Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Ta Có Một Căn Phòng Khủng Bố (Dịch)
  4. Chương 14: Thông Báo Tìm Người

Ta Có Một Căn Phòng Khủng Bố (Dịch)

  • 567 lượt xem
  • 1476 chữ
  • 2020-09-03 09:25:08

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bốn giờ ba mươi phút chiều, Trần Ca đứng ở giữa phòng đạo cụ của Tòa nhà kinh dị, hắn nhìn một đống thứ linh tinh trên bàn, cảm thấy rất khó quyết định.

“Ngủ tại nhà ma cần chuẩn bị thứ gì?”

“CMND, điện thoại, đồ sạc, bật lửa, dao gọt trái cây, búa đa năng,… Đúng rồi, phải mang theo cả con rối nữa.”

Trần Ca nhét con rối đêm qua đã xuất hiện trước gương vào ba lô. Sau khi xác định không còn thiếu thứ gì, hắn mới kéo khóa ba lô, bước ta khỏi phòng.

“Tiểu Uyển, hôm nay tan ca sớm. Một lát nữa em khóa cửa giúp anh, anh có chút việc phải đi trước.”

“Ông chủ, bây giờ vẫn chưa đến năm giờ mà, anh đang định đi du lịch sao?”

“Chía khóa ở trên bàn, trong phòng đạo cụ, mai gặp.”

Nhìn thấy Trần Ca bước đi như bay, Từ Uyển bất đắc dĩ “Dạ” một tiếng, sau đó ném tờ rơi trong tay sang một bên, nhanh chóng chạy vào phòng đạo cụ.

“Nha đầu kia…” Chạng vạng tối, gió nhẹ thổi khiến cho số tờ rơi kia bay tán loạn. Trần Ca lắc đầu, lấy một hòn đá đè lên: “Hi vọng sáng ngày mai, cô bé không thấy tin tức của mình trên báo.”

Trái với vẻ ngoài thư thái, thật ra, hiện tại, Trần Ca đang rất hoang mang, suốt cả buổi chiều, tâm trạng hắn không yên.

Bởi vì nhiệm vụ cấp ác mộng đêm qua, hắn đã mở ra một cánh cửa thông với thế giới khác, cũng khiến cho hắn nhận ra rằng, nhiệm vụ mà cái điện thoại màu đen kia đưa ra thực sự tồn tại tỷ lệ nguy hiểm nhất định.

“Nhiệm vụ thí luyện chắc chắn sẽ khó hơn nhiệm vụ hằng ngày. Tối nay nhất định phải cẩn thận một chút.” Vì muốn bình yên vượt qua đêm nay, trời còn chưa tối, Trần Ca đã đạp xe đi đến nhà trọ Bình An.

Thông tin nhiệm vụ chỉ cung cấp có mỗi một cái tên, vì muốn tìm được căn nhà trọ kia, Trần Ca dựa vào tin nhắn khiếu nại đã thấy trên mạng, vừa đi vừa hỏi, tốn hơn hai tiếng mới tới nơi.

“Nhà trọ xây ở một nơi vắng vẻ như vậy sẽ có người ở à?”

Con đường đất ngoằn ngoèo mọc đầy cỏ dại trải dài đến tận sâu trong rừng, xung quanh không có lấy một ngọn đèn đường, xa xa, một tòa nhà màu xám đen ẩn hiện giữa những chạc cây thưa thớt.

Trên đường đi, Trần Ca hỏi thăm rất nhiều người, nhưng hầu hết không ai biết về nhà trọ Bình An. Cuối cùng, có một ông lão hơn sáu mươi tuổi đã chỉ đường cho hắn, nhưng ông ấy cũng tốt bụng khuyên hắn vài câu. Chỗ đó đã từng có người chết, có điềm xấu, giữa ban ngày mà người dân ở gần đó lúc nào cũng đi đừng vòng, né nó.

Trần Ca có khổ nhưng không nói nên lời, nếu không phải vì muốn hoàn thành cái nhiệm vụ kia thì ai rãnh rỗi đến đó nghỉ qua đêm chứ.

“Bây giờ đã là sáu giờ năm mươi phút, nhiệm vụ yêu cầu trước mười một giờ đêm phải có mặt, mình còn rất nhiều thời gian để tìm hiểu tình huống bên trong ngôi nhà ma này.”

Chạy dọc theo con đường đất ngoằn ngoèo, Trần Ca đi sâu vào trong rừng, đi được hơn mười mét, rốt cuộc cũng thấy ngôi nhà ma trong truyền thuyết kia.

Ngôi nhà được bao quanh bởi một bức tường màu xám đen, chỉ có một cửa vào, trên cửa loang lổ vết rỉ sắt. Cửa mở ra cả hai bên, phía trên còn móc một cái ổ khóa mới.

“Cửa đã cũ như vậy, nhưng khóa lại còn rất mới, khoan đã, cái này là cái gì?” Bên cạnh cửa sắt dán một tờ giấy trắng, Trần Ca cứ tưởng rằng đó là một tờ quảng cáo, thế nhưng, nhờ vào ánh sáng điện thoại, hắn nhìn kỹ mới phát hiện, đó là một Thông báo tìm người.”

“Trương Tinh, nữ, hai mươi bảy tuổi, cao 1m57, hơi gầy, giữa mắt phải và sống mũi có một nốt ruồi, rất thích mặc trang phục màu đỏ… Ai nhìn thấy, vui lòng liên hệ Vương tiên sinh, sẽ có hậu tạ!”

