Mặc dù đã nghe Lục Ly nói dạo gần đây Lục Trạch tiến bộ rất nhiều, nhưng dù sao bọn hắn cũng không có thiên phú tập võ, không quá hiểu về phương diện võ giả, nên cũng không cách nào hiểu được nhiều hơn.
Nhưng thường thức cơ bản thì bọn hắn vẫn có!!!
Từ khi nào võ giả cửu phẩm lại có thể đánh giết loại Linh thú này???
Chẳng lẽ cho tới nay thường thức của bọn hắn đều là sai?!
Giờ khắc này, bọn hắn như mở ra cánh cửa của thế giới mới.
Phó Thư Nhã nhìn bộ dạng mỉm cười tự tin của Lục Trạch, nhịn không được bật cười, thanh âm dịu dàng:
- Không ngờ con ngoan của ta lại trở nên lợi hại như vậy, đã trở thành một người đàn ông thật sự rồi.
Lục Văn cũng mang vẻ mặt phức tạp, không tự chủ được gật đầu.
Lúc này trong trường học đã tan học, nhưng lại không ai rời đi. Tất cả mọi người đều đang nhìn trực tiếp phần thi của các học trưởng học tỷ.
Trực tiếp được phát trong lớp Lục Ly hiển nhiên là phần thi của Lục Trạch, nhìn thấy Lục Trạch chỉ sờ đầu một cái đã giết chết con Nham Giáp thú kia ngay tại chỗ, trong lớp reo hò.
- Lục Trạch học trưởng mạnh vô địch!!
- Lục Trạch học trưởng ta muốn sinh con cho ngươi!
- Ta mới là người sinh con cho hắn!
"..."
Lục Ly im lặng nhìn Lục Trạch hết sức chuyên chú đào linh dược, thu thập nguyên liệu nấu ăn.
Alice đứng cạnh nheo mắt, cười vui vẻ:
- Học trưởng mạnh thật, xem ra có thể tìm được không ít nguyên liệu nấu ăn có chất lượng tốt.
Lục Ly nghe vậy, khóe miệng có chút run rẩy, nàng lườm thiếu nữ tóc lam bên cạnh một cái, trong bụng hơi chua chua.
Thì ra trong mắt tên kia, thực lực mạnh chính là để tìm nguyên liệu nấu ăn ư?
Tâm tình không vui.
Lục Ly chậm rãi nở nụ cười dịu dàng, phía sau lưng chậm rãi dâng lên hắc khí vô hình.
Trên Nam Phong tinh xa xôi, Lục Trạch đột nhiên rùng mình một cái, hắn cảnh giác nhìn chung quanh.
Có thứ kinh khủng nào đó đang có ý đồ xấu với hắn?
Không biết vì cái gì, hắn luôn cảm thấy trong lòng có hơi lành lạnh.
Sau khi cẩn thận cảm nhận một phen, Lục Trạch không phát hiện ra có chỗ nào dị thường, hắn khẽ chau mày, cúi đầu nhìn Nham Giáp thú đã tử vong một cái, sau đó quay người rời đi, không lưu luyến chút nào.
Thứ đồ chơi này không nằm trong bảng nguyên liệu nấu ăn Alice đã đưa cho hắn, dáng vẻ còn xấu hoắc, ghét.
Hắn đưa tay vung một cái vòng tay màu đen lên, một bản địa đồ giả lập lập tức xuất hiện trước mặt hắn, ngón tay Lục Trạch hoạt động, tìm tới vị trí của bản thân cùng vị trí của Phù Quang Sâm Lâm.
Sau khi xác định rõ phương vị, hắn bắt đầu chậm rãi di chuyển về phía Phù Quang Sâm Lâm, đồng thời lợi dụng Phong hệ thần thông tìm kiếm những nguyên liệu nấu ăn khác.
Giờ phút này, sắc trời dần tối, qua hai giờ nữa chỉ sợ sẽ hoàn toàn tối đen.
Hung thú sẽ hoành hành sau khi trời tối, mà Hoàng Nham Thạch Lâm lại có không ít Linh thú cao cấp, một mình hắn săn giết vẫn có chút nguy hiểm, cho nên Lục Trạch có ý định đi tiếp thêm một tiếng đồng hồ nữa rồi tìm một chỗ nghỉ ngơi một lát.
Số lượng Nham Giáp thú trong Hoàng Nham Thạch Lâm rất nhiều, gần như trên mỗi cột đá đều có một con Nham Giáp thú. Trong suốt quãng đường đi, Lục Trạch tìm được không ít linh dược, cũng săn giết được không ít Nham Giáp thú.
Đáng tiếc, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa tìm ra Hoàng Nham tinh thú có thể ăn được.
Mà các lão sư, Lục Văn, Phó Thư Nhã, Lục Ly, Alice cùng những bạn học khác đang chú ý tới Lục Trạch đều hoàn toàn câm nín.
Nham Giáp thú từ cấp một đến cấp ba, dù dùng bất kì tư thế nào tập kích Lục Trạch đều bị hắn lạnh lùng giết chết.
Tất cả mọi người ngơ ngác.
Đây quả thật là Linh thú ư?
Quá yếu? Hay vì Lục Trạch quá mạnh?
Khi thấy bốn con Nham Giáp thú từ trên một cột đá đồng thời tập kích xuống Lục Trạch, bị hắn lạnh lùng sờ mỗi con một chút, sau đó tất cả đều đồng loạt ngã xuống, rốt cuộc đã có lão sư trong phòng họp không nhịn được, kinh ngạc hô lên.
- Má nó!
- Chuyện này không có khả năng!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận