Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Ta Có Thể Biến Thành Cá (Dịch)
  4. Chương 438: Náo Phù Dâu

Ta Có Thể Biến Thành Cá (Dịch)

  • 425 lượt xem
  • 2137 chữ
  • 2022-01-27 11:26:12

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trong truyền thuyết, hồ Tiên Phủ cũng vô cùng thần bí, tình huống cụ thể không thể tưởng tượng được.

Có người âm thầm lặn xuống phát hiện ra dưới hồ Tiên Phủ có vô số thi thể, giống như một kho xác chết của tự nhiên, những thi thể dưới nước cũng là chết trong trạng thái đứng, thi thể nam sẽ nghiêng về phía trước, thi thể nữ sẽ ngửa ra sau, theo dòng nước mà chuyển động qua lại giống như người sống.

Cá trong hồ Tiên Phủ to lớn vô cùng, có người đi thuyền ngang qua hồ Tiên phủ, đi đến trung tâm hồn thì gặp mưa to gió lớn, chiếc thuyền nhỏ như lá cây lắc lư trên mặt nước, nhìn thấy cách đó không xa có một thứ giống như thuyền, nhìn kỹ lại thì hóa ra là phần lưng trên của một con cá lớn.

Ngoài ra còn có lời đồn tương tự như Tam giác quỷ Bermuda, thời kỳ chiến tranh kháng Nhật có một chiếc máy bay GMD đang chuẩn bị bay về phi trường lại đột nhiên bị chệch hướng, ma xui quỷ khiến rơi vào trên núi bên hồ Tiên Phủ, máy bay vỡ nát, người bên trong tử vong toàn bộ.

Những năm tám mươi của thế kỉ hai mươi, một chiếc máy bay quân dụng bình thường đang bay trên không, bay ngang qua hồ Tiên Phủ đột nhiên mất phương hướng, máy bay thoát khỏi khống chế rơi vào trong hồ, sau đó mọi người đồn rằng nơi này là khu vực cấm không thể bay qua.

Trong truyền thuyết dân gian, phía dưới Cô Sơn chính là long cung, có mười cái kim tự tháp bao lấy đinh Cô sơn, phía dưới có rất nhiều hang động, có người muốn lặn xuống du ngoạn, ai ngờ đi vào đều không ra được, vĩnh viễn bị nhốt lại bên trong.

Hồ Tiên Phủ trong truyền thuyết còn có một tòa thành, thời điểm gió yên sóng lặng có thể nhìn thấy cả tường thành, hiện tại Sở Tiên thật sự nhìn thấy một tòa thành cổ dưới đáy nước, chả lẽ truyền thuyết là sự thật.

Sau khi phát hiện thành cổ, mọi người cũng tin tưởng chuyện cá lớn và long cung, cũng như chuyện thi thể ở dưới hồ...

- Thanh Tùng huynh đệ, đây đều là truyền thuyết sao?

Trong biệt thự, Sở Tiên ngồi trên ghế salon hiếu kì hỏi bạn trai Tiểu Vân.

- Cổ thành ở phía dưới là có thật, trước kia bên trong cũng đã có người xuống kiểm tra qua, thi thể trôi nổi cũng là có thật, còn chuyện máy bay rơi thì chúng tôi cũng không rõ lắm.

Thanh Tùng vừa cười vừa nói.

- Ô, xác chết trôi nổi là có thật sao?

Sở Tiên lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Vâng, tuy nhiên chỗ kia cách chỗ của chúng ta có chút xa!

Thanh Tùng chỉ về một hướng nói:

- Trước đây có khá nhiều người đến hồ Tiên Phủ du lịch, nhưng bởi vì những truyền thuyết này khiến cho người du lịch đến đây đã giảm đi rất nhiều, chỉ cần không đi đến chỗ vị trí của thành cổ kia thì những chỗ khác không có vấn đề gì.

- Thật sự như vậy?

Sở Tiên hỏi.

- Tôi cũng không biết.

Thanh Tùng nhún vai:

- Chỉ biết ở chỗ đó hàng năm đều có vài người chết đuối.

Sở Tiên hiếu kì ngồi đàm luận cùng với Thanh Tùng một lúc.

Thành phố Côn Sơn ở tỉnh Hoàng Giang từng bí mật triển khai một cuộc thám hiểm quy mô lớn ở hồ Tiên Phủ. Hoạt động này còn được các kênh truyền hình lớn như Đông Nam, Tân Văn và các loại báo chí phát sóng trực tiếp, cùng tìm hiểu bí mật này để công bố toàn thế giới.

Nhưng quá trình quay phim trực tiếp chỉ vẻn vẹn bốn mươi phút đồng hồ, sau đó bị gián đoạn, cuối cùng kết thúc rất qua loa.

Rõ ràng nhìn thấy thợ lặn tiến vào trong thành cổ kia, nhưng sau đó tại sao lại không thấy đâu?

Có phải bất ngờ phát hiện ra chuyện gì cho nên đành phải đem chương trình đó gỡ xuống hay không? Đến bây giờ cũng không thể tìm được đoạn video năm đó.

Đây là một chút thông tin hắn hỏi được từ Thanh Tùng.

- Đang nói chuyện gì vậy?

Lúc này, Tiểu dĩnh cùng Tiểu Vân từ phòng bên cạnh đi tới, nhìn thấy hai người bọn họ nói chuyện với nhau liền cười hỏi thăm.

- Không có chuyện gì.

Sở Tiên cười cười.

- Không có việc gì thì chúng ta đi ra ngoài mua chút quần áo đi, nhân tiện em cũng muốn mua một bộ phù dâu nữa, đi thôi!

Tiểu Dĩnh lôi kéo cánh tay hắn.

- Phù dâu? Được!

Sở Tiên cười cười đứng lên.

- Chúng ta đi cùng nhau chứ?

Tiểu Vân nói với bọn họ.

- Được! Nếu hai người không bận gì thì cùng đi đi!

Hai người họ gật đầu.

Nhà của Thanh Tùng vốn là đại gia, tài sản sở hữu khoảng một tỷ. Từ thời ông nội hắn đã bắt đầu buôn bán nên cũng coi như là giàu sang.

Thanh Tùng lại vốn là con trai độc nhất cho nên chuyện kết hôn này làm rất lớn, cho nên đoàn phù dâu phù rể của bọn họ cũng có không ít người.

Phù dâu phù rể bình thường đều có chút quen biết, nhưng do một người bạn của Tiểu Vân có việc đột xuất nên tạm thời thiếu mất một phù dâu. Đúng lúc Tiểu Dĩnh đến đây nên kéo cô làm phù dâu luôn.

Cách hồ Tiên Phủ không xa có một khu mua sắm, bên trong có rất nhiều quần áo, trang sức.

Mấy người bọn họ đi vào trong cửa hàng, Tiểu Dĩnh thuận tiện mua chút quần áo.

- Tiểu Dĩnh, bộ phù dâu này em mặc lên thật xinh đẹp, có lẽ còn xinh đẹp hơn cả cô dâu như chị nữa.

Tiểu Vân nhìn Tiểu Dĩnh thử đồ, có chút hâm mộ nói ra.

- Chị Tiểu Vân cũng rất xinh đẹp mà!

Tiểu Dĩnh cười cười.

Hôn lễ tổ chức tại một khách sạn năm sao, toàn bộ khách sạn đều bị gia đình Thanh Tùng bao trọn. Bên ngoài khách sạn trang trí vô cùng lộng lẫy, cửa ra vào đầy kín các loại xe sang trọng.

Quá trình kết hôn cũng không bởi vì nhà Tiểu Vân cách quá xa mà thay đổi.

Trước đó, Tiểu Vân sẽ ở nhà mới của bọn họ chờ đợi, Thanh Tùng sẽ mang đội ngũ đón dâu qua đó.

Khách sạn năm sao ở bên cạnh hồ Tiên Phủ, đi ra ngoài có thể nhìn thấy bãi cát, phòng ốc ở đây cũng rất xinh đẹp, từng căn từng căn đều nhìn ra hồ.

Ở trung tâm bãi cát, trên một mảnh đất trống dựng một cái sân khấu kết hôn, bên cạnh còn có bể bơi, toàn bộ hôn lễ vô cùng lãng mạn.

Sở Tiên cùng cha mẹ Tiểu Dĩnh ở trong khách sạn trò chuyện.

Sau khi hắn về ra mắt cũng đã theo Tiểu Dĩnh về nhà vài lần nên Sở Tiên có quan hệ vô cùng tốt đối với cha mẹ Tiểu Dĩnh.

- Đoàn đón dâu đến rồi!

Cha Tiểu dĩnh nhìn bên ngoài, vừa cười vừa nói.

Sở Tiên nhìn qua, thoải mái ôm Tiểu Dĩnh đi về một căn phòng. Xung quanh đó phù dâu phù rể cũng đang hướng đến.

- Cha, ở đây bọn họ có phong tục gì đặc biệt sao?

Sở Tiên nhìn bọn họ đều đi vào một gian phòng, hiếu kì hỏi.

- Có, kết hôn phải chọn giờ lành, hôn lễ sẽ bắt đầu lúc mười một giờ bốn mươi tám phút. Đây là phong tục, dù là cô dâu tới sớm thì cũng phải đứng đây đợi.

Cha Tiểu Dĩnh nói.

- Ồ, thì ra thế!

Sở Tiên gật đầu.

- Tiểu Tiên nếu không có chuyện gì thì đi qua nhìn xem.

Mẹ Tiểu Dĩnh vừa cười vừa nói.

- Không cần đâu ạ!

Sở Tiên lắc đầu.

Một lúc sau, Sở Tiên nghe được tiếng âm thanh ồn ào truyền đến từ bên trong gian phòng, hắn hơi nhíu mày, sử dụng sóng âm nhìn một chút sau đó sắc mặt hắn cũng không dễ nhìn.

- Cha mẹ, con đi qua đó xem sao!

Sở Tiên nói với cha mẹ Tiểu Dĩnh một tiếng xong liền chạy vào trong gian phòng.

- Lại còn có tập tục náo phù dâu sao?

Sở Tiên cau mày đi đến bên trong.

Loại hình nào phù dâu này mấy năm nay liên tục xuất hiện trên mạng, nhiều chỗ phong tục này đã trở nên ô uế không chịu nổi, vô sỉ vô cùng, có phù dâu còn bị làm hại đương nhiên đây cũng chỉ là số ít.

Sở Tiên vốn không nghĩ gì nhiều, nhưng không ngờ ở đây lại gặp phải loại chuyện này.

Trong khu khách sạn năm sao có rất nhiều gian phòng nhỏ, trong gian phòng có phòng đơn, có phòng ba phòng ngủ một phòng khách, chỗ Tiểu Dĩnh chính là loại ba phòng ngủ một phòng khách kia.

Đi vào bên trong, Sở Tiên nhìn thấy một phù dâu bị hai phù dâu giữ lại, sau đó vẽ một con rùa đen ở dưới cổ cô ta, tuy nhiên chỉ vẽ ra một cái x...

- Thật đúng là sẽ chơi trò này!

Sở Tiên nhíu mày nhìn bọn họ, tuy nhiên Tiểu Dĩnh ở một bên cũng không bị công kích, đang cau mày ngồi đó.

- Haha, tới, tới đây, tiếp tục chơi!

Một đám phù rể vẽ một cái x xong, cười ha hả.

Người phù dâu kia nhìn ngực chính mình sau đó hét lên một tiếng, có chút tức giận đánh mấy người phù rể, sau đó quát to một tiếng:

- Cứ chờ đấy cho lão nương!

Sau đó tiếp tục chơi bài trên bàn.

- Tiếp tục chơi, thua lại bị vẽ rùa đen nhỏ.

Một đám phù rể cười lớn nói.

- Tiểu Dĩnh!

Sở Tiên nhìn mấy người phù dâu kia không có vẻ tức giận, nên không nói gì chỉ gọi Tiểu Dĩnh một tiếng.

- Tiểu Tiên!

Tiểu Dĩnh nhìn thấy hắn đi tới, vội vàng đứng lên.

-ô kìa, mỹ nhân không được đi nha, vừa đủ mười người nên mỹ nhân cũng không thể đi!

Một phù rể nhìn thấy Tiểu Dĩnh đứng lên, lớn tiếng nói.

- Đúng nha, mỹ nhân cũng không thể mất hứng như vậy!

Mấy người trẻ tuổi xung quanh vây xem nói.

Tên mặt Tiểu Dĩnh lộ ra vẻ ngại ngùng. Không nghĩ tới ở nơi này còn có tập tục náo phù dâu, chị họ và anh rể ở phòng bên trong nên cũng không biết sự việc xảy ra bên ngoài.

Nếu như cự tuyệt bọn họ có thể sẽ làm cho chị họ mình sau này bị mọi người nói ra nói vào.

Sở Tiên cũng cau mày một cái, đi qua nói:

- Xin lỗi, chỗ chúng tôi không có phong tục này, mọi người tự chơi là được rồi.

Nghe được lời nói của Sở Tiên cả đám người xung quanh nhất thời vô cùng bất mãn.

- Huynh đệ này, nhập gia thì phải tùy tục biết không?! Chúng ta dù sao cũng chỉ chơi đùa hâm nóng bầu không khí một chút,không cần căng thẳng như vậy.

- Đúng nha, chỉ là chơi đùa mà thôi... không cần mất hứng.

Những phù rể xung quanh cùng bạn bè chú rể đều lớn tiếng nói.

- Mọi người chơi đi, tôi ở bên cạnh nhìn xem là được!

Lúc này Tiểu Dĩnh nói với năm người phù rể. Nàng cũng không biết ở đây có loại tập tục này, cho dù không quá đáng nhưng khiến người ta rất buồn nôn.

- Không nể mặt sao? Cô là em họ của em dâu Trương Vân, đại diện cho người bên nhà vợ nhưng cũng không thể không nể mặt mũi mọi người chứ?

Một phù rể bất mãn đứng lên.

- Đúng nha, nhập gia tùy tục! Đây là lễ nghi cơ bản, chúng tôi cũng không có quá đáng gì, sao phải nghiêm túc như vậy?

- Nhanh lên, nhanh lên, nếu cô không đồng ý chúng tôi vẽ đồ trên người cô thì cô tới thử một lần đại mạo hiểm đi là được.

Cả đám người nhìn Tiểu Dĩnh la hét.

- Đúng đó, chơi đùa thôi mà, không phải chỉ là vẽ ít đồ vật trên người thôi sao, cũng không cần không nể mặt nhau như vậy!

Lúc này ngay cả mấy người phù dâu cũng nói ra.

Sở Tiên cau mày nhìn xung quanh.

Năm người phù rể là bạn của Thanh Tùng, vừa nhìn liền biết đều là con nhà giàu. Mấy người phù dâu nhan sắc cũng không tệ nhưng dù sao bạn của chị họ Tiểu Dĩnh cũng không thể so sánh với thân phận mấy người phù rể này.

Với việc bị mấy thanh niên này chơi đùa, các nàng cũng không có phản cảm gì lớn, ngược lại còn có chút phối hợp.

Để cho phụ nữ của Sở Tiên hắn cùng bọn họ chơi cái này, bọn họ cũng thật đúng là dám chơi...

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top