Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Ta Ở Lục Triều Truyền Đạo (Dịch)
  4. Chương 37: Hạc giấy

Ta Ở Lục Triều Truyền Đạo (Dịch)

  • 131 lượt xem
  • 1450 chữ
  • 2023-12-27 23:31:16

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bóng đêm như nước, trăng sáng treo cao.

Đại Kiều lăn qua lộn lại mãi không ngủ được, nghĩ tới phương thuật mà Lý Ngư sử dụng.

Thủ thế pháp quyết quen thuộc, luật động linh lực quen thuộc, đều giống như ác mộng tra tấn nàng ta.

Tuy uy lực cách biệt một trời một vực, nhưng tuyệt đối là đồng tông đồng nguyên.

Trên giường, Đại Kiều ngồi thẳng dậy, thân thể trắng nõn lóe ra một vầng sáng nhu hòa dưới ánh trăng.

Hai tay nàng ta khẽ động, một con chim nhỏ màu trắng tuyền xuất hiện trong bàn tay nàng ta.

Chim nhỏ vỗ cánh, từ cửa sổ bay ra, Đại Kiều từ dưới gối đầu lấy ra một cái gương nhỏ.

Gương này sáu cạnh ép kim tuyến, ngón tay ngọc Đại Kiều điểm một cái, trong gương chậm rãi hiện ra cảnh tượng trên đường.

Chỉ chốc lát sau, con chim đó bay đến một căn nhà, trong phòng ngủ của tiểu lâu, một nam tử nằm trên giường, trần truồng mà ngủ.

- Phì phì phì.

Mặt Đại Kiều đỏ hồng, má đỏ hây hây, nhét lại gương xuống dưới gối.

- Tiểu đậu phụ này nhìn gầy thế mà lại rất tinh tráng.

Hạc giấy dừng lại trong góc xà nhà, không nhúc nhích.

Sáng sớm Hôm sau, Tiết Bàn còn chưa rời giường, đã nghe thấy mấy tiếng gáy.

- Gà đâu ra thế?

Tên mập nhảy lên, mặc quần áo, đi tới trong viện, chỉ thấy Lý Ngư đang dẫn theo Tiểu Kim Liên từ bên ngoài trở về.

Lý Ngư xách hai con gà một trống một mái, Tiểu Kim Liên đang cầm hộp son, cười không khép miệng lại được.

- Sớm thế?

Tiết Bàn Lý Ngư đều có chút xấu hổ, ngày hôm qua bốc phét vang trời, kết quả lại bị người ta ném vào Biện Hà bơi về.

Sự ăn ý của nam nhân khiến bọn họ tuy không hợp mưu, lại đều thủ khẩu như bình, chẳng ai chịu lộ ra nửa.

Lý Ngư cười nói:

- Sớm thật...

- Ngươi mua gà làm gì? Để chọi gà à? Ơ, phẩm tướng kém thế.

Lý Ngư nói đùa:

- Một trống một mái nuôi lớn, một là có gà để ăn, hai là có thể ấp gà con, tương lai gom lại đi tìm bà mối...

Tiết Bàn lập tức không cho là đúng nói:

- Huynh đệ yên tâm, không phải ta đã nói rồi à, nhất định sẽ cướp...Ờ, là tìm cho ngươi một người.

- Ta cám ơn ngươi.

Lý Ngư tức giận lườm hắn một cái, mua gà trống là để gáy sáng nhắc mình dậy sớm tu luyện.

Tuy những gì Trương Thừa Phong dạy mình đã học được hết rồi, nhưng cũng không thể cả ngày không có lý tưởng được.

- Ngươi đừng không tin, đây là ở Biện Lương, chứ nếu ở Kim Lăng, ta tuyệt đối sẽ không...

Tiểu Kim Liên nghiêng đầu, giống như trẻ con tò mò,

- Sẽ không làm sao?

Lý Ngư vội vàng cười ha ha, nói:

- Mấy giờ rồi, còn không mau đi tu luyện. Hôm nay dùng Thủy linh chi lực, tưới rau trong vườn một lượt.

Tiểu Kim Liên lập tức trở nên ủ rũ, học phương thuật quá mệt mỏi, còn mệt hơn cả trước kia làm việc ở nhà Trương đại hộ.

Các tùy tòng của Tiết gia sợ thiếu chủ lại gây ra họa gì, toàn thể xuất động không chút ướt át bẩn thỉu, rất nhanh đã bán sạch hàng hóa, sau đó lại mua vào ở Biện Lương, mang về Kim Lăng, ở trên đường bán cao mua thấp.

Chưa tới giữa trưa, Tiết quản sự đã tới chào từ biệt.

Lý Ngư đang khai khẩn ở trong sân, nhổ hết mẫu đơn mà chủ nhân trước trồng, lại trồng thêm mấy cây táo.

- Lý đạo trưởng, công việc của thương hội chúng ta ở Biện Lương đã xong rồi, buổi chiều xuất phát quay về Kim Lăng. Trên đường đi được ngài chiếu cố, lại không ngại cho chúng ta ở nhờ, giờ đến chào từ biệt. Một chút lễ mọn, xin ngài vui lòng nhận cho.

Nhìn thấy Tiết quản sự, còn có Tiết Bàn và thằng hầu của Tiết Bàn phía sau hắn, Lý Ngư tiếp nhận lễ vật, ngạc nhiên nói:

- Quý thương hội làm việc đúng là nhanh nhẹn thật.

Tay hắn thầm áng chừng một chút, lễ vật rất nặng, cũng không biết là gì.

Tiết quản sự cười một tiếng,

- Đây cũng là bất đắc dĩ, thiếu chủ nhà ta...

Tiết Bàn lưu luyến không rời, vội vàng cắt ngang hắn, lau nước mắt nói:

- Lý Ngư huynh đệ, đến Kim Lăng, nhất định phải tới tìm ta.

Lý Ngư từ trong lòng lấy ra một tấm Hộ Thân Phù, nói:

- Làm huynh đệ một hồi, không có gì tặng ngươi, tuy Hộ Thân Phù này là ta dùng để lừa tiền, không có tác dụng gì, nhưng mang trên người cũng coi như làm kỷ niệm.

Tiết Bàn đột nhiên vỗ đầu, hỏi:

- Đúng rồi, chuyện của muội muội ta? Đeo Hộ Thân Phù này này có thể giảm bớt không?

Lý Ngư ờ một tiếng, lúc này nói nhớ ra, ném Hộ Thân Phù đi,

- Vậy thì cái này không dùng được, ngươi có vàng không.

Tiết Bàn vội vàng sai thằng hầu lấy ra một cái kim nguyên bảo.

Lý Ngư tay nâng kim nguyên bảo, miệng lẩm bẩm, rất nhanh nguyên bảo to bằng quyền đầu co lại bằng một phiến trụy. Lý Ngư vươn tay ra điểm một cái, vốc ra hai đạo Thủy linh chi lực, chạy trong phiến trụy màu vàng.

- Kim sinh thủy, thủy đuổi độc, sau khi trở về thì bảo muội muội ngươi đeo vật này, chắc có thể ngăn chặn ốm đau. Đợi ta có rảnh tới Kim Lăng, hoặc là khi các ngươi đến Biện Lương, ta sẽ trị liệu cho.

Tiết Bàn như lấy được chí bảo, vội vàng cất đi, lưu luyến không rời nói:

- Ngươi phải tới sớm một chút, lần này trên đường ta gây ra không ít họa, mẹ ta có thể sẽ không cho phép ta ra ngoài nữa.

Lý Ngư gật đầu, cười nói:

- Ta tiễn ngươi.

Tiễn tới cửa, thương đội của Tiết gia đã thu thập xong, đều đang chờ Tiết Bàn.

Lý Ngư vẫy vẫy tay, đang muốn quay đầu, đột nhiên nhớ tới một chuyện, túm Tiết Bàn lại, thấp giọng nói:

- Tiết Bàn, trước khi làm việc phải cân nhắc kỹ một phen. Thiện ác đều có báo ứng, không chỉ là báo ở trên người ngươi, cũng sẽ báo cả lên trên người người chí thân gần gũi với ngươi. Ta biết bản tính của ngươi không xấu, vì mẹ hiền em nhỏ, không được làm tổn thương tới tính mạng người ta, không được ức hiếp người lương thiện.

Tiết Bàn ngơ ngác ngây ngốc, miệng lẩm bẩm nhắc lại, giống như đã hiểu lại như không hiểu gì.

Lý Ngư lại dặn:

- Nhớ lấy nhớ lấy!

- Ta biết rồi.

Tiễn bước thương đội của Tiết gia, Lý Ngư trở lại trong sân, đột nhiên nhớ tới một chuyện.

Hắn kích động quay lại tiểu lâu, mở bọc hành lý, nhìn cây mây khô đó.

Cây mây khô này có chút thần kỳ, nó không ngờ có thể có được được hòn đá ưu ái, chắc hẳn là có chỗ độc đáo.

Lý Ngư rụt rè lấy ra, vận chuyển mộc linh tra xét.

- Không nên chứ...

Mộc linh chi lực của cây mây khô này không nhiều lắm, hơn nữa gần như đã héo rũ hao hết, chẳng lẽ thật sự chính là một khúc gỗ bình thường à?

Lý Ngư đi vào trong sân, tự mình khai khẩn đất trồng rau, đào ra một cái hố nhỏ.

Chậm rãi thả cây mây khô vào, chỉ lộ ra một mẩu, sau đó lấp đất lên, rót chút nước vào.

Đột nhiên, một hòn đá từ trong bọc hành lý bay ra, lượn một vòng ngoài đất, sau đó chui vào, dính sát lên cây mây khô được chôn xuống, giống như là thuốc cao bôi trên da chó vậy.

Lý Ngư bĩu môi, hòn đá này đúng là tà môn, nó giống như thật sự có ý thức của mình.

Bên cạnh một đạo hơi nước bay tới, Tiểu Kim Liên mệt tới thở hồng hộc, chậm rãi vẩy nước đã ngưng hóa lên bờ ruộng.

Vài giọt nước tưới vào, rất nhanh thấm vào trong đất, ngay cả mặt đất cũng không bị ướt.

Ánh mắt nàng ta nhìn Lý Ngư tràn ngập u oán, việc này còn mệt hơn là trực tiếp nấu nước tưới cây nữa.

Cả người Tiểu Kim Liên sắp hư thoát rồi, có điều nàng ta cũng cảm thấy, thủ pháp điều khiển thủy linh của mình đang tiến bộ từng chút một.

- Nhìn cái gì, đừng có ăn bơ làm biếng, năm đó khi ta luyện, tưới được ba gốc rau hẹ đó.

Tiểu Kim Liên ờ một tiếng, nhắm mắt lại, ngón tay bấm pháp quyết, tiếp tục tưới.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top