Nhân viên công tác nói vào bộ đàm, phi thuyền lại bay lên.
Sau đó, bọn hắn đưa tất cả học sinh trong trường đến nơi mà bọn họ muốn đến.
Sắc trời đã chạng vạng tối, nắng chiều chiếu lên cột đá tạo thành cái bóng nghiêng nghiêng, hoàn cảnh có chút u ám, cuồng phong thổi qua, phát ra thanh âm ô ô.
Lục Trạch quay đầu nhìn phi thuyền trên không, nhếch miệng lên, hoàn toàn buông thả thân pháp, mũi chân hắn điểm lên mặt đất, nháy mắt biến mất tại chỗ.
Phong nguyên tố ở đây cực kỳ sinh động, chính là sân nhà của hắn.
Hắn nhớ lại danh sách nguyên liệu nấu ăn Alice đã đưa cho hắn, trong Hoàng Nham Thạch Lâm có một vài Linh thú và linh dược không tệ, ví dụ như Thạch Căn Thảo, Nham Tâm Quả, Hoàng Nham tinh thú... khoảng chừng hơn mười loại.
Alice còn đặc biệt ghi chú, nơi này có một loại linh dược tên là Hoàng Tinh Đằng, nghe nói hương vị cực kỳ ngon.
Lục Trạch liếm liếm môi, dự định kiếm một ít về.
Vừa nghĩ tới đó, Lục Trạch bắt đầu cảm nhận thông tin trong phạm vi vài trăm mét chung quanh. Sau một lát, ánh mắt Lục Trạch sáng lên, hắn biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa đã cách nơi này mấy trăm mét về bên trái.
Hắn đã có phát hiện!
Trong một phòng họp lớn ở bộ giáo dục, đang có hơn mười người ngồi trên ghế, trong đó, ngồi ở ba vị trí cao nhất là một ông lão có mái tóc hoa râm và hai người đàn ông trung niên.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều đang nhìn lên một màn sáng lớn trong phòng họp.
Phía trên màn sáng là trang web đang chiếu trực tiếp về các tuyển thủ hạt giống tham gia thực tập tốt nghiệp lần này, hiện tại đã lần lượt có hình ảnh được truyền đến.
- Xem ra bắt đầu rồi.
Ngồi phía trước nhất là một người đàn ông trung niên mang một vết sẹo dữ tợn trên mặt, nó kéo dài từ khóe mắt phải sang gò má trái, ánh mắt hắn rất hung hãn, hắn nhìn màn sáng, chậm rãi mở miệng nói.
Ông lão tóc trắng mỉm cười gật đầu:
- Đây là lần đầu tiên thử nghiệm của tinh hệ chúng ta, hi vọng có thể tuyển chọn được nhiều học sinh có thiên phú, cung cấp nguồn máu mới cho Nhân tộc. Mong các vị quan sát kỹ càng.
Một người đàn ông trung niên khác có gương mặt trắng sáng, khí chất nho nhã cười đáp:
- Lâm lão khách khí, bồi dưỡng thiên tài vốn là chức trách của chúng ta.
Ông lão tóc trắng mỉm cười gật đầu:
- Cùng xem nào.
Phía trên màn sáng, điểm tích lũy của tuyển thủ hạt giống đã bắt đầu thay đổi, rất nhanh, mười hạng đầu đã xuất hiện, từ thứ nhất đến thứ ba đúng là ba người đứng đầu trên bảng đẳng cấp, chỉ có hai người tiếp theo là không phải học sinh có tên trên bảng đẳng cấp.
Người đàn ông khí chất nho nhã cười hỏi:
- Lâm Linh? Nếu như ta nhớ không lầm thì học sinh này là cháu gái của Lâm lão? Lâm lão đúng là biết cách dạy dỗ, thực lực này cũng có thể xem là thiên tài.
Mười tám tuổi Linh Vũ tứ tầng, theo hắn thì chỉ miễn cưỡng xem như thiên tài mà thôi, chẳng qua muốn được cử đến trường học của bọn họ thì vẫn có chút chưa đủ.
Lâm lão không quan tâm đến khiêu khích của đối phương, chỉ cười nói:
- Harry lão sư, trước xem tiếp đi.
Thái độ tràn đầy tự tin của Lâm lão làm cho Harry cùng người đàn ông mặt sẹo kia lộ ra thần sắc hứng thú.
- A?
Đúng lúc này, người đàn ông mặt sẹo thốt lên nghi ngờ, hắn chỉ tay vào một phần thi được trực tiếp khác, mở miệng nói:
- Học sinh này có chút thú vị.
Harry tỏ ra hiếu kỳ nhìn sang:
- Ngay cả Lý Cuồng ngươi cũng cảm thấy học sinh này thú vị, chắc chắn là có chỗ đặc biệt nào đó.
Không chỉ mình hắn, ngay cả Lâm lão cũng nhìn lại.
Kể cả cháu gái của hắn cũng không được hai vị lão sư đây đánh giá là thú vị, nên chuyện này khiến hắn hơi hiếu kỳ.
Trong phần thi trực tiếp đó là một thiếu niên tóc đen tuấn tú, hắn đang ngồi xổm trước một cái cột đá thô to màu vàng, đang hết sức chuyên chú đào một gốc linh dược có rễ màu nâu dưới đáy cột đá, lại còn vừa đào vừa mỉm cười, dường như đang nghĩ tới chuyện vui nào đó.
------------
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận