Lúc này Tô Mục đang xem kỹ ý nghĩa thuộc tính chỉ huy của mình, cùng với thuộc tính chỉ huy đối với Huyền giáp thiết kỵ thì Lạc Thiên Thiên đã lặng lẽ chạy đến cửa thành Phượng Vũ.
Nàng đang chờ người.
Đoạn thời gian trước, khi Tô Mục vẫn đang say mê huấn luyện binh chủng, mang theo trọng giáp Mạch đao binh đồ sát mười bảy tòa thành trì. Lạc Thiên Thiên cũng không phải là cái gì cũng không làm. Ở lần lượt từng đoạn thời gian ngắn trong lúc nghĩ ngơi, Lạc Thiên Thiên đã từng nhiều lần rời khỏi trò chơi để liên hệ một số người.
Lúc này, người mà nàng muốn gặp mặt chính là một người hoặc một nhóm người mà nàng đã lựa chọn tỉ mỹ rồi liên lạc ở trên diễn đàn.
Việc liên hệ giữa người chơi và người chơi nhanh hơn nhiều so với việc liên lạc với NPC.
NPC chỉ có thể huấn luyện bồ câu để đưa tin, lấy phương thức dùng bồ câu đưa tin hoặc là dứt khoát tìm người để đưa tin tức đến nơi cần. Còn người chơi lại có thể thông qua việc kết bạn, trực tiếp thông qua kênh bạn bè để tiến hành việc liên lạc.
Không chỉ là liên lạc.
Ở vài ngày trước, Lạc Thiên Thiên liền thông qua kênh bạn bè để gửi tọa độ vị trí của thành Phượng Vũ cho người mà nàng muốn liên lạc.
Tính toán thời gian thì người kia hẳn là chẳng mấy chốc nữa sẽ đến thành Phượng Vũ.
Lạc Thiên Thiên cũng không chờ quá lâu.
Sau khi nàng xuất hiện ở cửa thành thì chỉ chờ hơn nửa giờ thời gian, liền có mấy bóng người xuất hiện ở trên đường xa xa ở chân trời.
Sau đó.
Mấy bóng người kia càng ngày càng gần, rất nhanh liền đến cửa thành Phượng Vũ.
"Thái Di!"
Khi nhìn thấy rõ hình dáng của người phía trước nhất, một nữ kỵ sí có vóc người cao gầy, Lạc Thiên Thiên ngạc nhiên hô một tiếng.
Sau đó.
Nữ người chơi trung niên được xưng là Thái Di liền từ trên ngựa bước xuống, nhanh chóng đi đến bên cạnh Lạc Thiên Thiên.
Đầu tiên là nàng ôm lấy Lạc Thiên Thiên, cẩn thận dò xét Lạc Thiên Thiên một phen. Nàng có một cái biệt danh ở bên trong trò chơi này là "Rừng Rậm Mê Hươu" mới cảm khái nói: "Không nghĩ tới tiểu nha đầu năm đó đã lớn như vậy rồi, cũng không nghĩ đến thiếu nữ mặc giáp bạc nóng bỏng nhất ở trên diễn đàn gần đây lại là người mà ta quen biết..".
"Phù phù, chỉ sợ còn không có người nào có thể đoán được, thiếu nữ mặc giáp bạc đi cùng võ tướng hắc giáp kỵ sĩ ra trận lại là cô công chúa nhỏ của tập đoàn Vân Thành a.
"Đương nhiên không ai đoán được!"
Lạc Thiên Thiên có chút kiêu ngạo nói ra: "Chỉ cần Thái Di ngươi không nói, cũng sẽ không có người biết!"
"Được rồi, uy tín nhiều năm của Thái Di nhiều như vậy còn rất đáng tin nha ." Rừng Rậm Mê Hươu có chút buồn cười vỗ vỗ Lạc Thiên Thiên, nói "Nếu như không tin Thái Di, ngươi cũng sẽ không lấy tọa độ vị trí của mình gửi cho Thái Di nhỉ?"
"Ngươi nhìn đi vì để giữ bí mật, đến một người chơi mà Thái Di cũng không mang đến, những người mà ta mang đến đều là NPC trong trò chơi a."
Đúng vậy.
Lần này Rừng Rậm Mê Hươu mang người đến đây ngoại trừ (beci) là một lão già NPC có vóc dáng hơi đô con một chút thì còn lại chính là mấy tên binh chủng tinh anh.
Ánh mắt nhanh chóng quét một lượt trên người mấy tên NPC này. Nhất là dừng lại ở trên người của lão già NPC có vóc dáng đo ocon kia. Sau một lúc thì giọng nói của Lạc Thiên Thiên nũng nịu: "Thái Di tốt nhất rồi! Thái Di, ta có nhắc nhở hai chuyện kia, làm như thế nào?"
"Đều làm được."
Rừng Rậm Mê Hươu trợn nhìn Lạc Thiên Thiên một chút, nói: "Bất quá, ngươi dự định giao dịch với Thái Di ở chỗ này sao? Chẳng lẽ không định mang Thái Di tham quan lãnh địa của ngươi một chút hã?
"Ai nha, quên mất! Hì hì!
"Thái Di, đi theo ta "
Có chút ngượng ngùng cười cười, Lạc Thiên Thiên nắm lấy tay của Rừng Rậm Mê Hươu đi về hướng phủ thành chủ của Phượng Vũ thành.
Tham quan lãnh địa là chuyện không thể nào.
Cho dù nàng từng quen biết Rừng Rậm Mê Hươu ở trong thế giới hiện thực, nàng cũng biết Rừng Rậm Mê Hươu đáng giá có thể tin tưởng được. Nhưng Phượng Vũ thành không chỉ là lãnh địa của mình, càng là lãnh địa của Tô Mục.
Lấy tọa độ vị trí của Phượng Vũ thành gửi cho Rừng Rậm Mê Hươu và để nàng tiến vào Phượng Vũ thành đã là cực hạn mà Lạc Thiên Thiên cho phép.
Rất nhanh sau đó, một đoàn người đến phủ thành chủ.
Sau khi ngồi xuống theo thứ tự ở bên trong phòng khách lớn của phủ thành chủ thì Rừng Rậm Mê Hươu từ bên trong thanh vật phẩm lấy ra một quyển sách rồi đặt ở trên bàn nhỏ ở bên cạnh mình, nói ra: "Công pháp ta đã mang đến, đại sư thợ rèn ta cũng đã mang tới. Bây giờ, chúng ta nên thảo luận vấn đề về giá cả.
Tại thời khắc này, khí chất của Rừng Rậm Mê Hươu lập tức thay đổi.
Nếu như nói vừa rồi khí chất mà Rừng Rậm Mê Hươu biểu hiện ra là một người lớn dịu dàng biết quan tâm, thì khi chủ đề chuyển đến vấn đề giao dịch của hai người, thì khí chất của nàng liền biến thành khí chất của một nữ nhân mạnh mẽ trong giới kinh doanh!
Quen biết là quen biết, giao dịch là giao dịch, cả hai việc không thể lộn xộn được!
Ở trong hiện thực, nàng là Thái Di, là người quen cũ của Lạc Thiên Thiên, hoặc là nói chính là người quen cũ của cha Lạc Thiên Thiên. Nhưng mà ở bên trong thế giới trò chơi, nàng là Rừng Rậm Mê Hươu, là hội trưởng của công hội trò chơi "Thương Minh" có vị trí trong hàng ngũ đầu tiên!
Không phải là loại hội trưởng phân hội của một khu vực nào đó như Miên Thiên Sư, mà chính là hội trưởng của công hội trò chơi "Thương Minh", chính là loại siêu cấp công hội có được một trăm mấy chục ngàn hội viên!
Có thể nói, toàn bộ công hội "Thương Minh" này chính là được nữ nhân mạnh mẽ này một tay sáng tạo ra!
Nếu không phải Lạc Thiên Thiên là người quen cũ của nàng, nếu không phải Lạc Thiên Thiên chính là người duy nhất trước mắt có quan hệ với vị võ tướng duy nhất mới ra sân ở bên trong thế giới trò chơi, nếu không phải muốn tận mắt nhìn vị võ tướng hắc giáp kỵ sĩ vang dội toàn bộ trên diễn đàn kia một chút... Thì loại cấp bậc giao dịch này còn không có tư cách để nàng tự mình đến!
Lúc khí chất của Rừng Rậm Mê Hươu phát sinh biến hóa, thì sắc mặt của Lạc Thiên Thiên cũng biến thành nghiêm túc: "Đều là người trong ngành, Thái Di ngươi ra giá đi! Chỉ cần không phải quá đáng, tất cả đều có thể chấp nhận!"
"Ngươi đứa nhỏ này..."
"Tuy nói là giao dịch, nhưng giao tình giữa ta và cha của ngươi nhiều năm như vậy vẫn còn đó, Thái Di còn có thể hố ngươi hay sao?"
Trong nháy mắt khí chất liền chuyển biến hoàn toàn từ nữ nhân mạnh mẽ trên thương trường biến thành khí chất của người lớn dịu dàng biết quan tâm, Rừng Rậm Mê Hươu nghĩ nghĩ, nói: "Đại sư thợ rèn là người mà cong hội chúng ta thuê, nếu muốn chế tạo một lần binh khí thì tiêu hao không đáng kể, vậy thì ngươi đưa một trăm vạn đi."
Một trăm vạn tiền thật.
Lạc Thiên Thiên không có một chút do dự liền nhẹ gật đầu.
"Về phần quyển công pháp này..."
Rừng Rậm Mê Hươu nghĩ nghĩ, nói: "Tuy nói chỉ là công pháp sơ cấp, nhưng quyển công pháp này là công pháp thuộc tính. Công hội "Thương Minh" phải xuất động mấy trăm người, dùng thời gian nửa tháng mới hoàn thành được một chuỗi nhiệm vụ khổng lồ, cuối cùng mới có được quyển công pháp này.
"Ý nghĩa của công pháp thì ngươi hẵn là sẽ rõ ràng hơn ta. Nếu như nằm trong tay của một tên NPC đặc thù đã đạt đến cực hạn của binh chủng, thì một quyển công pháp như thế này hoàn toàn có thể làm cho hắn đột phá cực hạn binh chủng, chuyển chức võ tướng!
"Cho nên, quyển công pháp này Thái Di sẽ không khách khí với ngươi."
Suy nghĩ một chút về giá trị của quyển công pháp này một lần, Rừng Rậm Mê Hươu vươn ba ngón tay: "Ba điều kiện. Thứ nhất, ta muốn năm mươi vạn lượng vàng. Thứ hai, ta muốn thanh đao phẩm chất ám kim đang ở trong tay của ngươi. Thứ ba, ta muốn một cái hứa hẹn."
sau khi thấy Rừng Rậm Mê Hươu nói ra điều kiện của mình, Lạc Thiên Thiên liền nhẹ nhàng thở ra.
Năm mươi vạn lượng vàng, nàng có.
Lúc tiêu diệt toàn bộ Hắc Sơn trại thì số lượng vàng mà bọn hắn lấy được vượt qua năm mươi vạn, lúc quét dọn chiến trường lại lấy thêm mấy vạn nữa.
Cộng thêm sau đó nàng có mua sắm, cùng với lấy được khi đồ sát lãnh địa người chơi. Cho dù bỏ ra năm mươi vạn lượng vàng này thì số lượng vàng mà nàng còn lại vẫn như cũ có thể đầy đủ chèo chống sự phát triển của thành Phượng Vũ một đoạn thời gian rất dài.
Điều kiện thứ hai, cũng không cần để ý.
Có đại sư thợ rèn, nàng liền có thể dùng khối huyết văn Huyền Kim kia để chế tạo riêng cho Tô Mục một kiện vũ khí mới! Một khi đã có vũ khí mới, thì thanh đao phẩm chất ám kim kia cũng không còn tác dụng, cho nên dùng nó để giao dịch là không thể thích hợp hơn.
Duy chỉ có điều kiện thứ ba, nàng cần suy nghĩ một chút.
"Cam kết gì?"
Ở trên khuôn mặt nở một nụ cười ôn hòa, Rừng Rậm Mê Hươu nói ra: "Nếu như... Ta nói là nếu như. Nếu như tương lai Phượng Vũ thành lớn mạnh, mà công hội "Thương Minh" lại gặp nguy cơ gì đó, ta hi vọng Phượng Vũ thành ở trong phạm vi đủ khả năng, có thể giúp "Thương Minh" vượt qua một lần nguy cơ!"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận