- Chuẩn bị tuỳ thời xạ kích (bắn).
Điều tra viên từ trên tháp quan sát nhìn thấy Tô Bình cùng Ma Hài Thú và một số người khác.
Khi đám người vào thành, thủ vệ canh cổng vẫn đang kiểm tra nghiêm ngặt huân chương Khai Hoang Giả (người khai hoang) của mọi người, để tránh việc có yêu thú cấp cao ăn mòn não người, khống chế nô dịch loài người, từ đó ngụy trang trà trộn vào căn cứ.
Chuyện như vậy trước kia không phải chưa từng xảy ra, có Vương Thú cấp, cũng có ký sinh trùng cấp thấp ngụy trang, mà căn cứ khai hoang là tuyến phòng thủ thứ hai phía ngoài khu căn cứ, tự nhiên phải kiểm tra nghiêm ngặt.
Sau khi thông qua kiểm tra, thủ vệ canh cổng nhìn về phía Tô Bình và đám người Phiền Cương Liệt mấy lần, ý muốn nhớ kỹ những gương mặt này, lấy Ma Hài Thú cấp 8 làm thú cưỡi, điều này cho thấy đây là một chiến đội có thực lực cực mạnh.
- Rất xin lỗi, sủng thú cỡ lớn không được đưa vào căn cứ, mời thu vào không gian khế ước.
Một thủ vệ canh cổng nói với Diệp Trần Sơn, thái độ vô cùng khách khí, anh ta nhận ra Diệp Trần Sơn, dù sao đối phương cũng là người thuộc chiến đội đỉnh cấp "Bắc Thần".
Diệp Trần Sơn ho nhẹ, hơi xấu hổ, không để ý đến tên thủ vệ không có mắt nhìn kia, quay đầu nói với Tô Bình:
- Cậu Tô, đây đích thực là quy định của căn cứ, thú cưỡi của cậu để tạm bên ngoài căn cứ được chứ?
Tên thủ vệ cùng đám người bên cạnh sửng sốt, lúc này mới chú ý đến gương mặt lạ lẫm và trẻ tuổi của Tô Bình, không khỏi kinh ngạc, bọn họ còn tưởng rằng cậu thiếu niên này chỉ là một giáo sinh (học sinh trong học viện), đi theo đội chiến lăn lộn mở rộng tầm mắt, không nghĩ đến thú cưỡi kinh khủng này lại là của cậu ta?
Chẳng lẻ là phú nhị đại?
Coi như là phú nhị đại (con nhà có tiền) triệu hoán thú cưỡi cấp 8, nhưng nếu bản thân cậu ta không có chút tài năng thì cũng không khống chế nổi, người này rốt cuộc là ai?
- Không cần.
Tô Bình khẽ lắc đầu:
- Tôi dự định nộp thứ này lên đổi lấy điểm công huân.
Ma Hài Thú này là khôi lỗi của tiểu Khô Lâu, không cách nào thu về không gian sủng thú, mang về khu căn cứ lại không có chỗ thả, huống chi trong thành phố cũng không cho phép mang theo sủng thú cỡ lớn, với cậu mà nói, ngoài trừ làm công cụ di chuyển tạm thời thì không có bất kỳ tác dụng nào khác.
So về thực lực chiến đấu, tuy cấp 7 thượng vị khá mạnh, nhưng có tiểu Khô Lâu trong tay, cậu cũng không kém thứ này.
Hơn nữa, nếu sau này có trở lại nơi này, chỉ cần có thi thể yêu thú cao cấp, tiểu Khô Lâu vẫn có thể chế tạo khôi lỗi.
Nghe Tô Bình nói vậy, đám người cảm thấy kinh ngạc, vậy mà mang thú cưỡi mạnh mẽ như vậy đi đổi? Nếu cưỡi ra ngoài thì oai phong biết bao, người bình thường có muốn cũng không được, cậu ta thật sự cam lòng?
Phiền Cương Liệt cảm thấy không nỡ, lập tức khuyên ngăn, nhưng dù anh ta nói hết lời, Tô Bình tâm ý đã quyết, cậu để Ma Hài Thú bỏ khối minh thạch xuống mặt đất, sau đó để tiểu Khô Lâu giải phóng năng lực khôi lỗi.
Năng lượng Vong linh trong cơ thể Ma Hài Thú bị rút sạch, lập tức tan nát thành một đống hài cốt.
Lúc trước còn là một con thú cưỡi oai phong lẫm liệt, giờ phút này lại biến thành một cái xác không, đám người Phiền Cương Liệt im lặng, vừa tiếc nuối lại vừa đau lòng, đáng tiếc thứ này không phải của bọn họ, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Tô Bình phá hỏng lại không thể làm gì.
Ma Hài Thú trở thành một bộ xác không đương nhiên có thể vận chuyển đến căn cứ, Phần Cương Liệu thay Tô Bình tìm đội vận chuyển minh thạch cùng thi thể Ma Hài Thú vào trong.
- Lãng phí, quá lãng phí!
Phiền Cương Liệt không ngừng lải nhải suốt dọc đường.
Phạm Ngọc Kinh cùng đám người Lý Ưng cũng chỉ cười khổ, Phạm Ngọc Kinh có thể hiểu được cách nghĩ của Tô Binh, cũng biết Tô Bình khác biệt so với mấy người bọn họ, không thường xuyên lăn lộn ở hoang khu, nếu ở khu căn cứ không dùng được thì bán đi mới là lựa chọn chính xác.
Thi thể Ma Hài Thú được vận chuyển đến điểm trao đổi vật tư, nhưng việc tính toán trao đổi cần một thời gian dài, trong khi chờ đợi, Diệp Trần Sơn nói với Tô Bình:
- Các vị, dù sao cũng đã trở về căn cứ, chúng tôi phải về chiến đội báo cáo trước.
- Được.
Phiền Cương Liệt cùng đám người Lý Ưng gật đầu, vẫn hết sức tôn kính với cậu ta.
- Sau này sẽ còn gặp lại.
Tô Bình cũng gật đầu :
- Tạm biệt.
- Về chuyện bồi thường, chờ hai ngày này có thời gian rảnh tôi sẽ liên hệ với các anh.
Diệp Trần Sơn nói với đám người Phiền Cương Liệt.
Phiền Cương Liệt gật đầu, anh ta tin tưởng với thân phận của Diệp Trần Sơn sẽ không xảy ra chuyện nuốt lời.
Trước khi rời khỏi, hai người Diệp Trần Sơn cùng Lạc Cốc Tuyết trao đổi phương thức liên lạc với Tô Bình và Phiền Cương Liệt.
- Đây là địa chỉ và thân phận của tôi trong khu căn cứ, nếu cậu có hứng thú, tôi rất hy vọng cậu có thể đến học viện của chúng tôi. Với thực lực và kinh nghiệm chiến đấu của cậu, nếu như có thể truyền dạy cho nhiều người hơn nữa, tôi tin cậu sẽ dạy nên một chiến đội vô cùng ưu tú, bọn họ là tương lai của chúng ta.
Lạc Cốc Tuyết vô cùng thành khẩn nói với Tô Bình.
Tô Bình nhận lấy tấm danh thiếp cô ta đưa, khi nhìn thấy tên học viện phía trên, cảm giác có chút quen mắt, nơi này giống như…là học viện của cô gái em của mình?
Tô Bình lộ vẻ mặt cổ quái, cậu liếc nhìn thân phận của Lạc Cốc Tuyết, thì ra là giáo sư cao cấp của học viện.
- Ta sẽ cân nhắc.
Cậu cất tấm thẻ đi và nói.
Lạc Cốc Tuyết lần nữa cúi người cảm tạ mọi người đã giúp đỡ, sau đó cùng Diệp Trần Sơn rời đi.
Không bao lâu, công huân cho việc săn giết Ma Hài Thú cũng đã tính xong, ban thưởng 1,6 triệu điểm công huân!
Trước đó Tô Bình đã thông qua Phiền Cương Liệt tìm hiểu đôi chút về ban thưởng công huân, con số 1.6 triệu điểm công huân này…có thể nói là một con số cực lớn!
Săn giết Tinh Sủng yêu thú cấp 1 được 10 điểm công huân, cấp 2 được 50 điểm, cấp 3 được 100 điểm.
Đến cấp 4 được 1000 điểm, cấp 5 được 10 ngàn điểm, cấp 6 được 100 ngàn điểm!
Đến cấp 7 là được 500 ngàn điểm một con!
Ma Hài Thú là quái vật cấp 8, khởi đầu thấp nhất là một triệu điểm, thông thường Ma Hài Thú đều là yêu thú cấp 8 trung vị, cho nên đổi ra 1.6 triệu điểm công huân là giá bình thường.
- Đây là ban thưởng theo giá trị Ma Hài Thú bình thường.
Phiền Cương Liệt nhìn số điểm công huân được đổi ra, vẻ mặt không vui.
Bọn họ gặp phải Ma Hài Thú có thiên phú cực cao, còn lĩnh ngộ được sủng kỹ cấp 9 "Tử Vong Yên Diệt", theo lý mà nói đổi lấy 2 3 triệu điểm công huân cũng không phải quá đáng!
Phạm Ngọc Kình cùng Lý Ưng thì phiền muộn, bọn họ vận chuyển về là một thi thể, thi thể thì không có lực lượng, cho nên không thể chứng minh đó là một con Ma Hài Thú ưu tú.
Mặc dù tức giận và không cam lòng, nhưng Phiền Cương Liệt biết rõ có tranh luận ra mặt cũng vô dụng thôi, chỉ có thể tự nhận mình không may.
Ngược lại, Tô Bình cảm thấy không quan trọng, số điểm công huân này đủ để cậu mua rất nhiều thứ rồi.
Ngoại trừ công huân, dưới sự nhún nhường của đám người Phiền Cương Liệt, thế là Tô Bình được ghi tên là người đã săn giết Ma Hài Thú, điểm công huân cũng được gọi là điểm tích lũy khai hoang, trong nháy mắt Tô Bình từ một Khai Hoang Giả phổ thông trở thành Ngân Huân Khai Hoang Giả với một triệu điểm tích lũy!
Lên thêm một bước nữa chính là 5 triệu điểm Kim Huân Khai Hoang Giả.
Mà trên Kim Huân nữa thì là người thành công săn giết yêu thú cấp 9, đạt được 10 triệu điểm tích luỹ và công huân, trở thành - "Vinh Dự Khai Hoang Giả".
Mỗi một vị "Vinh Dự Khai Hoang Giả" đều có địa vị được người ta vô cùng tôn sùng, là tồn tại cấp bậc phong hào Chiến Sủng Sư, là nhân vật đứng đầu toàn bộ khu tự trị Lam Tinh.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận