Harry nghe xong, ngay cả khí chất nho nhã cũng biến đâu không thấy, hắn trợn tròn mắt kêu lên:
- Đừng nói là cửa, ngay cả khe cửa cũng không có!
- Hừ! Vậy thì đến lúc đó dựa vào thủ đoạn của mỗi người!
- Dựa vào thủ đoạn thì dựa vào thủ đoạn!
Đám lão sư phía sau nhìn hai người cãi nhau, ai nấy ngây ra, khóe mắt có chút ướt át.
Loại thiên tài này thật sự có phần cho bọn họ sao?
Vốn dĩ bọn họ còn định Lục Trạch thất bại thì thừa cơ nhảy vào, bây giờ ngẫm lại, mình vẫn là suy nghĩ nhiều rồi.
Rất nhanh, tiếng gầm gừ của Hoang Thổ Viên yếu đi, Lục Trạch mới buông nó ra. Hắn nhảy lên ngực Hoang Thổ Viên, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cái đầu đầy máu của nó.
Hoang Thổ Viên bị Lục Trạch nhìn chăm chú như thế, trong đôi mắt hung thú khổng lồ hung ác ấy hiện lên sợ hãi..
Tiếng kêu hừ hừ thảm thiết không ngừng của nó lập tức ngừng lại, thở mạnh cũng không dám, sợ Lục Trạch trực tiếp đập chết mình.
Bầu không khí nháy mắt trở nên trầm mặc.
Sau một lát, Hoang Thổ Viên chớp chớp mắt, mở miệng thấp giọng kêu lên:
- Anh, anh anh anh?
Lục Trạch: "..."
Quần chúng vây xem: "..."
Con mẹ nó anh anh anh!!!
Bị đánh thảm rồi, tự nhiên học được bán manh cầu xin tha thứ à?!
Vấn đề là với bộ dạng đó mà học đòi anh anh anh, thật sự không sợ bị người đánh chết sao?!
Bị một con Hoang Thổ Viên máu me đầy mặt kêu anh anh anh với mình, Lục Trạch cảm thấy tâm thái bản thân có chút sụp đổ.
Mắt và tai quá đau đớn!
Nhìn Hoang Thổ Viên sợ hãi, hắn lấy ra một đoạn nhỏ Hoàng Tinh đằng, lộ ra biểu tình cực hung dữ, vừa chỉ vào Hoàng Tinh đằng vừa chỉ vào cột đá chung quanh, nói:
- Mau mang ta đi tìm thứ này! Tìm được liền không giết ngươi!
Lục Trạch cảm thấy mình phải rút ngắn thời gian lại. Mục tiêu đầu tiên của hắn là tìm nguyên liệu nấu ăn, sau đó lấy được tư cách cử đến đại học Liên Bang, mà hiện tại hắn chỉ mới tìm được một phần nhỏ nguyên liệu nấu ăn, nếu không nhanh lên sẽ không kịp.
Mặc dù linh trí của Hoang Thổ Viên không cao, nhưng nhìn biểu hiện cầu xin tha thứ để bảo vệ tính mạng của nó, có lẽ nó sẽ hiểu được ý hắn?
Nếu thật sự không hiểu, trực tiếp đánh chết! Đổi lấy điểm tích lũy!
Hiển nhiên, dục vọng cầu sinh của Hoang Thổ Viên rất mạnh. Nó nhìn động tác tay của Lục Trạch, chỉ một lát sau, nó đã kích động kêu lên một tiếng, dùng ngón tay to lớn chỉ vào một hướng, đồng thời tỏ ra đáng thương nhìn Lục Trạch.
Lục Trạch thấy thế, trong lòng vui mừng, xem ra thật sự có thể làm được.
Ta đúng là thông minh mà, có thể nghĩ ra biện pháp hay như thế!
Tự hào!
Hắn nhảy xuống khỏi ngực Hoang Thổ Viên, Hoang Thổ Viên gượng chống thân thể trọng thương, giãy dụa đứng lên. Sau đó, nó nhìn Lục Trạch một chút, rồi chạy tới một hướng.
Lục Trạch theo ở phía sau Hoang Thổ Viên, khoảng cách không gần không xa, nhỡ đâu con hàng này dẫn hắn đến hang ổ của hung thú, vậy liền không dễ chơi.
Mặc dù hắn tự tin mình có thể chạy thoát, nhưng cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
Hoang Thổ Viên đã trọng thương, tốc độ của nó vẫn không tồi. Nó yên lặng chạy trước, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn Lục Trạch, thấy Lục Trạch vững vàng theo sát, nó lại gầm nhẹ một tiếng, tiếp tục chạy về phía trước.
Lục Trạch nhìn Hoang Thổ Viên to lớn trước mặt, thầm nghĩ trong lòng: Nếu không phải mình đuổi nó chạy, thì tình cảnh được cự viên dẫn đường này chính là kỳ ngộ kinh thiên thường thấy trong tiểu thuyết rồi?
Hiện tại, xem ra kỳ ngộ cũng là do mình tạo ra.
Tâm tình đột nhiên có chút phức tạp.
Hoang Thổ Viên mang theo Lục Trạch chạy mười mấy cây số, trong lúc đó vòng qua không ít cột đá, Nham Giáp thú thường trú trên cột đá bị khí tức Linh thú cao cấp của Hoang Thổ Viên chấn nhiếp, cũng không dám tập kích.
Không tạo thêm điểm tích lũy, xếp hạng của Lục Trạch lại rớt khỏi top mười.
Chẳng qua, lần này không có người nào rời đi.
Quần chúng vây xem đang ngơ ngác nhìn Hoang Thổ Viên bị Lục Trạch uy hiếp dẫn hắn đi tìm linh dược.
Vô số bình luận nổi lên.
"Võ giả cửu phẩm uy hiếp Linh thú cấp tám dẫn đường đi tìm linh dược, chuyện cười này ta có thể cười một năm, ha ha ha!!"
"Nhưng vị bạn học này có phải là hơi tự mãn quá không? Xếp hạng của hắn đã rớt xuống hai mươi bốn."
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận