"Rống! ! !"
Thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa rống to một tiếng, đám thủ hạ của nó nhao nhao xông về phía Diệp Thiên.
Nhưng mà, thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa đã coi thường Diệp Thiên. Diệp Thiên chính là Tinh Anh Võ Giả, sau khi khởi động thiên phú tốc độ, có tốc độ đủ để so sánh với Tinh Anh Võ Giả đỉnh phong, càng trọng yếu hơn là, đao pháp của Diệp Thiên rất mạnh.
"Ảnh Sát!" Đao kỹ cấp Thanh Đồng hóa thành một đạo đao quang trong nháy mắt chém rơi đầu của hai con Thằn Lằn Phun Lửa.
Phốc phốc phốc! ! ! ! Theo từng đạo đao quang loé lên, từng con Thằn Lằn Phun Lửa vẫn lạc ngay tại chỗ.
Mà những con Thằn Lằn Phun Lửa có cấp độ hung thú cấp thấp thì ngay cả quần áo của Diệp Thiên đều không có cách nào chạm đến, chỉ có thể tiêu hao một ít lực lượng của Diệp Thiên mà thôi.
Nếu Thằn Lằn Phun Lửa có số lượng đủ nhiều, Diệp Thiên xác thực sẽ rất phiền phức, nhưng chỉ có 30 con Thằn Lằn Phun Lửa, còn không được đặt vào trong mắt của hắn.
Nhìn thấy đám thủ hạ của mình lần lượt chết đi, thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa tức giận. Nó rốt cục cũng không nhịn được tiến hành xuất thủ, nếu không nó sẽ trở thành một tư lệnh không lính.
Vào thời điểm thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa đứng lên phóng tới Diệp Thiên, Diệp Thiên mới nhìn thấy rõ ràng hình thể của nó.
Thân thể của nó dài 8 mét, mỗi cây gai ngược trên lưng đều dài 1 mét, toát ra một cỗ khí tức lạnh lẽo. Từ khí tức mà nói, thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa chính là hung thú trung cấp hàng thật giá thật.
Hơn nữa vào thời điểm thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa lao vào phạm vi mười mét, Diệp Thiên đã tiến hành dò xét tình huống thiên phú của nó.
—— ——
Chủng loại: Thằn Lằn Phun Lửa
Thiên phú huyết mạch: Trung đẳng
Thiên phú Hoả Diễm: Sơ đẳng
—— ——
"Thiên phú Hoả Diễm Sơ đẳng!" Diệp Thiên kinh ngạc.
Thiên phú Hoả Diễm Thấp chỉ có thể tăng cường công kích lên gấp 2 lần, mà thiên phú Hoả Diễm Sơ đẳng lại có thể tăng cường công kích lên gấp 3 lần.
Lực lượng của hung thú đồng cấp còn muốn cường đại hơn Võ Giả, nếu không phải Võ Giả có nguyên lực tăng cường mà nói, căn bản đánh không lại hung thú đồng cấp.
Hơn nữa hung thú cũng có thể kích phát thiên phú huyết mạch, tạm thời gia tăng sức chiến đấu, một khi để cho hung thú có thời gian kích phát thiên phú huyết mạch mà nói, sẽ vượt qua Võ Giả một bậc.
Mà bản thân của thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa là hung thú trung cấp, lại có thiên phú Hoả Diễm Sơ đẳng, từ lực công kích mà nói đã vượt qua Diệp Thiên.
"Chỉ có thể mài chết nó!" Diệp Thiên hạ quyết định.
Thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa có trí khôn nhất định, vừa lao lên liền sử dụng thiên phú Hoả Diễm, tạo thành một khỏa hỏa cầu to lớn, gào thét mà đến.
Oanh một tiếng! Khỏa hỏa cầu to lớn nổ tung, hóa thành vô số sóng xung kích hỏa diễm!
Ở dưới dạng công kích này, Diệp Thiên tự nhiên không thể tránh khỏi được, nhưng hắn vẫn không để ý đến, thậm chí ngay cả nguyên lực hộ thể cũng không triển khai.
Tinh Anh Võ Giả có nguyên lực vô cùng cường đại, có thể dùng nguyên lực để hộ thể, nhưng Diệp Thiên lại cảm thấy không cần thiết, dù sao thì nguyên lực hộ thể của hắn căn bản cũng không ngăn cản được đòn công kích này, còn không bằng tiết kiệm một chút nguyên lực.
Thế là, hắn mạnh mẽ vọt tới trước mặt thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa.
"Ảnh Sát!" Ảnh Sát đại thành đỉnh phong hóa thành một đạo đao quang sáng chói trong nháy mắt chém về phía cổ họng của thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa.
Tốc độ gấp 3 lần tăng thêm đao kỹ cấp Thanh Đồng khiến cho một đao này trở nên vô cùng đáng sợ, nếu là Tinh Anh Võ Giả bình thường đã sớm chết ở phía dưới một đao này, nhưng phòng ngự của Thằn Lằn Phun Lửa lại muốn cường đại hơn rất nhiều so với Tinh Anh Võ Giả, nó dùng cái đầu mạnh mẽ va chạm cùng với đao của Diệp Thiên.
Cảng một tiếng! Thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa lui về phía sau vài mét, trên trán có một vết đao rất sâu, một lượng lớn máu tươi chảy ra.
"Lực lượng 5 vạn cân!" Diệp Thiên lập tức phán đoán ra lực lượng của nó.
Thằn Lằn Phun Lửa có lực lượng là 5 vạn cân, như vậy lực công kích hỏa diễm sẽ tương đương với 15 vạn cân.
Mà lực lượng bản thân của Diệp Thiên bất quá chỉ là 3 vạn cân, tăng thêm sự tăng cường của nguyên lực, lực lượng phát ra cũng chỉ là 6 vạn cân, lại tăng thêm môn đao kỹ cấp Thanh Đồng Ảnh Sát này, chỉ mới tương đương với công kích 12 vạn cân. Cho nên lực công kích của Diệp Thiên vẫn kém hơn không ít so với Thằn Lằn Phun Lửa.
Hắn nhìn qua thân thể của mình, cả người đều bị hoả diễm thiêu đốt, nhìn qua vô cùng thê thảm, nếu không phải hắn có thiên phú khép lại đỉnh cấp, tất nhiên sẽ chết chắc.
Trong nháy mắt, vết thương của Diệp Thiên liền khép lại, thương thế khỏi hẳn.
Thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa thì trái lại, thương thế của nó lại không có cách nào khép lại, trạng thái của bản thân đang trở nên không ngừng xấu đi.
Ỷ vào thiên phú khép lại đỉnh cấp, Diệp Thiên có thể thoải mái công kích thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa. Dần dần, thương thế của thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa càng ngày càng nặng, mà Diệp Thiên lại hồn nhiên vô sự.
3 phút trôi qua, thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa rốt cục cũng bất đắc dĩ ngã trên mặt đất, sinh cơ tan biến, chết trong tay của Diệp Thiên.
Trên thực tế, coi như không có thiên phú khép lại đỉnh cấp, Diệp Thiên cũng sẽ có hi vọng thắng. Hắn dù sao cũng có thiên phú tốc độ Sơ đẳng, hoàn toàn có thể lợi dụng tốc độ để tránh né công kích của thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa, lại thỉnh thoảng đánh lén Thằn Lằn Phun Lửa, hoặc là lợi dụng thiên phú Ám Ảnh trong ban đêm đánh lén thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa, đánh ra một kích trí mạng.
Nhưng Diệp Thiên cũng không lựa chọn làm như vậy, mà là trực tiếp cứng đối cứng. Dù sao thì giết loại hung thú này càng nhanh càng tốt, hắn cũng không muốn làm chậm trễ thời gian.
Sau đó, Diệp Thiên lại dọn dẹp đám Thằn Lằn Phun Lửa còn lại, lúc này mới đưa ánh mắt nhìn về phía thi thể của thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa.
Máu hung thú trung cấp có giá trị không nhỏ, đặc biệt là loại hung thú trung cấp Thằn Lằn Phun Lửa nắm giữ thiên phú Hoả Diễm này lại càng thêm trân quý, ở bên trong máu tươi của nó ẩn chứa lực lượng hỏa diễm, đối với việc rèn luyện thể chất càng có hiệu quả hơn. Cho nên, Diệp Thiên cũng không lãng phí máu tươi của nó, dùng bình chứa thu lại.
Thằn Lằn Phun Lửa rất to lớn, máu trong người tự nhiên cũng không ít, Diệp Thiên góp nhặt hết thảy được khoảng chừng 50 phần Máu hung thú trung cấp.
Chỉ bằng vào 50 phần Máu hung thú trung cấp này, đã có giá trị đạt tới 1000 vạn, cũng coi như là một lần thu hoạch lớn.
Sau khi giết sạch Thằn Lằn Phun Lửa, Diệp Thiên bảo đám người Phong Lang đi tới. Vào lúc bọn hắn nhìn thấy thi thể đầy đất, cùng với thi thể của thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa, liền lập tức sợ ngây người.
"Diệp Thiên, ngài lại thật sự có thể giết chết con hung thú trung cấp này?" Phong Lang khiếp sợ.
Hắn quan sát Diệp Thiên tỉ mỉ một chút, ngoại trừ phát hiện ra quần áo trên người Diệp Thiên rách bươm, thì cũng không bị thương. Trong lòng của hắn liền suy đoán ra Diệp Thiên khẳng định còn có át chủ bài mà hắn không biết, nhưng hắn cũng không phải là người ưa thích truy hỏi căn nguyên, huống hồ là loại vấn đề bí mật này, nếu hỏi thì sẽ biến thành địch nhân, hắn tự nhiên sẽ không hỏi.
Thịt và bộ da của hung thú trung cấp, Diệp Thiên cũng không để vào mắt, nhưng đối với đám người Phong Lang thì lại rất trân quý, sau khi được Diệp Thiên cho phép, bọn hắn liền phân thây thi thể của thủ lĩnh Thằn Lằn Phun Lửa.
Trải qua một ngày nữa, Diệp Thiên cùng với đám người Phong Lang rốt cuộc cũng dọn sạch hung thú ở trong cái sơn cốc này, sau khi bảo đảm không còn một con hung thú nào, Diệp Thiên liền ly khai.
Sau khi Phong Lang hỏi ra nguyên nhân Diệp Thiên muốn ly khai, liền sợ ngây người.
"Cái gì, ngài muốn đi đến sào huyệt của Kiến Thần Lực?"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận