Dịch: Hoangforever
Thấy Khang Chí Hiên lên xe chuẩn bị phóng xe rời đi, trên khuôn mặt thì tràn đầy sự đắc ý, Chu Lâm lúc này cũng không có do dự nữa mà nghiến răng nghiến lợi lao về phía chiếc BMW, sau đó cầm tấm phù vỗ cái “bạch” vào đuôi xe BMW.
Tiếp đó, Chu Lâm ngạc nhiên phát hiện ra rằng tấm phù gặp vận rủi liên tục này sau khi dính vào đối tượng xong, nó liền biến mất đâu không thấy nữa, quả thật thần kỳ vô cùng.
“Thật sự sẽ gặp xui xẻo sao?”
Chu Lâm nhìn chiếc BMW lao đi với vẻ mặt tràn đầy chờ mong.
Vẻn vẹn mới trôi qua được 4-5 giây đồng hồ, Chu Lâm liền thấy chiếc xe BMW kia giống như bị mất kiểm soát (không khống chế được), không ngừng chạy toán loạn trên đường. Người đi trên đường bị chiếc xe này dọa cho sợ, hét to lên chạy trốn tứ phía.
Nhìn cảnh tượng này, hai mắt Chu Lâm sáng choang. Tấm phù gặp vận rủi liên tục kia thế mà thật sự có tác dụng.
Thế là, hắn vội vàng đuổi theo chiếc xe hơi.
“Bùm!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, chiếc xe BMW của Khang Chí Hiên trực tiếp đâm vào cột đèn đường. Tiếp đó, cả thế giới liền an tĩnh trở lại.
Từ mui chiếc xe BMW, những luồng khói nghi ngút bốc lên.
Lúc này, người đi trên đường mới từ trong hoảng loạn tỉnh lại, vội vàng chạy tới vây xem hiện trường vụ tai nạn, tay thì không ngừng chỉ trỏ.
Khang Chí Hiên ở trên đường phố lái xe bừa bãi, thiếu chút nữa tông vào người khác, quả thực chẳng khác nào một sát thủ xa lộ vậy. Lúc này đây, không một ai ở đây thương cảm cho hắn.
Chu Lâm đứng chen lẫn giữa đám người và nhìn thấy các bộ phận của xe BMW rơi vãi khắp nơi trên mặt đất. Động cơ thì bị rò rỉ xăng.
Sau cú va chạm kinh khủng kia, chiếc BMW bị biến dạng hoàn toàn. Khang Chí Hiên và Tào Tiểu Man lúc này thì đang bị kẹt ở trong xe, mặt và cổ đầy máu, gào lên từng tiếng đau đớn, thảm thiết.
Thật sự quá thê thảm mà!
Chu Lâm cảm thán một tiếng. Đối với uy lực của tấm phù gặp vận rủi liên tục hắn cũng phải chặc lưỡi, hít hà không thôi.
“Tránh đường, Tránh đường!”
“Con mẹ mày, cút ngay!”
Đám côn đồ dưới trướng Khang Chí Hiên chạy tới, vừa chạy vừa dẹp đám người đang tụ tập xung quanh ra, sau đó nhanh chóng vào giải cứu hai người bọn họ.
Lại là một trận tiếng gào thét thảm thiết vang lên.
“Hiên ca, ngươi có sao không?”
Một tên côn đồ vội vàng tiến tới nịnh nọt nói.
“Bét!”
“Mẹ kiếp, không thấy lão tử đang bị thương à? Còn ở đó mà hỏi có sao không?”
Khang Chí Hiên trực tiếp tát một phát lên mặt tên côn đồ này. Sau đó ngẩng đầu lên, nộ khí trùng thiên quát to.
Tên côn đồ kia câm như hến, căn bản không dám lên tiếng.
Chu Lâm cũng không có ngạc nhiên trước sự lớn lối của tên Khang Chí Hiên này.
Đúng lúc này, một mảnh giấy đột nhiên từ trên cột đèn đường rơi xuống, vừa vặn che kín toàn bộ khuôn mặt của Khang Chí Hiên. Chỉ thấy trên đó viết ba chữ in đậm thật to, “BỆNH LIỆT DƯƠNG”
Dĩ nhiên đó là một tờ quảng cáo rồi!
Tiếp đó là, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về ba chữ to đùng này, rồi lại nhìn bộ dạng Khang Chí Hiên lúc này… vòng eo, y phục nhăn nhúm hết cả lại, kết hợp với ba chữ kia tuyệt đối là xứng đôi vừa lứa!
“Ha ha ha…!”
Chu Lâm nhịn không được cười ra thành tiếng. Ngay tức khắc phản ứng dây chuyền liền nổi lên, mọi người xung quanh cũng cười lớn theo.
Đám côn đồ kia muốn cười thế nhưng lại không dám cười, cả khuôn mặt đỏ bừng lên vì nín nhịn.
Khang Chí Hiên nắm lấy tờ quảng cáo giật mạnh xuống nhìn, khi thấy ba chữ in đậm thật to kia, khuôn mặt hắn liền đen lại.
“Không được cười, không được cười!”
Hắn khua khua tờ quảng cáo, hướng về phía đám người rống to lên. Nhưng lại quên mất rằng trên người mình vẫn còn đang mang thương tích, thế là thân thể hắn lảo đảo một cái, ngã xuống mặt đất.
“Cẩn thận.”
Tào Tiểu Man kêu lên một tiếng, vội vàng đỡ lấy Khang Chí Hiên. Chỉ là sức lực nàng nhỏ yếu, hơn nữa còn bị thương, cho nên không những không giữ lại được Khang Chí Hiên mà còn khiến cho cả người mình đập mạnh lên người của Khang Chí Hiên nữa.
“Bịch Bịch!”
Không ngoài dự đoán, cả hai người ngã lăn trên mặt đất. Chỉ là vận khí Khang Chí Hiên không được tốt cho lắm, quần tây hắn đang mặc vừa vặn vướng vào khối sắt trên xe BMW, thế là phần sau của chiếc quần tây bị rách một miếng lớn, lộ ra cái mông trắng hếu.
Khang Chí Hiên cảm thấy phía sau mình lành lạnh, sau đó cả trái tim giống như chìm xuống đáy cốc.
Thấy vậy, đám đông đang xem che miệng lại cười khúc khích.
“Oa, hóa ra là quần lót in hình hoạt hình. Hai con gấu nhỏ đáng yêu ghê, phải chụp ảnh lại cho nhiều người xem mới được.”
Chu Lâm kinh ngạc thốt lên. Sau đó thật sự lấy ra điện thoại di động của mình, vui vẻ chụp lại cảnh hai người đang ở dưới đất.
“Lại là ngươi? Không được chụp, không được chụp, còn không nhanh đoạt lấy chiếc điện thoại kia cho lão tử?”
Khang Chí Hiên hoảng sợ, trái tim như lạnh xuống.
“Người yên tâm đi, ta chắc chắn sẽ vì ngươi mà tận lực tuyên truyền.”
Chu Lâm không những không dừng lại mà còn tận lực chụp ảnh hăng hái hơn. Sau đó, khi thấy đám côn đồ lúc trước chạy tới, hắn liền tách khỏi đám đông, co giò bỏ chạy.
“Ai ui, cái lũ khốn nạn này, nhanh lại đây cứu ta, ai ui…!”
Đám côn đồ kia đang định đuổi theo Chu Lâm thì đúng lúc này Khang Chí Hiên hét thảm lên. Lý do là vì đám côn đồ kia chạy nhanh quá, căn bản phanh lại không kịp, đạp phải mạnh vụn do chiếc xe văng ra, vừa khéo mảnh vụn này lại rơi trúng vết thương của Khang Chí Hiên.
Đám côn đồ thấy vậy liền sợ hãi vô cùng, nào còn tâm tư đuổi theo Chu Lâm nữa, chỉ có thể cuống cuồng đỡ hai người Khang Chí Hiên lên xe tải, sau đó đem chở tới bệnh viện.
Chu Lâm chạy một hồi, xác định đám côn đồ kia không còn đuổi theo nữa lúc này mới dừng lại. Cả người lúc này hưng phấn vô cùng.
“Cũng quá trâu bò đi!”
Hai mắt hắn sáng như tuyết, nghĩ tới uy lực của tấm phù gặp phải vận rủi liên tục, hắn không nhịn được kích động nói.
Phù gặp phải vận rủi liên tục không hổ là gặp phải vận rủi liên tục, mặc dù chỉ có công hiệu 10 phút, thế nhưng lại khiến cho Chu Lâm cả người giống như chết đi sống lại vậy.
Ứng dụng Rút Thưởng Thương Thành trên điện thoại mà lúc trước hắn xem như là một cái ứng dụng bất hảo kia, lúc này hắn xem như là đại bảo bối vậy!
Lúc này, hắn đối với cái ứng dụng Rút Thưởng Thương Thành này thật sự vô cùng tò mò, hận không thể ngay lập tức đem nó nghiên cứu triệt để.
“Về nhà!”
Trong lòng cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, Chu Lâm không chút do dự bước nhanh về căn phòng trọ của mình.
Trở về căn phòng trọ chật chội, cũ rách, hắn khóa trái cửa lại, lấy điện thoại di động hàng nhái ra, sau đó hào hứng mở ra ứng dụng Rút Thưởng Thương Thành.
Vẫn là giao diện cũ, nhưng lần này Chu Lâm lại tràn đầy mong đợi.
