng chữa trị càng yếu đi. Hỏi: Người Thánh Kỵ Sĩ kia nên đứng ở đâu?? Giả sư người bị thương C kia là bị thương nặng nhất. Vậy thì nên phóng ra Lăng Kính Thánh Quang như thế nào để có thể tạo ra hiệu quả chữa trị tốt nhất】

Vân Phàm hoàn toàn nằm mơ rồi!

Trò đùa gì đây?

Kiếp trước, hắn mặc dù độc thân không có chó yêu, thế nhưng cũng từng làm học sinh giỏi. Người dùng hai câu hỏi kỳ quái này để làm khó ta sao? Cái loại đề phân tán tư duy cùng với định lý cô-xin này, ca đã sớm thuộc làu.... A! Không đúng.

Mình làm cái đề này làm cái gì??

Hiện tại, mình còn không biết mình là ai?? Mình đang ở đâu? ? Và đang làm cái gì?? Giải quyết được 3 vấn đề này mới là điểm mấu chốt a.

Vân Phàm nhìn mọi thứ xung quanh. Một đám bạn học đang còn cúi đầu cắm cúi viết lấy viết để.

Ở phía trước cánh cửa chính ra vào phòng học có treo một tấm biển: Lớp (2) -(3).

Trên bảng đen phía trước có viết:

Thức tỉnh vinh quang, bình thường thì quá xấu hổ;

Vì thức tỉnh mà đi học, viết không ngừng!

Có ngàn vạn con đường, điều đầu tiên chính là thức tỉnh. Đi học không thức tỉnh được, thân nhân khóc dài hai hàng lệ!

Vân Phàm đọc mà cảm thấy mơ hồ.

Hắn gõ đầu một cái.

Trí nhớ dần dần thức tỉnh.

Hắn từng là một gã học sinh giỏi. Lúc trước thành tích vào đại học nằm trong danh sách đứng đầu. Thậm chí thi tốt nghiệp đại học hắn còn tiến vào thứ hạng 699 người cao điểm nhất. Sau đó ghi danh vào ngành Thiên Văn Học. Bộ môn này nghe cũng như không nghe. Không phải đối mặt với bầu trời bao la kia thì cũng chính là nghiên cứu không gian "Trùng Động".

Từng là một thanh niên hào hoa phong ngã, tự nhiên lại phí phạm thời gian vào thứ này. Thật vất vả lắm mới theo đuổi được một cô bạn gãi, tới cuộc ước hẹn lãng mạn. Nhưng do trên trời đột nhiên rơi xuống mưa sao băng. Hắn mang theo thiết bị quay chụp đặc biệt đuổi theo sao băng mà bị trượt chân ngã xuống núi chết.

Cái này không phải cuộc ước hẹn lừa gạt sao??

Cũng may, được sống lại.

Bất quá, từ những trí nhớ vụt vặn lưu lại, hắn cũng biết được cái thế giới này có chút kỳ quái a!

Chẳng lẽ là một thế giới song song?

Vân Phàm tính cấm cuốn sách kia lên đọc để kiếm thêm được nhiều tin tức hơn về vấn đề này.

Nhưng, đột nhiên loa trong phòng học vang lên:

"Học sinh lớp 3-2, nhanh tới phòng giáo vụ tập hợp để kiểm tra đo đạc thiên phú thức tỉnh của các em. Trường học đã làm tốt khâu ghi danh tình nguyện của các em."

Vân Phàm: ? ? ?

Loa trong phòng học:

"Con ngây người ra làm cái gì? Cái em đầu quấn băng vải kia, đang nói tới chính là em đó! Kiểm tra đo đạc không tích cực, đại não có vấn đề!"

Vân Phàm liền cảm nhận được mười mấy ánh mắt quay sang nhìn mình. Hắn ngẩng đầu lên nhìn bục giảng hình vuông: Ồ! Nhiếp Tương Đầu! Rất cao cấp sao???