Cuối thông báo có ghi phương thức liên hệ và địa chỉ, nhưng điều khiến cho Trần Ca chú ý đó là… Địa chỉ của vị Vương tiên sinh kia lại chính là ngôi nhà ma này.

“Có hơi kỳ quái.” Hắn cảm thấy có gì đó không đúng, liền lấy điện thoại ra, chụp lại thông báo tìm người kia, sau đó mới đi vào trong.

Ngôi nhà này lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn, nhà chính có ba tầng, bên cạnh còn có một nhà kho và một gian phòng có kiến trúc giống với phòng tắm.

“Tường bị tróc thành như vậy, thoạt nhìn thì ít nhất cũng phải có ba mươi năm lịch sử.” Kiến trúc tổng thể tuy là đã xuống cấp nghiêm trọng, nhưng thu dọn cũng xem như là sạch sẽ, trên mặt đất có không một chút rác, cỏ dại cũng bị cắt sạch.

Dựng xe đạp trong sân, Trần Ca cõng ba lô đi vào nhà chính: “Có ai không?”

Hành lang đen kịt dài hun hút, qua hơn mười giây, cửa căn phòng ở đầu hành lang hé ra một khe nhỏ.

“Xin chào.” Trần Ca đi về phía gian phòng kia, nhưng dường như chủ nhà không muốn gặp hắn, cửa phòng cũng chỉ hé ra thêm một chút mà thôi.

Trong phòng không có đèn, nhìn qua khe cửa, Trần Ca thấy một người phụ nữ đứng đó. Ánh mắt của cô ta hiện đầy tơ máu, dường như là đã thức suốt đêm, tinh thần rất kém.

“Tôi muốn hỏi một chút, một đêm ở trọ là bao nhiêu tiền?” Giọng Trần Ca rất nhẹ, hắn cố gắng tỏ vẻ thân thiện hết mức có thể, nhưng không ngờ là phản ứng của đối phương vô cùng kỳ lạ. Người phụ nữ kia chỉ nhìn hắn cười một cái, sau đó đóng sập cửa lại.

“Ý gì vậy chứ?” Hắn còn chưa hiểu mô tê gì, thì ở lầu hai vang lên tiếng bước chân, ngọn đèn kích hoạt bằng âm thanh duy nhất ở góc hành lang bật sáng, một người đàn ông chân niên bị thọt chân bước xuống.

Dường như nghe được câu hỏi trước đó của Trần Ca, người đó mở miệng hỏi: “Cậu muốn ở lại nhà trọ này? Thuê bao lâu?”

“Ông là chủ nhà trọ?” Trần Ca chủ động bước tới: “Tôi chỉ ở một đêm.”

“Ở một đêm?” Người đàn ông thọt chân quan sát Trần Ca từ trên xuống dưới, ánh mắt kia dường như muốn nhìn sâu vào nội tâm hắn: “Đi, lấy CMND đưa tôi, đến lầu hai đưa tiền.”

Trần Ca đang định đi theo người đàn ông kia đến lầu hai, thì có tiếng động đột nhiên vang lên ở cửa sắt. Nghe được âm thanh này, đầu chân mày của người đàn ông thọt chân chau lại, sắc mặt lập tức trở nên rất tệ.

Ông ta đứng nguyên tại chỗ, Trần Ca cũng chỉ có thể chờ.

Không lâu sau, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt tiều tụy bước vào. Quần áo trên người ông ta cũ nát, trong tay còn cầm một xấp tờ rơi.

“Vương Kỳ, tôi nói rồi, bạn gái của ông không có ở đây, nếu như ông còn tiếp tục dây dưa, thì đừng trách tôi không khách sáo!” Người đàn ông thọt chân đứng ở giữa cầu thang, chắn đường.

Người đàn ông trung niên không quan tâm đến ông chủ thọt chân kia, chẳng nói chẳng rằng bước lên lầu.

“Tôi đang nói chuyện với ông đấy!” Ông chủ thọt chân dùng sức đẩy, người đàn ông trung niên không hề phòng bị nên đâm thẳng vào tường, tờ rơi trong tay rơi lả tả xuống đất, trong đó, có một cái đúng lúc rơi xuống chân Trần Ca.

“Là thông báo tìm người, giống như đúc với cái dán ở cửa nhà trọ.” Mắt Trần Ca híp lại, hắn bình tĩnh nhặt thông báo trên mặt đất lên, liếc nhìn về phía bậc thang.

Người đàn ông trung niên không đánh nhau với ông chủ thọt chân, ông ta lồm cồm bò dậy, yên lặng nhặt thông báo tìm người của mình, tựa như cái xác không hồn.

“Cậu không cần để ý hắn ta, hắn là một tên điên.” Ông chủ thọt chân ra ngoắc ngoắc Trần Ca, ra hiệu bảo hắn đi lên lầu hai.

“Tên điên?” Lúc Trần Ca đi ngang qua người đàn ông trung niên, hắn lặng lẽ liếc nhìn ông ta: “Bối cảnh Chạy trốn lúc nửa đêm có từng đề cập đến, bên trong nhà trọ có một bệnh nhân tâm thần. Nếu như người kia là một kẻ điên, vậy thì có khả năng hắn chính là hung thủ mà mình muốn tìm?”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top