Hắn trực tiếp bấm thẳng vào hạng mục rút thưởng.
Hệ thống thưởng cho hắn 3 lần cơ hội rút thưởng miễn phí, hiện tại còn dư lại 2 lần.
Nhìn cái nút ấn rút thưởng màu đỏ trên màn hình, hai con ngươi Chu Lâm trở nên nóng rực, tiếp đó hắn hít sâu vào một hơi, hung hăng nhấn vào nó.
Vòng tròn bắt đầu xoay tròn, sau đó dần dần chậm dần. Hai con ngươi Chu Lâm nhìn mà cũng xoay tròn theo.
Cuối cùng, vòng tròn dừng lại hẳn, cây kim thật dài chỉ vào khu vực loại hình tiêu hao màu trắng.
“Đinh!”
“Chúc mừng ký chủ rút trúng loại hình tiêu hao, vật phẩm : phù đường tình duyên.”
“Phù đường tình duyên: Như câu nói, duyên số ngàn dặm được ràng buộc bởi một sợi chỉ. Sau khi sử dụng, bạn sẽ có một cuộc gặp gõ định mệnh khó quên với một người phụ nữ xinh đẹp trong phạm vi bạn chỉ định, phù có tác dụng trong vòng 2 giờ.”
Giọng nói điện tử lại một lần nữa từ trong điện thoại di động truyền ra. Tiếp đó Chu Lâm thấy một tấm phù màu đỏ xuất hiện trên màn hình, trên đó có viết một chữ “Duyên” thật to.
Đó chính là phù đường tình duyên.
Chu Lâm có chút thất vọng. Hắn hiện tại rất đáng thương, vừa mới bị cô nàng thầm yêu trộm mếm, được hắn xem như là nữ thần 4 năm trời kia làm cho tổn thương. Vì vậy lúc này đối với nữ nhân, hắn cảm thấy khó chịu vô cùng.
“Bạn có muốn lấy ra phù đường tình duyên không? Sau 10 giây không lựa chọn, hệ thống sẽ mặc định là tự động lấy ra.”
Tiếp đó, trong điện thoại di động lại truyền ra một giọng nói.
Chu Lâm sửng sốt, tiếp đó hắn liền lập tức hiểu ra. Hắn lần đầu tiên rút thưởng chắc chắn cũng có xuất hiện lời nhắc nhở này. Chỉ là lúc đó hắn không có quan tâm tới cái APP này, cho nên hệ thống tự động lấy ra bỏ vào trong túi hắn.
Hiện tại đối với “phù đường tình duyên” này hắn căn bản không có bất kỳ hứng thú gì, cho nên trực tiếp lực chọn không. Thế là hệ thống đem “phù đường tình duyên” lưu lại vào trong túi đồ, lúc cần, tùy thời có thể lấy ra được.
“Chỉ còn lại một lần cơ hội rút thưởng miễn phí nữa, nhất định đừng để ta thất vọng a!”
Chu Lâm lại một lần nữa lựa chọn rút thường, trong lòng âm thầm cầu nguyện.
Vòng tròn chuyển động, sau đó từ từ dừng lại.
“Đinh!”
“Chúc mừng ký chủ rút thưởng trúng loại tiêu hao, vật phẩm : Tôi Thể đan.”
“Tôi thể đan: Sau khi sử dụng, đối với thân thể sẽ bước đầu tiến hành cải tạo, có hiệu quả tẩy tủy phạt kinh.”
Một viên dan dược trong suốt sáng lóng lánh xuất hiện trên màn hình điện thoại. Nhìn thấy viên đan dược này, hai mắt Chu Lâm không khỏi sáng lên, hệ thống còn chưa kịp nhắc nhở, hắn đã lựa chọn trực tiếp lấy ra.
“Tẩy tủy phạt kinh sao? Chỉ mong mày đừng có làm tao thất vọng.”
Chu Lâm lẩm bẩm nói.
Một tấm phù gặp phải vận rủi liên tục mặc dù chỉ có công hiệu 10 phút đồng hồ, thế nhưng uy lực nó thể hiện ra lại vô cùng nghịch thiên a! Cho nên đối với Tôi thể đan này hắn vô cùng chờ mong.
Sau đó, hắn ngửa cổ ra, trực tiếp đem viên đan dược này nuốt xuống.
Viên đan dược tan ra trong miệng, tiếp đó Chu Lâm liền cảm thấy cả người nóng lên. Chưa kịp tò mò, hơi nóng này đã truyền khắp nơi trong cơ thể hắn.
“A…”
Chu Lâm hét thảm lên một tiếng. Hắn chỉ cảm thấy cả người giống như có hàng ngàn con kiến đang gặm nhấm xương cốt mình vậy, vô cùng ngứa ngáy và đau đớn. Cơn đau đớn làm hắn xé toạc áo sơ mi mình ra.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận