"May mắn là thi thể của hắn còn hoàn hảo, nếu không cũng không có cách nào sao chép thiên phú!" Diệp Thiên thở một hơi dài nhẹ nhõm, nghĩ thầm.
Đối với hạn chế của thiên phú Sao Chép, hắn đã sớm ở khu thí luyện thí nghiệm ra, một khi thi thể không trọn vẹn mà nói, cũng không có biện pháp quan sát được thiên phú của đối phương, tự nhiên cũng không có cách nào sao chép thiên phú.
"Sao chép thiên phú Ám Ảnh!" Tâm niệm của Diệp Thiên vừa động, bắt đầu tiến hành sao chép.
Qua trong giây lát, Diệp Thiên đã sao chép thiên phú Ám Ảnh thành công. Hắn cũng không về nhà ngay, mà bắt đầu dung hợp thiên phú ở ngay tại chỗ.
Dung hợp thiên phú Ám Ảnh Sơ đẳng đối với Diệp Thiên mà nói cũng không tính là quá thống khổ, dù sao thì cường độ thân thể của hắn đã không phải là trước đó có thể so sánh, cộng thêm việc đã dung hợp thiên phú nhiều lần, đã có một trình độ miễn dịch với đau đớn nhất định.
Cho nên thân thể vẻn vẹn chỉ sinh ra một chút đau đớn, toàn thân đổ mồ hôi, thì cũng không có dấu hiệu gì khác.
10 phút trôi qua, Diệp Thiên đã dung hợp thiên phú Ám Ảnh thành công. Lúc này, tình huống thiên phú của hắn cũng phát sinh biến hóa.
—— ——
Nhân loại: Diệp Thiên
Thiên phú tu luyện: Trung đẳng
Thiên phú tốc độ: Sơ đẳng
Thiên phú đao pháp: Trung đẳng
Thiên phú Ám Ảnh: Sơ đẳng
—— ——
"4 loại thiên phú!" Diệp Thiên cảm thấy mười phần vui mừng khi nhìn thấy bảng miêu tả thiên phú của mình, hắn không biết tình huống của những căn cứ khác, nhưng hắn dám khẳng định ở căn cứ Lâm Hải, không có người nào có nhiều thiên phú hơn hắn.
Ở căn cứ Lâm Hải, hắn tuyệt đối là vô địch trong đồng giai.
"Ở trên người của Lý Tồn hẳn là phải có đồ tốt chứ?" Diệp Thiên cẩn thận kiểm tra thi thể của Lý Tồn.
Đao của Lý Tồn cũng không tệ, là một thanh hắc đao, ở giữa lưỡi đao có rãnh máu, trong thân đao không có khoảng trống. Thay vào đó, thanh đao bình thường của hắn đã bị hư hại trong trận chiến đấu này.
"Thanh hắc đao này hẳn là vũ khí Nguyên binh phi thường sắc bén a, vừa vặn có thể xem như là vũ khí!" Diệp Thiên mừng rỡ thu hồi thanh hắc đao của Lý Tồn, sau đó lại bắt đầu lục soát quần áo trên người của Lý Tồn.
Rất nhanh, đồ vật trên người của Lý Tồn đã bị Diệp Thiên lục soát xong toàn bộ. Một bản bí tịch, ba tấm thẻ vàng, năm tấm thẻ trắng, cùng với một ít tiền giấy.
Nhìn thấy những thứ này, Diệp Thiên liền cảm thấy kích động, so sánh với với sao chép được thiên phú Ám Ảnh còn cảm thấy kích động hơn. Bởi vì một tấm thẻ vàng đại biểu cho 100 vạn đồng tiền, một tấm thẻ trắng đại biểu cho 1 vạn đồng tiền, như vậy ở chỗ này có chừng hơn 300 vạn đồng tiền a!
"Thẻ vàng tương đương với thẻ ngân hàng ở kiếp trước, căn cứ Lâm Hải cũng không có kỹ thuật chế tạo thẻ vàng, nghe nói đây là đồ vật do các căn cứ lớn tạo ra, mà ngân hàng ở căn cứ Lâm Hải cũng chính là do các căn cứ lớn mở ra, những tấm thẻ vàng này coi như đi đến các căn cứ lớn cũng có thể rút tiền được!" Diệp Thiên nghĩ thầm.
Thoáng một cái liền thu hoạch được 300 vạn đồng tiền, giá trị bản thân của Diệp Thiên trong tức khắc liền tăng vọt lên rất nhiều lần, lại tăng thêm thiên phú Ám Ảnh, hắn cảm thấy bản thân tuyệt đối có thể trưởng thành ở trong một thời gian ngắn, thậm chí là trưởng thành đến cấp độ mà không cần phải để ý tới Mạc Gia.
"Trước mắt còn có một cái phiền toái cần phải giải quyết —— Mạc Thiếu Bắc!" Trong mắt của Diệp Thiên thoáng hiện một tia sát ý.
Bây giờ, hắn cùng với Mạc Thiếu Bắc coi như đã rơi vào tình trạng không chết không thôi. Coi như hắn không đi trả thù Mạc Thiếu Bắc, nhưng nếu như Lý Tồn quá lâu không quay về, mà hắn một mực không chết, Mạc Thiếu Bắc tất nhiên sẽ biết rằng Lý Tồn đã thất thủ, lần tập kích tiếp theo có lẽ chính là Võ Giả hậu kỳ thậm chí là Tinh Anh Võ Giả.
Cho nên, hắn nhất định phải nhanh chóng giết chết Mạc Thiếu Bắc, vì bản thân giải trừ phiền phức. Đương nhiên, hắn không có khả năng dùng thân phận của bản thân đi giết Mạc Thiếu Bắc, nếu làm như vậy, hắn tuyệt đối sẽ bị Mạc gia điên cuồng trả thù.
"Nghĩ ra rồi!" Diệp Thiên nhìn thi thể của Lý Tồn, mỉm cười, bây giờ, hắn đã nắm giữ thiên phú Ám Ảnh, lại có thanh hắc đao của Lý Tồn, tuyệt đối có thể giả mạo thành Lý Tồn a!
"Trước tiên phải xử lý thi thể của Lý Tồn!" Diệp Thiên vội vàng tìm một bãi đất trống, chôn Lý Tồn xuống, hơn nữa còn chôn thật sâu, sau đó che dấu dấu vết. Coi như sau này bại lộ thi thể, đó cũng là chuyện rất lâu sau đó, nhưng tạm thời sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Lúc này, màn đêm đã buông xuống, Diệp Thiên vội vàng trở về nhà. Sau khi trở về nhà, Diệp Thiên cũng không nghỉ ngơi, mà làm quen một chút với thiên phú Ám Ảnh.
Thiên phú Ám Ảnh kỳ thật cũng không nghịch thiên như vậy, không có khả năng một mực ở vào trạng thái Ám Ảnh.
Thứ nhất, muốn tiến vào trạng thái Ám Ảnh cần phải tiêu hao lực lượng, lại nhất định còn phải ở vào địa phương có bóng tối, một khi có ánh sáng chiếu tới, thân hình liền bại lộ.
Thứ hai, ở dưới trạng hái Ám Ảnh không có cách nào phát động công kích, một khi phát động công kích liền bại lộ, cũng không thể bị công kích, một khi bị công kích, trạng thái Ám Ảnh cũng sẽ biến mất.
Thiên phú Ám Ảnh thích hợp với việc ẩn tàng, ám sát, vào thời khắc mấu chốt có thể tránh né địch nhân, không thích hợp với việc chiến đấu chính diện.
"Còn có một bản bí tịch!" Diệp Thiên lấy ra cuốn bí tịch lấy được trên người của Lý Tồn, mở ra đọc, càng đọc càng kích động.
Đây là một bản bí tịch đao pháp—— Ảnh Đao! Ảnh Đao chỉ có một chiêu, tên là Ảnh Sát, là một chiêu khoái đao, xuất thủ nhanh như thiểm điện.
Nhưng chân chính khiến cho Diệp Thiên kích động chính là những giảng giải liên quan tới đao đạo, hắn mặc dù có bí tịch đao pháp Trung đẳng, nhưng đối với đao đạo lại không hiểu bao nhiêu.
Đao đạo được chia làm ba cái cấp độ hình, thế, ý, người bình thường mặc dù có thể sử dụng đao, nhưng chỉ có thể nắm giữ hình, lại vĩnh viễn không có cách nào nắm giữ thế, nếu muốn nắm giữ ắt phải có thiên phú đao pháp.
Mặt khác, Ảnh Đao là một môn đao kỹ cấp Thanh Đồng, có thể nói là một môn đao kỹ mười phần cường đại, một khi luyện thành mà nói, sức chiến đấu sẽ tăng lên rất nhiều, đủ để vượt cấp khiêu chiến.
"Căn cứ vào sự giảng giải, đao kỹ được chia thành bốn cái cấp bậc: Hắc Thiết, Thanh Đồng, Bạch Ngân cùng với Hoàng Kim, người bình thường tu luyện đao kỹ cấp Hắc Thiết có lẽ sẽ có thể tu luyện ra một chút hình dáng, nếu như không có thiên phú đao pháp, căn bản là không có cách nào tu luyện đao kỹ cấp Hắc Thiết tới đại thành, chớ đừng nói chi là đao kỹ cấp Thanh Đồng. Lý Tồn mặc dù có đao kỹ cấp Thanh Đồng, đáng tiếc là hắn lại không có thiên phú đao pháp, nếu không hôm nay người chết chính là mình!" Diệp Thiên cảm thấy may mắn.
"Trước hết để cho Mạc Thiếu Bắc sống thêm mấy ngày, mình sẽ tu luyện Ảnh Đao trước, một khi học xong Ảnh Đao, cũng là ngày mà mình xuất thủ!" Diệp Thiên hạ quyết định.
Nắm giữ thiên phú đao pháp Trung đẳng khiến cho hắn có cảm ngộ đối với đao kỹ khó có thể tưởng tượng, chỉ vẻn vẹn trong thời gian ba ngày, đã làm cho một người bình thường như Diệp Thiên cho dù là cả một đời cũng không có cách nào luyện thành đao kỹ cấp Thanh Đồng Ảnh Đao, thế mà tu luyện đến cấp độ nhập môn.
Ngoại trừ cái đó ra, đao đạo của Diệp Thiên cũng có một chút tiến bộ, đao hình coi như cũng đã đạt tới cảnh giới đại thành, cự ly so với đao thế cũng không tính là quá xa.
Đêm khuya, tại Mạc gia, trong nơi ở của Mạc Thiếu Bắc.
Lúc này Mạc Thiếu Bắc đang cực kỳ nổi nóng, đã trôi qua ròng rã ba ngày, Ám Ảnh ngay cả một chút tin tức đều không truyền về.
Lý Hải đứng ở bên cạnh Mạc Thiếu Bắc, có thể rõ ràng phát giác ra được sự phẫn nộ của thiếu chủ.
"Lý lão, không phải là cái tên chó chết Ám Ảnh kia nhận tiền của ta xong rồi chạy trốn đó chứ? Đã ba ngày rồi còn không có tin tức, chẳng lẽ là một tên Võ Giả mà lại không tìm thấy cơ hội ra tay với một võ đồ hay sao?" Mạc Thiếu Bắc lạnh giọng hỏi.
"Thiếu chủ, Ám Ảnh mặc dù tham tiền, mỗi lần đều cần phải trả thù lao trước, thế nhưng uy tín vẫn một mực rất tốt, có lẽ là do hắn đang đồng thời tiếp nhận một nhiệm vụ khác, còn chưa kịp động thủ?" Lý Hải nói ra suy đoán của mình.
"Tốt nhất là dạng này, nếu không ta sẽ để cho Ám Ảnh biết rõ sự đáng sợ của Mạc gia chúng ta!" Mạc Thiếu Bắc cưỡng ép áp chế lửa giận trong lòng xuống, phất phất tay, bảo Lý Hải lui ra.
Lý Hải ly khai khỏi nơi ở của Mạc Thiếu Bắc, đi ra bên ngoài.
Đêm rất tối, bên trong bóng tối có một cỗ sát cơ bao phủ Mạc phủ. Lý Hải cảm thấy tim đập nhanh, chợt cười một tiếng nói: "Đoán chừng là do mình quá lo lắng, làm gì có ai ở Mạc gia dám xuất thủ với mình?"
Vào thời điểm gã muốn rời đi, ở bên cạnh dần dần hiện ra một bóng người, có một thanh hắc đao chém tới. Một đao kia quá nhanh, cho dù tư duy của Lý Hải có nhanh hơn nữa cũng chỉ vẻn vẹn nhìn thấy đó là một thanh hắc đao, sau đó liền mất đi ý thức.
Trong nháy mắt mất đi ý thức, gã đã nghĩ tới một người —— Ám Ảnh!
"Ám Ảnh vì cái gì lại giết ta?" Đây là ý nghĩ cuối cùng của Lý Hải!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận