Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Cho Thèm Phát Khóc (Dịch)
  4. Chương 31: Trực Tiếp Mơ Hồ

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Cho Thèm Phát Khóc (Dịch)

  • 181 lượt xem
  • 1615 chữ
  • 2023-11-06 21:21:19

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Tông chủ, đại sư huynh Triệu Chính Bình của Thần Kiếm Phong cầu kiến.”

“Cho vào.”

Rất nhanh, Triệu Chính Bình dưới sự dẫn dắt của một gã chấp sự chủ phong tiến vào đại điện, nhìn Triệu Chính Bình, Tề Hùng mở miệng hỏi.

“Thần Kiếm Phong các ngươi đã xảy ra chuyện gì?”

Đối mặt với lời hỏi thăm của Tề Hùng, Triệu Chính Bình cũng không hiểu gì hết, hắn cũng muốn biết đã xảy ra chuyện gì a.

Hoàn toàn không có một chút điềm báo, sư tôn cũng không nói gì với mình, chỉ trong chớp mắt liền nổ tung.

Những đệ tử kia thật giống như cả đám đều bị tiêm gà máu vậy, liền ồn ào lao ra khỏi Thần Kiếm Phong, quỷ mới biết đã xảy ra chuyện gì.

Vẻ mặt của Triệu Chính Bình mờ mịt lắc đầu tỏ vẻ mình cũng không biết, thấy thế, Tề Hùng càng ngày càng nhíu chặt mày.

Tình huống này rốt cuộc là sao?

Hỏi thăm một phen, cũng không có được đáp án hữu dụng gì từ chỗ của Triệu Chính Bình, cuối cùng Tề Hùng cũng chỉ có thể khoát tay áo một cách vô lực, để Triệu Chính Bình lui ra.

Toàn bộ Đạo Nhất Tông đều bởi vì chuyện của Thần Kiếm Phong mà trở nên hỗn loạn, mà phía bên kia, bên ngoài trấn Nhạc Sơn, lúc này Tiểu Bạch đã giao thủ với Hắc Viên.

Đối mặt với một đầu Tử Yêu, Tiểu Bạch vậy mà không hề rơi vào thế hạ phong chút nào, rõ ràng tu vi cũng đạt tới Tử Yêu Cảnh.

Hai yêu kịch chiến với nhau, đối mặt với Tiểu Bạch, mặt Hắc Viên lộ ra ngưng trọng nói.

“Hồng Đỉnh Tiên Hạc?”

Nó thế nào cũng không nghĩ tới, thế mà lại gặp phải Hồng Đỉnh Tiên Hạc của Đạo Nhất tông ở chỗ này.

Chuyện này quả thực là thái quá, một đệ tử nội môn, một đệ tử tạp dịch, bên cạnh thế nhưng còn có một đầu Hồng Đỉnh Tiên Hạc. Phải biết, cho dù là một đám đệ tử thân truyền của Đạo Nhất Tông, cũng không có ai có được Hồng Đỉnh Tiên Hạc.

Mọi chuyện khắp nơi đều lộ ra quỷ dị, phía bên kia, bốn đầu Tử Yêu còn lại đang ở trong sơn động, lúc này thông qua Huyết Kính, cũng đã thấy được một màn này.

“Quái lạ, vì sao Hồng Đỉnh Tiên Hạc của Đạo Nhất tông lại xuất hiện ở chỗ này.”

“Quan tâm chi lý do, trực tiếp ra tay giết đi, cứ trì hoãn sẽ gặp phải chuyện ngoài ý muốn.”

“Cũng đúng, Thanh Điểu, Lân Mãng, hai người các ngươi cùng ra tay, mau chóng giải quyết cuộc chiến.”

Lại thêm hai đầu Tử Yêu ra tay, hiển nhiên không có ý định để cho hai người Diệp Trường Thanh và Kim Mẫn có cơ hội.

Tiểu Bạch cùng Hắc Viên vốn đang kịch chiến, trong lúc bất chợt, hai đạo khí tức khủng bố chạy nhanh tới từ xa.

Cảm nhận được hai cỗ khí tức này, sắc mặt Kim Mẫn trắng bệch.

“Không tốt.”

Một đầu Tử Yêu xuất hiện cũng đã khiến cho Kim Mẫn thấy lạ không thôi, nhưng trước mắt, lại có thêm hai đầu, rất hiển nhiên, chuyện của trấn Nhạc Sơn cũng không đơn giản như bề ngoài.

Theo tiếng nói của Kim Mẫn phát ra, hai Tử Yêu Thanh Điểu và Lân Mãng xuất hiện ở chân trời, cũng không có nói nhảm, Thanh Điểu trực tiếp ra tay tấn công về phía Tiểu Bạch, mà Lân Mãng thì tập trung về phía Diệp Trường Thanh cùng Kim Mẫn.

“Sư đệ, đi mau.”

Phản ứng đầu tiên chính là chạy trốn, đối mặt với một đầu Tử Yêu, hai người Kim Mẫn và Diệp Trường Thanh hiển nhiên không có bất kỳ lực phản kháng nào, chênh lệch quá lớn.

Chỉ là khi nhìn thấy một màn này, Lân Mãng cười lạnh một tiếng.

“Muốn chạy sao? Hai con kiến hôi.”

Nói xong, Lân Mãng lắc mình một cái liền vọt về hướng của hai người Diệp Trường Thanh, trong mắt lóe ra vẻ khát máu.

Không có kéo dài thời gian, Lân Mãng ra tay tàn nhẫn, dự định dùng một kích giải quyết hai người Diệp Trường Thanh.

Có điều ngay khi nó gần sắp tiếp cận được hai người Diệp Trường Thanh, trong lúc bất chợt, một cỗ nguy hiểm cực hạn dâng lên trong lòng, chỉ cảm giác được một trận sởn tóc gáy, tựa như bị sự tồn tại khủng bố nào đó nhìn chằm chằm.

Lại nhìn về phía chỗ hai người Diệp Trường Thanh, không biết từ khi nào, một lão già nát rượu xuất hiện trước thân hai người.

Trong tay cầm một thanh thiết kiếm bình thường vô kỳ, ánh mắt lờ đờ nhập nhèm nhìn nó nói.

“Nghiệt súc lớn mật, dám hại đệ tử Đạo Nhất tông ta.”

“Lão đầu muốn chết.”

Nghe vậy, sát ý của Lân Mãng tăng lên rất nhiều, từ trên người lão đầu, nó không có cảm giác được chút linh khí nào, giống như hắn chỉ là một người bình thường.

Mà cảm giác lạnh như băng vừa rồi chợt lóe rồi biến mất, cũng đã sớm tiêu tán hầu như không còn.

Lúc này thấy lão già nát rượu này lại dám phát ngôn bừa bãi ở trước mặt mình, Lân Mãng trở nên giận dữ, lúc này liền đánh ra một quyền.

Chẳng qua ngay khi Lân Mãng ra tay, lúc này Thanh Điểu ơpr cách đó không xa đã sớm trợn tròn hai mắt, một bộ biểu tình như gặp quỷ.

“Lân Mãng dừng tay, hắn là phong chủ Thần Kiếm Phong, Tửu Kiếm Hồng Tôn.”

Lân Mãng này không biết Hồng Tôn, nhưng Thanh Điểu lại biết, đối mặt với nhân vật cấp bậc phong chủ Đạo Nhất tông, đừng nói chúng chỉ là mấy con Tử Yêu, cho dù là Uyên Chủ bọn chúng cũng không phải là đối thủ.

Gặp phải phong chủ Đạo Nhất tông, lựa chọn duy nhất chính là chạy trốn, mà Lân Mãng thế mà còn dám chủ động ra tay, đúng là hành vi tìm đường chết.

Chỉ tiếc, hiện tại lên tiếng nhắc nhở cũng đã muộn, thời khắc cuối cùng, thậm chí ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, Lân Mãng chỉ thấy Hồng Tôn tiện tay vung lên, một đạo kiếm quang xẹt qua, trong nháy mắt thân thể chia làm hai, từ trên trời rơi xuống.

Một kiếm miểu sát, hoàn toàn không có chút lực phản kháng nào.

Nhìn Lân Mãng bỏ mình, Thanh Điểu cùng Hắc Viên chỉ cảm giác lông tơ dựng đứng, không chút do dự, trực tiếp xoay người muốn chạy trốn.

Không đi chính là chết, ngay cả di cốt Đại Yêu ở trấn Nhạc Sơn cũng không thèm để ý.

Nhưng mà, ngay khi chúng nó muốn chạy đi, từ bốn phương tám hướng, từng người từng người đều là đệ tử Thần Kiếm Phong của Đạo Nhất tông lần lượt đuổi tới.

Dẫn đầu xuất hiện là ba đệ tử thân truyền Từ Kiệt, Liễu Sương, Lục Du Du, sau đó là đệ tử nội môn, cuối cùng là đệ tử ngoại môn.

Ngắn ngủi chỉ chừng trăm hơi thở, từ khắp nơi trên bầu trời, cũng đã có mấy ngàn đệ tử Thần Kiếm Phong lấp đầy.

Đối mặt với một màn này, Thanh Điểu cùng Hắc Viên trực tiếp choáng váng, tình huống gì vậy?

Chẳng lẽ chuyện di cốt Đại Yêu đã bị bại lộ? Không có khả năng, chúng nó vẫn luôn rất cẩn thận, chưa từng xuất thân, không thể bị phát hiện nhanh như vậy.

Hơn nữa, cho dù là bị phát hiện, có thể nói thẳng ra một cỗ di cốt Đại Yêu, cũng không đáng để cho Đạo Nhất tông huy động nhiều người như vậy đi.

Nhìn trận thế trước mắt, không chỉ có Hồng Tôn phong chủ một phong tự mình giáng lâm, mà còn có ba đệ tử thân truyền, suất lĩnh mấy ngàn đệ tử Thần Kiếm Phong chạy tới, đội hình như vậy, đừng nói là đối phó với năm Tử Yêu nhỏ bé như chúng.

Cho dù muốn tiêu diệt cả Hắc Hổ Uyên cũng sợ đều là việc dễ dàng đi.

Mặt như tro tàn, tâm càng giống như tro tàn, đây thật sự là dùng đao giết trâu để giết gà a.

Trốn không được, Thanh Điểu chỉ có thể đưa ánh mắt chuyển hướng tới Hồng Tôn, cố gắng trấn định.

“Hồng Tôn phong chủ, từ trước đến này Hắc Hổ Uyên chúng ta và Đạo Nhất tông các ngươi nước giếng không phạm nước sông, lần này coi như Hắc Hổ Uyên ta ngã xuống, di cốt Đại Yêu kia chúng ta cũng không cần, thả chúng ta rời đi, như thế nào?”

Thanh Điểu nghĩ đến, cũng chỉ có di cốt Đại Yêu kia mới có thể khiến Đạo Nhất tông hưng sư động chúng như thế, vì bảo mệnh, trước mắt cũng chỉ có thể rưng rưng vứt bỏ di cốt Đại Yêu này.

Tuy rằng không cam lòng, nhưng có thể bảo trụ tánh mạng, cũng không còn lựa chọn nào khác.

Chỉ là nghe hắn nói ra lời này, sắc mặt Hồng Tôn quái dị, cái gì mà di cốt Đại Yêu chứ? Từ Kiệt ở trên bầu trời càng lạnh lùng quát.

“Đúng là nghiệt súc, chết đến trước mắt còn muốn lừa gạt chúng ta? Dám động thủ với đệ tử Đạo Nhất tông chúng ta, lần này lại bịa ra di cốt Đại Yêu gì chứ, ngươi cho rằng nói như thế là có thể thoát khỏi kiếp nạn này sao? A, đừng quá coi thường chúng ta.”

 

Lời này vừa nói ra, Thanh Điểu trầm mặc, từ trong lời nói của Từ Kiệt, tựa hồ bọn họ đến đây cũng không phải vì di cốt Đại Yêu kia, Đạo Nhất tông còn chưa biết đến sự tồn tại của di cốt Đại Yêu kia.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top