Ở thời kì thượng cổ, năng lượng thiên địa rất nồng đậm, Kim Ô Thần Ma từ sau khi sinh ra lấy các loại linh thảo ẩn chứa năng lượng làm thức ăn, đa phần sau khi ra đời đều đạt đến Thần Thể tầng thứ nhất, hơi tu luyện là có thể đến tầng thứ ba, thứ bốn.
Nhưng bây giờ, Tô Bình muốn tìm linh dược để phụ trợ tu luyện cho Kim Ô thần thể tầng thứ nhất lại phi thường khó khăn.
Nhiều người thịt ít, nhân loại tu luyện nhiều lắm, có linh dược thì đã bị khai thác từ sớm rồi, huống chi nồng độ năng lượng trên Lam Tinh hoàn toàn không thể sánh được với thời kỳ Thượng Cổ, linh dược được sinh ra rất ít, đại đa số đều được hái từ thế giới không biết tên trong vết rách tinh không.
Khiến Tô Bình vui mừng là trong kho hàng khai hoang vẫn có không ít bảo dược, trong đó còn có bảo dược giá trị hơn chục triệu công huân có thể khiến người ta phản lão hoàn đồng (trẻ lại).
Tô Bình còn thừa lại hơn 400 ngàn công huân, cậu chỉ có thể chọn ba bốn loại bảo dược cấp thấp trong đó thôi mà đã tiêu gần hết công huân rồi.
- Thử xem hiệu quả thế nào đã.
Một thời gian sau đó, trong khi Tô Bình ngồi đợi bảo dược vận chuyển đến cửa hàng, mỗi ngày cậu đều tu luyện kỹ bốn đại kỹ năng tăng phúc cơ bản.
Ngành Khai Hoang Giả làm việc nhanh ngoài ý liệu, ngay ngày thứ hai sau khi Tô Bình đặt đơn thì đã có một đám nhân viên mặc chế phục màu đen chuyên phục vụ Khai Hoang Giả vận chuyển bảo dược từ khu căn cứ tới, họ dùng một chiếc xe còn kiên cố hơn mười lần xe chở tiền, ven đường còn được bảy tám nhân viên bảo an hộ tống, trong đó còn có một vị Khai Hoang Giả!
Đây là một vị Khai Hoang Giả đã về hưu, so với việc ngày đêm mạo hiểm ở khu Khai Hoang thì việc làm nhân viên chuyển phát nhanh hiển nhiên dễ dàng nhiều.
- Ngài khỏe chứ, đây là ngàn năm Long Linh Thảo ngài đặt hàng, còn có Thần Hỏa Bách Mộc...
Vị Khai Hoang Giả này đã hơn năm mươi, ôm mấy cái rương được bịt kín đi vào trong cửa hàng, đây là valy được chế tạo từ hợp kim đặc thù, mật mã đã được gửi cho Tô Bình từ khi cậu đặt đơn, chỉ có cậu mới biết được.
Nếu như cưỡng ép mở cái rương ra sẽ khởi động trang bị nội bộ, phá hủy bảo vật trong rương.
Tô Bình gật gật đầu, nhận lấy rương, tùy ý chọn một cái rương trong đó rồi nhập mật mã, cái rương mở ra, một cỗ linh khí nồng nặc tràn ra ngoài, cậu nhanh chóng đóng cái rương lại, sau đó mời mấy vị nhân viên đi ra ngoài.
Khi mấy nhân viên bảo an cùng Khai Hoang Giả trung niên đi ra ngoài cửa hàng, mấy ông chủ cửa hàng chung quanh cùng với người dân đi ngang qua không khỏi ngừng chân quan sát, người gan lớn còn quay đầu nhìn vào trong cửa hàng của Tô Bình.
- Thấy không, hình như những người này là người của chính phủ liên bang.
- Đoán chừng là đến niêm phong, chậc chậc, tôi đã nói rồi, đây là một hắc điếm, anh xem, đến chính phủ còn không nhìn được!
- Tôi cũng đã xem qua đồ vật bên trong, cái nào cũng rất đắt, may mà tôi nhanh trí chạy nhanh, nếu không đã bị ép mua!
- Oa, đáng sợ như thế sao?
Tô Bình tai thính mắt tinh, nghe tiếng nghị luận bên ngoài, vẻ mặt đen lại, cậu không có cách nào giải thích, chỉ có thể đóng cửa hàng lại, cũng vừa vặn muốn kiểm nghiệm cùng sử dụng những bảo dược này, nên không cách nào mở cửa hàng kinh doanh.
- Đấy anh xem, quả nhiên là đóng cửa tiệm rồi.
- Đáng đời, hắc điếm nên bị chỉnh lý, nên như thế!
- Tản đi tản đi.
Quần chúng phía ngoài đường ai nấy đi, khôi phục lại vẻ quạnh quẽ.
Tô Bình cũng trở về trong phòng sủng thú, đóng cửa lại, lúc này mới từ từ mở bốn cái rương ra.
Bốn cái mật mã tất cả đều được nhập vào, không chút sai lầm.
Hương vị cùng linh khí nồng nặc của bảo dược ngay lập tức tràn ngập khắp toàn bộ phòng sủng thú, ngay cả tiểu Khô Lâu đang nghỉ ngơi trong “Nơi nuôi dưỡng” cũng tỉnh lại, ngơ ngác nhìn sang nơi này.
- Ngàn năm Long Linh Thảo!
Tô Bình nhìn thấy bảo dược trong rương thứ nhất, đây là vật tìm được từ thế giới bên trong vết rách tinh không, giá bán 120 ngàn công huân, dựa theo miêu tả nó mang theo một tia Long khí, ẩn chứa năng lượng sinh mệnh nồng đậm.
Tô Bình có thể cảm nhận được năng lượng ẩn chứa trong nó không phải tinh lực, mà là một loại linh lực cao hơn tinh lực.
Tu luyện Kim Ô Thần Thể vừa vặn cần rất nhiều bảo vật ẩn chứa linh lực, giống như “Nơi nuôi dưỡng” là dùng linh thạch cấu tạo thành, chỉ cần một chút linh khí tản ra từ trong đó đã có thể cải thiện thể chất của sủng thú, nếu như trực tiếp phục dụng bảo vật ẩn chứa linh lực, thể chất sẽ biến hóa long trời lở đất.
Tô Bình theo phương pháp tu luyện Kim Ô thần thể, ngưng luyện áp súc tinh lực trong cơ thể, để nó hóa thành một cỗ năng lượng đặc dính bao lấy Long Linh Thảo ngàn năm, chậm rãi dùng tinh lực ăn mòn, vò nát, sau đó để cho từng tia linh lực trong đó lẫn vào tinh lực của mình, chậm rãi thâm nhập vào cơ thể.
Dùng tinh lực làm cầu nối giữa thân thể của cậu cùng với Long Linh Thảo ngàn năm, vận chuyển toàn bộ linh lực trong đó vào cơ thể.
Khi những linh lực này tiến vào trong cơ thể, khi đó sẽ có thể bắt đầu rèn luyện thân thể, rèn luyện từng chút từng chút một.
Quá trình này rất khó, dù sao Tô Bình chỉ là thể phách của phàm nhân, không giống Kim Ô Thần Ma chân chính có thể trực tiếp nuốt linh thảo, hút linh lực vào cơ thể một cách thô bạo.
Khi linh lực được vận chuyển vào cơ thể, nó lập tức đi theo dòng xoáy của tinh lực trải rộng toàn thân, để Tô Bình kinh ngạc chính là, sau khi linh lực tiến vào vòng xoáy sẽ cùng tinh lực tiến hành xoay tròn, khiến cho vòng xoáy tinh lực hơi lớn mạnh một chút. Cùng lúc đó, theo vòng xoáy xoay tròn, linh lực cũng được dung nhập vào tế bào, từ tế bào bắt đầu tiến hành rèn luyện cùng cải tạo, tất cả bộ vị toàn thân đều đang hấp thu cùng biến hóa.
Trải qua nửa giờ ngắn ngủi, khi Tô Bình mở mắt ra mới phát hiện Long Linh Thảo ngàn năm đã khô nát, linh lực bên trong đã bị rút khô, mà mặt ngoài thân thể của cậu được bao phủ bởi một lớp vật chất đen sì, ngay cả trên mặt cùng tóc đều bị dính, mùi rất thối.
Tô Bình ngẩn người, đây là tẩy tủy hoán cốt?
Cậu lập tức vào chạy vào phòng tắm gột rửa toàn thân, khi những vật chất đen sì được loại bỏ, cậu cảm giác toàn thân nhẹ nhàng hơn rất nhiều, dường như mỗi cái lỗ chân lông cũng đang hô hấp, loại bỏ hết phiền muộn, cảm giác khoai khoái.
Ngoài ra, cậu phát hiện da thịt mình trở nên vô cùng bóng loáng, trắng nõn, lớp da ngoài đã còn không nhìn thấy một vết muỗi đốt.
Tô Bình soi gương, không ngừng cảm khái:
- Lại đẹp trai xuất sắc thêm mấy trăm lần rồi.
Tô Bình cảm giác thị giác cùng thính giác càng trở nên nhạy bén hơn, cậu biết đây là hiệu quả của luyện thể, sau khi trở lại phòng sủng thú, cậu lựa chọn rương bảo dược thứ hai, tiếp tục tu luyện.
Đây là một gốc dược liệu có linh lực hơi yếu hơn so với Long Linh Thảo ngàn năm, Tô Bình hấp thu rất nhanh, dùng vòng xoáy tinh lực mài nhỏ, hấp thu hoàn toàn.
Mà trong thân thể của cậu lần nữa chảy ra vật chất đen sì, nhưng lần này tương đối ít, chỉ có một lớp mỏng manh.
Tô Bình đi tẩy rửa lần nữa, lại phát hiện mình không có mang theo quần áo để thay, hai bộ quần áo đều bị làm bẩn.
Cậu chỉ có thể hong khô quần áo được thay trước đó, sau đó để thân trần trở về phòng sủng thú tiếp tục hấp thu bảo dược thứ ba.
Đây là một đoạn Hỏa Mộc đỏ thẫm, vô cùng nóng bỏng, giống như bàn ủi được nung đỏ, tinh lực của Tô Bình vừa tiếp xúc liền cảm giác được một cỗ lực lượng nóng bỏng truyền đến, giật nảy mình, cậu hấp thu hỏa linh lực bên trong thật chậm, sau khi hoả linh lực này nhập thể, nhiệt độ trên người cậu nhanh chóng tăng cao, giống như là toàn thân đang bị lửa cháy vậy.
Nhưng Tô Bình cũng không cảm thấy nóng, mà lại có loại cảm giác vô cùng thoải mái.
Linh lực thẩm thấu trong tế bào, khiến cho một ít tạp chất không bị bài tiết hết trước đó cũng bị mài nhỏ, đẩy ra ngoài.
Sau một tiếng.
Bốn cái rương đã rỗng tuếch, tất cả bảo dược đều bị Tô Bình hấp thu, chỉ còn lại vỏ không.
Bình thường Tô Bình không mấy khi rèn luyện cùng vận động thân thể, mà bây giờ lại có một loại cảm giác khỏe đẹp cùng cân đối, thân thể trở nên thẳng tắp, cánh tay cùng ngực đều có hình dáng bắp thịt, khiến người ta có cảm giác khỏe mạnh.
Hô!
Tô Bình khẽ nhả ra một ngụm trọc khí (khí bẩn), trọc khí thả ra như sương trắng, khiến cho vỏ rương đã rỗng tuếch bị phá nát thành từng mảnh.
Cậu đứng dậy, cảm giác toàn thân đều tràn ngập lực lượng, lúc trước thể chất của cậu đã không phải thường nhân có thể so sánh, nhưng bây giờ có cảm giác như siêu nhân vậy, giống như chỉ cần động nhẹ một cái là có thể bật lên hàng trăm mét, chớp mắt có thể chạy hơn ngàn mét.
Nhưng mà, từ mức độ rèn luyện các tế bào trong cơ thể cho thấy cậu vẫn còn xa mới có thể đạt tới tầng thứ nhất Kim Ô Thần Thể, chỉ mới hoàn thành 60% thôi.
Tô Bình điều động tinh lực chảy vào thân thể, ngoài da lập tức hiện ra tầng năng lượng nhàn nhạt, đao kiếm bình thường đã không cách nào làm bị thương cậu, trừ phi phải dùng rất nhiều sức lực, lưỡi đao phải là thép tốt, cực kỳ sắc bén mới được.
- Với thân thể bây giờ của mình, ngạnh kháng (đón đỡ) một kích từ sủng thú cấp 4 chắc cũng không có vấn đề gì.
Tô Bình chạm vào cơ thể mình, thầm đánh giá, trong Hỗn Độn Tử Linh giới cậu đã bị rất nhiều quái vật có cấp bậc khác nhau tập kích, cho nên hết sức quen thuộc đối với lực lượng của bọn chúng, từ đó có thể đưa ra phán đoán đúng tám chín phần mười.
Phải biết, Chiến Sủng Sư cũng là nhân loại, bên ngoài cũng chỉ có một lớp lông, hoặc là màng da đặc thù, nhưng không thể so với lân giáp của quái vật, cho dù là phong hào Chiến Sủng Sư, nếu như không dùng tinh lực để chống cự mà chỉ dựa vào thân thể, có lẽ chỉ cần một viên đạn cũng có thể nổ đầu!
Chẳng qua, một khi đã bước vào tầng lớp Chiến Sủng Sư, cho dù ngủ thiếp đi, tinh lực cũng sẽ tự động bao trùm toàn thân, không thể bị viên đạn bắn chết.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận