Dịch: Hoangforever
Chu Lâm cảm thấy rất là phấn khích.
Sáng nay, Tào Tiểu Man thuộc đội múa hát đã thổ lộ với hắn rằng, cô muốn làm bạn gái của hắn và nói với hắn rằng cô sẽ hẹn hò với hắn tối nay.
Đây đơn giản chính là một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống a!
Tào Tiểu Man quyến rũ và đáng yêu như thế nào a!!! Đây chính là nữ thần trong lòng hắn suốt 4 năm qua a!!
Để tiện cho việc liên lạc giữa hắn và Tào Tiểu Man, Chu Lâm vốn là một người luôn tằn tiện đã bỏ ra một tháng tiền ăn của mình để mua một chiếc điện thoại di động hàng nhái từ một quầy điện thoại trên phố.
“Đúng là điện thoại bỏ đi, vừa mua về đã hết pin.”
Vừa trở về phòng trọ, chiếc điện thoại di động của hắn liền báo pin yếu làm cho Chu Lâm cảm thấy bực tức vô cùng.
Thế là hắn vội vàng kiếm cục sạc và sạc pin. Biết đâu tí nữa Tào Tiểu Man gọi tới thì sao, cho nên hắn phải đảm bảo điện thoại của mình luôn trong tình trạng sẵn sàng.
Sau đó, hắn thấy một gói mì tôm ở đầu giường, thế là cầm lấy nó, đi cắm nước sôi, bỏ vào nấu.
Cả ngày mải mê nghĩ tới Tào Tiểu Man mà quên mất cả ăn, buổi tối có cuộc hẹn với Tào Tiểu Man rồi nên hắn phải ăn một chút gì đó để bổ sung năng lượng.
“Reng reng reng!”
Vừa bỏ nước sôi vào mì xong, chuông điện thoại liền vang lên.
Chu Lâm giật mình một cái, kích động, bỏ bát mì tôm ra và cầm điện thoại lên.
“Alo, Tiểu Man.”
Chu Lâm hưng phấn hét lên một tiếng.
“Tiểu Man cái con mẹ nhà ngươi, ta là Vương Tinh.”
Từ điện thoại vang lên tiếng gầm của một người con trai, Chu Lâm nghe xong liền có chút thất vọng.
Tiếp đó, Vương Tinh trong điện thoại lại tiếp tục hét lên tiếp rằng:
“Tiểu tử, để ta nói cho ngươi biết, Tào Tiểu Man căn bản không thích ngươi, ngươi đừng rơi vào đó quá sâu, trách cho việc người cuối cùng bi thương lại chính là ngươi.”
“Mập mạp, ngươi đây là đang ghen tỵ với ta đúng không? Thôi ta cúp máy trước đây, ta còn đang đợi Tiểu Man gọi tới.”
Vương Tinh là bạn bè tốt của Chu Lâm, thế nhưng Tào Tiểu Man có thể bất cứ lúc nào cũng sẽ gọi tới, cho nên hiện tại hắn không có tâm tư nghe đối phương nói nhảm. Nói xong hắn dùng một tay cúp điện thoại.
Thế nhưng chiếc điện thoại này cũng quá rác rưởi rồi. Một tay căn bản quá khó khăn để tắt máy. Chu Lâm định dùng tay khác để tắt máy…thế nhưng hắn quên mất rằng tay còn lại còn đang bưng bát mì nóng hổi. Chỉ thấy cổ tay hắn run lên, cả bát mì tôm nghiêng một cái, toàn bộ nước và mì rơi vào chiếc điện thoại.
Nhìn thấy cảnh này, hắn như chết lặng.
Tiếp đó, hắn nghe thấy tiếng “xuy xuy xuy” từ hệ thống dây điện trong nhà vang lên. Còn màn hình chiếc điện thoại thì không ngừng loé lên. Lúc này hắn mới nhận ra rằng điện thoại của mình đang sạc pin và cục sạc đang cắm vào ổ cắm ở trên tường.
“Đéo đỡ được.”
Chu Lâm sửng sốt, vội vàng rút cục sạc ra. Nhưng lúc cầm vào cục sạc, đột nhiên hắn cảm thấy tê tê. Cục sạc này thế mà bị rò điện, điện theo cục sạc truyền sang người hắn.
“Bùm~”
Đường dây điện trong nhà chập cheng, nổ tung lên. Dòng điện tắt cái phụt. Chu Lâm trực tiếp ngồi phịch xuống nền nhà, sắc mặt cực kỳ tái nhợt.
“A, điện thoại di động của ta.”
Đột nhiên, một tiếng la thất thanh giống như tiếng lợn kêu vang lên.
Chu Lâm trước tiên đem chiếc điện thoại bị cháy cạ cạ vào trong lồng ngực, thì phát hiện ra rằng chiếc điện thoại này đã tắt ngấm.
“Không! Đây chính là một tháng tiền ăn của ta a!”
Chu Lâm lo lắng nhấn nút nguồn. Cầu xin ngàn vạn lần đừng có hỏng a!
“Ông….”
Điện thoại di động run lên một cái, tiếp đó màn hình sáng lên.
Thấy vậy, Chu Lâm thầm thở phào một hơi. May mà điện thoại vẫn còn lên được.
Một lát sau, điện thoại di động mở ra giao diện vào, nhưng còn chưa kịp thao tác gì thì đã thấy một ứng dụng có tên là “Rút thưởng thương thành” nhảy ra và tự động cài đặt.
“Điện thoại hàng nhái đúng là thứ bỏ đi mà! Đâu đâu cũng thấy ứng dụng bất hảo.”
Chu Lâm nói thầm một tiếng, sau đó vội vàng bấm nút huỷ, nhưng bấm một lúc lâu mà chiếc điện thoại di động này vẫn không có phản ứng lại, cuối cùng APP kia vẫn là mạnh mẽ cài đặt vào trong điện thoại di động.
“Đúng là thứ rác rưởi mà. Lão tử sau này mà có tiền rồi chắc chắn sẽ không bao giờ mua mấy thứ đồ hàng nhái giống như thế này.”
Chu Lâm mắng to một tiếng. Sau đó tìm ứng dụng Rút Thưởng Thương Thành trên điện thoại di động, hơi do dự một chút hắn bấm vào đó.
Hắn muốn nhìn xem rốt cuộc cái ứng dụng này là cái ứng dụng gì.
“Đinh!”
“Rút thưởng Thương Thành được mở ra, đang tiến hành xác minh thân phận….xin chúc mừng, thân phận đã thông qua xác minh, vui lòng đợi, Rút Thưởng Thương Thành đang khoá lại…..”
Đột nhiên, một giọng nói điện tử từ trong điện thoại di động truyền tới khiến cho Chu Lâm giật mình một cái và kêu lên một tiếng.
“Tình huống gì? Làm sao còn muốn khoá lại nữa, không phải là lừa đảo sao?”
Chu Lâm cảm thấy khó hiểu, có chút khẩn trương. Xã hội bây giờ toàn là lừa đảo và chiếc điện thoại hàng nhái này cũng không phải là ngoại lệ.
“Rút Thưởng Thương Thành khoá lại thành công, phần thưởng dành cho ký chủ là: có 3 lần cơ hội rút thưởng miễn phí.”
Khoảng 10 giây sau, âm thanh điện tử máy móc lại một lần nữa truyền tới. Tiếp đó Chu Lâm thấy màn hình điện thoại di động loé lên rồi tự động tiến vào Rút thưởng trong Thương Thành.
Bên trong Rút Thưởng Thương Thành, ngoài 5 tuỳ chọn như thông tin ký chủ, vật phẩm, thương thành, rút thưởng và nhiệm vụ ra, không còn thứ gì nữa.
Chu Lâm tò mò ấn vào thông tin ký chủ, lập tức một dòng chữ xuất hiện.
------
Họ tên: Chu Lâm
Giới tính: Nam
Tuổi:21
Chiều cao: 175 cm
………
Điểm: 0
Danh tiếng: 0
Nhìn thấy thứ này, Chu Lâm trợn tròn mắt lên. Thông tin trên đó cùng với tình huống của hắn không khác nhau là bao, hơn nữa còn vô cùng tỉ mỉ nữa.
Tim Chu Lâm không khỏi đập nhanh hơn một chút, cảm giác Rút Thưởng Thương Thành này có chút quỷ dị.
Tiếp đó, Chu Lâm nhấp vào hạng mục vật phẩm, xem xem bên trong đó có gì không, chỉ thấy bên trong trống không, không có gì.
Thế là hắn lại tiến vào Thương Thành, thì thấy 3 chữ hiện ra, “không mở được”.
“Cái đồ chơi này, gì cũng không có, chơi với ma à?”
Chu Lâm bất mãn lẩm bẩm nói. Thế nhưng tay phải vẫn bấm vào hạng mục “Rút thưởng”
Tiếp đó, cả màn hình điện thoại di động bị một cái vòng quay khổng lồ chiếm dụng hết và vòng quay khổng lồ này được chia thành bốn khu vực có màu sắc khác nhau.
Khu vực màu trắng là khu vực loại hình tiêu hao, chiếm 80 % vòng tròn.
Khu vực màu xanh da trời là khu vực hiện vật, chiếm 8% vòng tròn.
Khu vực màu xanh lá cây là khu vực kỹ năng, cũng chiếm 8% vòng tròn.
4% khu vực còn lại chính là khu vực đặc biệt.
Mà ở giữa vòng tròn, có cái nút ấn với một chiếc kim chỉ hướng thật dài, trên đó còn có ghi một dòng ký tự nhỏ,“Miễn phí rút thưởng, 3/3 lần.”
“Cái này cũng có chút thú vị a”
Chu Lâm có chút hứng thú, cười cười, đưa tay ra ấn vào nút đỏ ở giữa vòng tròn.
Tiếp đó, vòng tròn xoay tròn. Vài giây sau, vận tốc quay của vòng tròn càng lúc càng chậm dần, cuối cùng ngừng hẳn. Mà cây kim chỉ hướng thì dừng lại ở khu vực loại hình tiêu hao.
“Đúng như dự đoán mà.”
Chu Lâm cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Dù sao khu vực lớn nhất trên cái vòng tròn này cũng là khu vực loại hình tiêu hao có màu trắng kia.
“Đinh!”
“Chúc mừng ký chủ đã rút thưởng trúng vật phẩm tiêu hao: Phù gặp vận rủi liên tục.”
“Phù gặp vận rủi liên tục: Trong thời gian hiệu lực, làm cho mục tiêu không ngừng gặp xui xẻo, thời gian kéo dài 10 phút.”
Theo âm thanh điện tử truyền tới, một tấm phù xuất hiện ở phía trên màn hình điện thoại di động, phía trên còn viết một chữ “Xui” thật to.
Nghe thấy âm thanh kia, Chu Lâm sửng sốt một chút, thiếu chút nữa bật cười thành tiếng.
“Phù gặp vận rủi liên tục. Thế này cũng quá ác đi.”
Hắn lắc đầu, cảm thấy đây chính là một ứng dụng pha trò mà! Thế là, ngay lập tức hắn mất đi hứng thú, trực tiếp thối lui ra khỏi ứng dụng. Định gỡ ứng dụng, thế nhưng mân mê một hồi lâu vẫn không sao gỡ được. Cái ứng dụng này căn bản không có cách nào tháo gỡ a!
“Được rồi, không nên yêu cầu quá cao đối với điện thoại hàng nhái mà.”
Cuối cùng, Chu Lâm đành nhượng bộ chiếc điện thoại di động này.
“Đinh Đinh Đinh.”
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Lúc Chu Lâm nhìn thấy tên của người gọi tới, tâm tình hắn liền kích động vô cùng.
Là Tào Tiểu Man gọi.
Chu Lâm hít sâu vào một hơi, sau đó nhấn nút chấp nhận cuộc gọi.
“Alo, Tiểu Man à”
Chu Lâm nói lời xin chào một cách nhẹ nhàng.
“Chúng ta gặp nhau ở trước cổng trường nha, anh nhanh tới đi.”
Từ trong điện thoại vang lên giọng nói của một cô gái, có chút lạnh lùng, nhưng truyền vào tai Chu Lâm lại giống như thần tiên vậy.
“Được, ta tới liền.”
Chu Lâm vội vàng đáp, còn chưa kịp nói thêm câu nào nữa, điện thoại đã vang lên một trận âm thanh báo bận, sau đó liền cúp máy.
Chu Lâm cũng không có quan tâm tới điều này. Bởi vì biết Tào Tiểu Man ở trong lớp cũng là người có tính cách như thế này.
Sau khi cúp điện thoại, Chu Lâm bắt đầu tỉ mỉ lên trang phục cho mình. Đây là cuộc hẹn đầu tiên giữa hắn và Tào Tiểu Man, cho nên hắn nhất định phải lưu lại một cái ấn tượng thật tốt cho đối phương.
Cuối cùng hắn soi gương lại, sau khi xác định không có vấn đề gì nữa, mang theo tâm trạng hưng phấn rời khỏi cửa.
Chu Lâm là sinh viên năm cuối của trường Cao đẳng sư phạm Dương Bình, để tiện cho việc dạy thêm, Chu Lâm đã thuê một căn phòng trọ ở gần trường, đi bộ vài phút là hắn đã tới cổng trường cao đẳng sư phạm Dương Bình.
Trời đã tối, ngoài cổng trường có rất nhiều học sinh ra và vào. Chu Lâm nhìn một lượt thế nhưng cũng không thấy Tào Tiểu Man ở đâu.
Đang định lấy điện thoại ra gọi cho nàng, đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp quen thuộc bước ra khỏi trường, đó là Tào Tiểu Man.
Tào Tiểu Man không cao nhưng lại có dáng người vô cùng tốt, ngực tấn công, mông phòng thủ, cộng thêm gương mặt xinh đẹp nên hấp dẫn không ít ánh nhìn của nam sinh.
Chu Lâm hai mắt sáng lên, vội vàng đi tới chào hỏi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận