Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Cái Thế Giới Này (Dịch)
  4. Chương 6: Các Ngươi Cứ Cười Đi

Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Cái Thế Giới Này (Dịch)

  • 88 lượt xem
  • 1087 chữ
  • 2024-07-17 22:53:52

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nhân viên bảo vệ nghi ngờ liếc nhìn Lâm Hạ, sau khi xác nhận Trương Thắng quả thực là bạn học của cô thì anh ta thả lỏng cảnh giác, nhưng cuối cùng cũng không rời đi.

Tuy nhiên, Trương Thắng lại tiến lại gần Lâm Hạ và liên tục nói đủ thứ kỳ quái.

Lâm Hạ hơi khó chịu, nhìn Trương Thắng tới gần, mặc dù trong lòng không chán ghét nhưng lại cực kỳ cạn lời.

“Bạn học Lâm, tôi đi tàu xe mệt quá. Cậu có thể mời tôi vào uống một ly nước được không?”

“Nếu có gì muốn nói thì cứ nói ở đây...”

“Vậy tôi đứng bên ngoài, cậu có thể cho tôi một ly nước được không? Nhiều bảo vệ ngăn cản như vậy, tôi còn có thể làm gì nữa?”

“Vậy... vậy được, cậu đợi ở đây...”

“Cả ngày tôi chưa ăn gì, cậu có thể cho tôi một miếng bánh mì được không?”

“...”

Lâm Hạ liếc nhìn Trương Thắng.

Cô từ nhỏ đã được giáo dục tốt, đương nhiên sẽ không đuổi ngươi đi, cũng không để bảo vệ kéo Trương Thắng đi.

Cô do dự một lúc rồi gật đầu rồi bước vào nhà.

“Đại ca bảo vệ, các anh có thể đi rồi…”

“Các anh nhìn không quen quần áo tôi mặc trên người, tôi lột ra được chứ?”

“Tư duy, tư duy của các anh đâu? Tôi đánh giá cao tinh thần yêu nghề và tận tụy của các anh, nhưng các người không thể giữ tôi như vậy?”

“Tôi thực sự không ở đây để phát những tờ rơi quảng cáo...”

“Tôi là sinh viên đại học, sắp tới Yến Kinh để học đại học. Tôi đến Yến Kinh trong kỳ nghỉ hè để làm quen với môi trường và thăm các bạn cùng lớp. Nhưng trên đường đi, ví của tôi đã bị đánh cắp...”

“Ai biết dưới chân thiên tử mà con mẹ nó ví tiền của tôi có thể bị trộm…”

“...”

Bên ngoài ngôi nhà, có thể mơ hồ nghe thấy tiếng hét của Trương Thắng và nhân viên bảo vệ.

Thính giác Lâm Hạ rất tốt, chăm chú lắng nghe, giọng nói của Trương Thắng dường như rất chân thành, mỗi lời nói của hắn dường như đều có sức thuyết phục thật lớn.

Khi nghe Trương Thắng nói ví của hắn đã bị đánh cắp, Lâm Hạ không khỏi cảm thấy mềm lòng, nhưng sau đó ý thức cảnh giác từ nhỏ của cô đã nhắc nhở cô rằng có một số lời nói không nên tin hoàn toàn.

Tuy nhiên cô vẫn lấy bánh mì và nước ra.

Bên ngoài nhà, bảo vệ vẫn chưa giải tán, vẫn nhìn chằm chằm vào Trương Thắng.

Khi bánh mì và nước được đưa cho Trương Thắng, Trương Thắng ngồi ở ngưỡng cửa mà không quan tâm đến hình ảnh của mình, bắt đầu ngấu nghiến một ngụm nước và một ngụm bánh mì.

Lâm Hạ đột nhiên cảm thấy sợ hãi khi thấy Trương Thắng ăn như thể quỷ chết đói đầu thai, sợ rằng anh chàng này sẽ bị nghẹn rồi nằm chết bên cạnh mình.

“Ồ, cảm ơn bạn học Lâm... Thứ này miễn cưỡng không tệ!”

“Bạn học Trương, cậu nói đi, hôm nay tìm tôi có chuyện gì...”

“Cậu có thể để những bảo vệ này rời đi trước được không? Có một số điều tôi chỉ muốn nói với cậu...”

“Không được!”

“Vậy có thể kêu họ đi ra xa xa được không?”

“Cũng không được!”

“Được rồi.”

Lâm Hạ đương nhiên không thể để bảo vệ rời đi.

Cô không quen thuộc với Trương Thắng, Trương Thắng lúc này hoàn toàn khác với Trương Thắng trong ký ức của cô, cô không hề chán ghét nhưng nhưng bản thân lại có loại cảm giác cảnh giác.

Lỡ như…

Dù sao cô cũng sống một mình.

Sau một lúc kinh ngạc Trương Thắng cũng không hề tức giận mà chỉ đóng nắp chai nước khoáng, ngồi ở ven đường, trên mặt hiện lên vẻ hài lòng, như thể đang tận hưởng ảnh nắng cuối cùng mà hoàng hôn ban tặng hắn.

Bầu không khí đột nhiên trở nên im lặng, Trương Thắng dường như đang suy nghĩ sâu sắc về điều gì đó, khoảng ba mươi giây sau, cuối cùng hắn cũng quay lại và nhìn Lâm Hạ.

“Bạn học Lâm, tôi biết ước mơ của cậu là trở thành nhà văn…”

“Thật ra tôi cũng là một nhà văn, cũng là một nhà văn có hoài bão lớn, đã làm việc chăm chỉ nhiều năm, trải qua nhiều thăng trầm, chuyện xưa cũng có những khúc mắc...”

“Đừng nhìn tôi lúc này đang chật vật, mà thực ra tôi chỉ đang trải nghiệm đau khổ, sự đau khổ tận đáy. Đây là trải nghiệm có tiền cũng không mua được...”

“...”

Mắt của Trương Thắng cực kỳ nghiêm túc, chân thành đến tận xương tủy.

Sự nghiêm túc này dường như khiến cho tiềm thức Lâm Hạ có ám chỉ nào đó, rằng cô nên tin tưởng người này.

Nhưng ý thức cảnh giác vẫn còn đó.

Nhà văn là một từ thiêng liêng trong lòng Lâm Hạ, nhưng có vẻ hơi kỳ lạ khi được phát ra từ miệng Trương Thắng.

Trong trí nhớ của cô, điểm sáng tác của Trương Thắng có vẻ không tốt lắm, văn phong cũng rất trung bình, ít nhất trong bốn mươi người trong lớp, Trương Thắng chỉ có thể xếp ở giữa.

“Ha ha…”

Lâm Hạ chưa kịp nói gì thì một nhân viên bảo vệ bên cạnh đã không nhịn được cười, tiếng cười vô cùng bất lịch sự và gay gắt.

“Ha ha…”

Sau khi nhân viên bảo vệ cười, một số nhân viên bảo vệ khác cũng cười.

Có vẻ như lời nói của Trương Thắng thật buồn cười, hoặc vẻ ngoài đầy tham vọng của Trương Thắng thật buồn cười, hoặc Trương Thắng đang kể một câu chuyện cười cực kỳ hài hước.

Lâm Hạ không cười, cũng không đáp lại, chỉ lặng lẽ nhìn Trương Thắng.

“Cười đi, các anh cứ cười đi, cười đi, chim sẻ làm sao biết được chí lớn của phượng hoàng?”

“Được rồi, cậu là phượng hoàng, cậu là phượng hoàng, được rồi chứ? Chúng tôi là chim sẻ. Vị phượng hoàng này, cậu đã nói chuyện xong và đã ăn uống đủ rồi, bây giờ cậu có thể đi rồi, đừng ảnh hưởng đến hàng xóm bên cạnh... Khi nào cậu trải nghiệm xong và ăn mặc phù hợp thì lại tới đây được không? Sau đó, tôi sẽ đích thân mở cửa cho cậu...”

“Tôi còn chưa nói xong…”

“Vậy cậu hãy nhanh chóng nói chuyện đi... Thời gian của chúng tôi có hạn, hay là chúng tôi đợi cậu đến phòng bảo vệ và chúng tôi có thể nghe cậu nói về ước mơ của mình?”

“...”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top