Không đúng lắm! Không đúng lắm! Thời điểm mình học đại học, cái bàn này là hai bàn hợp lại làm một. Có khắc số 38 ở trên đó. Tại sao lúc này lại biến thành cái bàn đơn rồi?

Lớp 3-2?? Ta cũng không phải học cái lớp này à nha??

Thế mấy bạn học ở trong cái lớp này thì sao??

Kiểm tra đo đạc thiên phú thức tỉnh??

Mình có lẽ bị mất trí!

Trí nhớ hỗn loạn dần dần rõ ràng.

Dựa theo trí nhớ, Vân Phàm lại một lần nữa xác nhận lại cái thế giới này:

Đây là một thế giới tràn đầy năng lực thần kỳ. Một thế giới của người có thể thức tỉnh. Có các không gian thứ nguyên kỳ quái nối liền nhau. Không gian thứ nguyên là một thế giới kỳ lạ. Ở trong đó đầy rẫy các yếu tố đặc thù. Địa cầu khan hiếm tài nguyên.... vân vân....

Cũng là địa cầu, nhưng lại không phải cái địa cầu mà hắn từng sinh sống.

Ở cái địa cầu này loài người gặp phải nguy cơ chưa từng có. Nào là không gian thứ nguyên xâm lấn, nguy cơ nguồn năng lượng.

Lúc này loài người đang trong quá trình đấu tranh với sinh vật từ không gian thứ nguyên khác.

Phương Tây là nơi đầu tiên xuất hiện nhóm người Thiên Khải, hay còn gọi là người Thức tỉnh!

Năng lượng Thức tỉnh là một loại năng lượng đặc thù trong cái vũ trụ này.

Loại đầu tiên chính là Tinh Quang.

Loại thứ hai chính là Nguyệt Quang.

Loại thứ ba chính là Thái Dương.

Nghe nói còn có Hắc Ám thần bí nữa....

Nhóm người Thức tỉnh đầu tiên đã bảo vệ được Địa Cầu. Họ được gọi là những anh hùng vượt thời đại.

Theo thời đại tiến bộ và được nghiên cứu sâu sắc hơn.

Mọi người sau khi nhận thức người Thức tỉnh, lúc đó mới bắt đầu từ từ nghiên cứu thí nghiệm "đứa con trời ban". Tổng kết đưa ra kết luận rằng: Hầu hết đa số mọi người không thể thức tỉnh ra 3 loại năng lượng đã biết kia, chỉ có cực ít một số người may mắn mới có thể thức tỉnh ra 3 loại năng lượng trên.

Mà ở trong số người ít ỏi này, lại có cực ít người được gọi là thiên tài: mới ra đời đã thức tỉnh hoặc 6 tuổi đã thức tỉnh.

Dưới tình huống bình thường, xác suất thức tỉnh cao dành cho loài người là 18 tuổi. Một khi vượt qua giai đoạn này, thật xin lỗi người, ngươi chỉ là một người bình thường. Không phải là số người hi hữu kia, ngươi chỉ có thể đàng hoàng kết hôn sinh con đẻ cái rồi chết.

"Thú vị."

Từ khóe miệng Vân Phàm lộ ra nụ cười khó coi. Hắn cả đời nghiên cứu bầu trời, ngôi sao và vũ trụ. Cuối cùng xuyên qua tới cái thế giời thần kỳ này.

Lực lượng Tinh Quang, Lực lượng Nguyệt Quang, Lực lượng Thái Dương.

Đây không phải là bí mật cả đời trước hắn thăm dò sao?

Chuyện này có tính là ông trời muốn đền bù lại cho hắn hay không đây?

Một lần nữa hắn lại sống lại!

...................

Vân Phàm cứ như vậy ngây người ra. Đột nhiên bạn nữ ở phía trước xoay người lại. Một khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn liền xuất hiện trước mặt Vân Phàm, hai bím tóc đong đưa.

"Cơm cơm, còn ngây ngốc ra đó làm cái gì?? Chẳng lẽ người thật sự bị đụng hư đầu rồi sao?? Ta đã nói trước với người rồi, không nên nghịch ngợm quá! Ngươi lại không nghe, hiện tại thì hay rồi, bị thương như thế này. Ta tuy rằng không có tiền mời thầy thuốc tới chữa bệnh cho người. Nhưng không sao, ngươi cứ cầu nguyện ta thức tỉnh Thánh Quang, thức tỉnh ra kỹ năng hệ Chữa trị, ta tiện tay liền có thể trị lành bệnh cho ngươi. Ngươi có thể tiết kiệm được một số tiền lớn đấy."

Vân Phàm nghe nàng nói vậy mà vẻ mặt mờ mịt. Nàng ta là ai vậy?? Tại sao quan tâm ta như vậy nhưng trên khuôn mặt lại hiện ra dáng vẻ chán ghét??

Vân Phàm liền cố gắng lục lọi trong trí nhớ.

Lúc này, trong phòng học nổi lên tiếng nhạc du dương: Mai vàng trong tuyết ngạo nghễ tung bay....

Hả??

Triều Tịch? Hải Linh? Viên Hoa??

Không đúng!

Không phải mấy cái tên này!

Đúng rồi. Nàng ta gọi là Triệu Tử Yên.

Cùng chủ nhân cỗ thân thể này có quan hệ như thế nào??

Rất nhanh, Vân Phàm liền tìm được đáp án:

Ngày xửa ngày xưa, mẹ của Triệu Tử Yên đi ra ngoài mua thức ăn. Lúc trở về đem Vân Phàm nhặt được ở khu cung cấp rau xanh về nhà. Từ đó, hai đứa trẻ nhỏ Vân Phàm và Triệu Tử Yên trở thành thanh mai trúc mã, hảo huynh đệ của nhau!

Hai người cùng nhau sống ở trong một căn nhà phúc lợi khu bình dân. Cho nên tình cảm rất là sâu đậm. Bình thường thường cãi nhau ầm ĩ. Chỉ vì một chén cơm mà thường xuyên đánh nhau. Nguyên nhân tất cả cũng vì nghèo khó.

Thật ra Vân Phàm và Triệu Tử Yên vẫn luôn sống nương tựa vào nhau, trừ có tiền phúc lợi được nhận từ nhà nước ra, bình thường Triệu Tử Yên vẫn thường ra ngoài làm ít công việc lặt vặt. Cũng do nàng từ nhỏ có sức lực lớn, cho nên hàng xóm láng giềng đều rất thích thuê nàng làm việc, làm việc rất là lanh lẹ. Mà Vân Phàm từ nhỏ thân thể yếu ớt, lại còn rất là nghịch ngợm, cho nên đa phần đều ăn cơm bao (1).

(1) Cơm bao: cơm do Triệu Tử Yên nuôi.

Vân Phàm lại một lần nữa đánh giá cô gái tóc vàng hoe thắt bím hai bên này.

Đang nhìn nhìn khuôn mặt nàng để ở trên bàn, trong đầu hắn liền hiện ra 2 chữ: anh em.

"Này, Vân Phàm, người nhìn cái gì vậy?? Nhắm ngay cái mắt chó của ngươi lại cho ta!"

Triệu Tử Yên nhìn Vân Phàm nói.

Vân Phàm không có một chút sức nào gọi là kháng cự.

Thật là thô bạo a!

Được! Không nhìn thì không nhìn!

Cũng chỉ là anh em thui mà, có cái gì đẹp đâu!

Nhưng, khi hắn nhắm hai con mắt lại liền bị cô nàng này dùng hai ngón tay véo véo.

Triệu Tử Yên trịnh trọng nói:

"Vân Phàm, ngươi không tin ta? Ta nói cho người biết, thật ra ta đây đã thức tỉnh một lần rồi. Lực lượng Hồng Hoang bên trong thân thể ta cũng bắt đầu khởi động rồi, hơn nữa còn là cái loại cực kỳ hi hữu kia nữa. Thánh Quang lực đấy, ta sắp được làm Thánh Kỵ Sĩ rồi, ha ha ha...Ta nhất định sẽ trị lành bệnh cho ngươi, không phải đầu chỉ đụng một chút thôi sao...sẽ không bị đụng hư rồi đó chứ?? Ta sẽ thể hiện cho người xem!"

Triệu Tử Yên nhếch người lên, níu lấy lỗ tai Vân Phàm.

Cô nàng này nào có quan tâm tới thương thế hắn đâu, rõ ràng là cố gắng để cho hắn tin nàng đây mà.

"Rốt cuộc ngươi có tin hay là không?"

Vân Phàm vội vàng nói:

"Tin tin! Ngươi là Nãi Kỵ (2) Thánh Kỵ Sĩ, chính là...."

(2) Nãi kỵ: Kỵ sĩ nữ giới, Nãi là tên gọi chung cho đàn bà.

Vân Phàm nhìn về phía Triệu Tử Yên, nói tiếp.

"Chúng ta là anh em!"

"Vân Phàm, ngươi cố tình để cho ta lúng túng đúng không?"

Triệu Tử Yên khen ngợi Vân Phàm. Sau đó mở to mắt, lại muốn véo lỗ tai hắn.

Vân Phàm giơ hai tay lên đầu hàng, nói:

"Ngươi đã từng nghe qua câu thơ: Nhật Chiếu Hương Lô Sinh Tử Yên chưa?? Dĩ nhiên trọng điểm không phải là câu này mà là câu tiếp theo, Diêu Khán Bộ Bố Quải Tiền Xuyên! Uk! Thác nước cao như vậy chảy xuống, tại sao lại rất yên bình??"

"Đúng vậy a! Tại sao lại rất yên bình?"

Triệu Tử Yên nghiêng đầu, vẻ mặt trầm tư, sau đó giống như chợt hiểu ra.

"Ha ha..."

Triệu Tử Yên hiện ra sự dứt khoát. Hai con mắt híp lại thành mặt trăng khuyết, đi tới bên cạnh Mạc Phàm. Sau đó lấy tay kéo hắn ra ngoài phòng học:

"Thích thơ cơ đúng không? Thích Lý Bạch đúng không? Ta cho phép đó!"

Một phần thưởng vô cùng hung bạo.

Vân Phàm hít sâu một hơi.

Ta ngất.

Bất kế là thế giới nào, cho dù có là anh em, thì nữ hán tử cũng là một tồn tại không thể nào trêu chọc được!

Vân Phàm:

"Này, thật ra thì ta thích Trình Giảo Kim! A! Đau quá!"

Triệu Tử Yến hai tay chống nạnh nói:

"Đau đúng không? Làm anh trai phải biết bắt nạt, Ha ha...."

"Nhưng người chắc chắn không trở thành anh trai được!"

"Ngươi nói thêm câu nữa ta xem??"

Triệu Tử Yên đem tay tựa vào bả vai Vân Phàm, tùy thời chuẩn bị hạ độc thủ, cười nhạo nói:

"Ta, bóng rổ, nhảy cao, thứ nào không mạnh hơn người?? Còn không đảm đương nổi anh trai của ngươi hay sao?"

"Ngươi không có hát hay bằng ta."

"Huyên thuyên! Đi theo ta! Hôm nay kiểm tra đo đạc nếu như không có thức tỉnh được... Ngươi sau này có lẽ thật sự phải trở thành củi mục rồi. Đến lúc đó, hát, nhảy, bóng rồi, ngươi cứ lựa chọn lấy một cái tập luyện 2 năm. Sau đó xuất đạo mà kiếm cơm lấy!"

Suy nghĩ Vân Phàm vãn còn một chút hỗn loạn, tùy tiện trả lời:

"Được được được, nghe theo ngươi."

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top