“Cô nhóc này…”
Em gái tức giận, vẫn khiến người ta thấy cảnh đẹp ý vui.
Nhưng nhìn Lạc Thiên Thiên lúc này, không hiểu sao Tô Mục có hơi chút đau lòng.
Đứng dậy, ôm Lạc Thiên Thiên vào lòng, nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng nàng nói: “Ta không lỗ mãng như ngươi nghĩ đâu. Ta rất tiếc mạng, còn chưa đến mức hi sinh tính mạng vì lãnh địa.”
“Vậy ngươi vì cái gì…”
Theo Lạc Thiên Thiên hiểu, Tô Mục chủ động xuất kích, tiến đánh Hắc Phong trại, chính là hành vi tìm đường chết.
“Ta đã trải qua cân nhắc mới quyết định được.”
Tô Mục giải thích: “Võ tướng Hàn Ly… rất có thể liên quan đến việc ta có thể đột phá cực hạn binh chủng trong thời gian ngắn nhất hay không, để rồi chuyển chức, thăng cấp Võ tướng!”
Lạc Thiên Thiên không nói nữa.
Nếu chỉ là liên quan đến an nguy lãnh địa, nàng còn có quyền nói; nhưng nếu quan hệ đến việc chuyển chức của Tô Mục… nàng không biết mình nên phản đối hay nên ủng hộ.
Đẩy Lạc Thiên Thiên trở lại chỗ ngồi, Tô Mục nói khẽ: “Đột phá cực hạn binh chủng, mới có thể chuyển chức võ tướng. Nhưng cho tới bây giờ, chúng ta vẫn chưa có một tin tức nào về cách đột phá cực hạn binh chủng cả.”
“Ta có dự cảm… trận chiến của ta với vị võ tướng Hàn Ly này, chính là điểm quan trọng để ta đột phá!”
“Nhưng còn an toàn của ngươi…”
Lạc Thiên Thiên vẫn còn khá lo lắng.
“Ta nói rồi, ta rất tiếc mạng sống, không sao cả.” Tô Mục chăm chú nói: “Thực lực của ta ngươi đã nhìn thấy rồi, khả năng không rõ cho lắm. Ta có thể xác nhận cho ngươi, liền xem như đối mặt với võ tướng chân chính, ta cũng có sức để liều mạng!”
“Dù không thể chiến thắng, điều cơ bản nhất là tự vệ thì ta vẫn có thể làm được.”
“Huống chi…”
Nắm tay Lạc Thiên Thiên thật chặt, Tô Mục cười nói: “Ta sẽ không ngốc chạy mà một mình chạy tới tiêu diệt, ta sẽ dẫn binh, mang nhiều binh lính nhất có thể. Điều này phải cần lãnh chúa đại nhân đồng ý mới được a.”
“Thật ư, không có nguy hiểm chứ?”
Lạc Thiên Thiên ngẩng đầu lên, nhẹ giọng hỏi.
“Ta cam đoan! Gặp nguy hiểm thì trước tiên sẽ trốn về!”
“Nếu thật sự không có cách nào ngăn cản… Vậy hai ta liền từ bỏ lãnh địa, đi lưu lạc chân trời góc bể cũng tốt.”
Lạc Thiên Thiên nín khóc, mỉm cười: “Một lời đã định?”
“Một lời đã định!”
…
…
Một ngày trôi qua rất nhanh.
Sau khi bỏ ra cái giá dân tâm giảm sút, Bạch Kỳ Sơn rốt cục đã hoàn thành thăng cấp Phượng Vũ trấn, đưa nó từ cấp 3 thành trấn thăng làm thành nhỏ.
Phủ lãnh chúa tăng cấp làm phủ thành chủ; thân phận Lạc Thiên Thiên từ trưởng trấn biến thành chủ, thân phận Tô Mục cũng được lây từ phó trưởng trấn thành phó thành chủ.
Khi Bạch Kỳ Sơn không ngừng gót chân bắt đầu xây dựng tường thành, Tô Mục và Lạc Thiên Thiên đi tới doanh trại.
Chủ động xuất kích, tiến đánh Hắc Phong trại, đây là ý đã đạnh của Tô Mục.
Nhưng mục đích của hắn không giống lần trước, tiêu diệt Hắc Phong trại, mà là muốn đánh một trận với Hàn Ly, xem xem có thể mượn cơ hội này phá vỡ cực hạn cảu mình hay không.
Một vị võ tướng.
Một vị võ tướng hạng ba.
Một vị võ tướng hạng ba, rác rưởi nhất trong các võ tướng!
Đối thủ như vậy xuất hiện, tựa như chỉ chuẩn bị cho Tô Mục!
Võ tướng mạnh hơn một chút, hắn sẽ bị nghiền ép, NPC binh chủng yếu hơn một chút, sẽ bị hắn đè bẹp. Bỏ qua Hàn Ly, hắn không biết bao lâu sau, mới có thể gặp được một đối thủ thích hợp hơn.
Cho nên.
Đây là cơ hội tốt nhất để hắn đột phá cực hạn binh chủng!
Mục đích khác nhau, nên lần này chiêu mộ binh chủng cũng khác.
Không mong giết được địch, chỉ mong khi chiến đấu với Hàn Ly, Tô Mục sẽ không bị số lượng binh chủng đặc thù và binh chủng tinh anh đông đảo kia quấy nhieeuxl chỉ mong nếu như mình không địch lại Hàn Ly, thời điểm bất hạnh yếu đi… bọn hắn có thể cho mình thời gian tranh thủ để chạy thoát!
Dưới mục đích này, Tô Mục chỉ chọn hai binh chủng, thuẫn binh giáp và trọng giáp đao binh.
Thuẫn binh giáp có lực phòng ngự trong số binh chủng tinh anh không ai bằng, cho dù là thủ lĩnh đạo tặc thuộc binh chủng đặc thù, muốn phá vỡ phòng ngự, giết họ cũng rất khó khăn.
Còn trọng giáp đao binh, vốn có lực phòng ngự cường đại, đồng thời cũng có lực sát thương không tầm thường.
Có hai binh chủng này tồn tại, dù thật sự suy yếu… Tô Mục cũng có niềm tin tuyệt đối có thể lao khỏi Hắc Phong trại được!
Sau đó,
Bắt đầu chiêu mộ.
Trừ đi một ngàn đồng vàng, Lạc Thiên Thiên chiêu mộ được năm mươi thuẫn binh giáp và năm mươi trọng giáp đao binh, cộng thêm hai mươi thuẫn binh giáp và hai mươi trọng giáp đao binh từ lần chiêu mộ trước, binh lực lần này Tô Mục mang theo, tổng cộng là 140 người.
“Chuẩn bị…”
“Lên đường!”
Cưỡi trên Hắc Lân mã, nhìn 140 binh chủng tinh anh được võ trang đầy đủ, hào khí tỏa ra từ trong lòng Tô Mục.
Hắn có một dự cảm mãnh liệt.
Lần chủ động xuất kích này, trận chiến đấu với võ tướng Hàn Ly lần này… chính là thời điểm hắn đột phá binh chủng cực hạn, chính thức chuyển chức võ tướng!
Sau đó.
“Đi thôi!”
“Xuất phát!”
Đổi lại một thân trang bị thấp kém – Lạc Thiên Thiên, bò lên Hắc Lân mã, thói quen ngồi vào trong lòng Tô Mục, cái tay nhỏ giơ lên, hăng hái hô to.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận