Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Slime Của Ta Cân Cả Rồng, Có Gì Lạ?
  4. Chương 43: Bị lớn phân bao trùm vàng?

Slime Của Ta Cân Cả Rồng, Có Gì Lạ?

  • 31 lượt xem
  • 1722 chữ
  • 2025-09-15 15:18:02

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cái này còn cần cân nhắc ư?

Trần Thư quả quyết nói: “Chu thúc, người có thể dẫn ta theo cùng được không?”

“Ngươi ư?” Sắc mặt Chu Thành sững sờ. Hắn quan sát Trần Thư một lượt rồi có chút khó khăn nói: “Muốn tiến vào dị Không Gian thì cần phải mua vé vào cửa…”

“Không sao cả, vé vào cửa ta sẽ tự chi trả. Ta chỉ muốn đi theo để mở mang kiến thức một chút thôi.”

Hắn bây giờ còn chưa đạt tới cấp Hắc Thiết nên không thể tự mình tiến vào dị không gian.

Chu Thành suy tư một lát rồi gật đầu nói: “Nếu đã như vậy, ba ngày nữa ngươi hãy đến Công ty chờ nhé. Tiểu Vũ cũng sẽ đi cùng, đến lúc đó Khế Ước Linh của ngươi chỉ cần bảo vệ tốt bản thân là được.”

Hiển nhiên, hắn đã biết được biểu hiện của Trần Thư ở cuối kỳ. Con Sử Lai Mỗ màu vàng kim có thể vượt qua Hỏa Diễm Điểu của Hứa Tiểu Vũ về lực phòng ngự, điều này rõ ràng cho thấy Trần Thư có chỗ đặc biệt.

“Đa tạ Chu thúc!”

Trần Thư vui sướng ra mặt. Mặc dù không thể tiếp tục phối chế Đại Lực hoa nhưng được đi dị Không Gian để mở mang kiến thức cũng là một trải nghiệm rất tốt.

Hắn dùng hết ba đóa Đại Lực hoa cuối cùng, sau đó mang theo ba bình Đại Lực dược tề thượng phẩm rồi rời đi.

***

Trong chợ đen, người đến người đi tấp nập.

Trần Thư đã trở thành một Ngự Thú sư vinh quang cấp năm, có thể tự do ra vào chợ đen.

Hắn đi tới khu vực chuyên dụng của mình, trải một tấm vải xanh ra và đặt số dược tề dư thừa trong ba lô hệ thống lên trên.

“Tiểu Trần, lại đến kiếm tiền rồi hả?”

“Vương Bát ca, hôm nay công việc buôn bán thế nào rồi?”

Trần Thư ung dung tự tại, chẳng cần phải rao to hay nghĩ cách gì, bởi vì danh tiếng của hắn đã vang xa rồi.

“Đại Lực ca” số một chợ đen, ai mà chẳng biết chứ?

Lão Vương thở dài nói: “Thảm lắm a! Nếu cứ không bán được thế này, ta cũng chỉ có nước mà ăn đất thôi.”

Trần Thư đáp: “Vừa vặn đó, ngươi có thể ăn trực tiếp ‘Thổ Long Vương Thú hạch’ trên quầy hàng của mình luôn, coi như phế vật lợi dụng.”

Lão Vương không để ý Trần Thư mà ghé lại gần, hạ giọng nói: “Nói thật đi Tiểu Trần, đống dược chất này của ngươi rốt cuộc là từ đâu mà ra? Giới thiệu cho ca một con đường kiếm tiền với chứ.”

“Không có con đường nào đâu, tất cả đều do ta tự phối chế cả.” Trần Thư nghiêm mặt nói.

“Thôi dẹp đi mà!”

Lão Vương trợn mắt trắng dã rồi lập tức trở về gian hàng của mình.

Trần Thư thở dài. Thời buổi này, nói thật cũng chẳng ai tin.

“Lão bản, ta muốn một bình Đại Lực dược tề thượng phẩm!”

Ngay lúc hai người đang trò chuyện, trước quầy hàng của Trần Thư đã có người xếp hàng.

Một chai Đại Lực dược tề thượng phẩm tám ngàn quả thật quá rẻ, thậm chí có phần ảnh hưởng đến thị trường.

Mặc dù không có nhãn hiệu nên không thể đầu cơ trục lợi, nhưng để cường hóa Khế Ước Linh của bản thân thì lại hoàn toàn không có vấn đề gì.

Trần Thư nhếch miệng cười một tiếng rồi đưa dược tề cho đối phương, đồng thời nhận khoản tám ngàn nguyên qua tin nhắn siêu tốc.

Hôm nay lại là một ngày bội thu.

Đột nhiên, một thanh niên đang xếp hàng cất tiếng: “Ta nói bác gái, bác có chịu xếp hàng không vậy? Có biết ai đến trước ai đến sau không?”

Một bác gái đang định chen vào hàng thì mặt mày khó chịu, đành quay về cuối hàng. Bà ta vừa đi vừa lẩm bẩm: “Chẳng biết kính già yêu trẻ gì cả, cái thứ của nợ gì chứ?”

Thanh niên quay đầu liếc nhìn một cái rồi hừ lạnh một tiếng, đoạn nói với Trần Thư: “Lão bản, dược tề của ngươi còn bao nhiêu bình vậy?”

“Hai bình Đại Lực dược tề thượng phẩm và mười lăm bình Đại Lực dược tề hạ phẩm.”

Mắt Trần Thư sáng lên. Chẳng lẽ hôm nay hắn sắp dọn hàng nhanh vậy sao?

“Khụ khụ… Ta hỏi giúp mấy huynh đệ phía sau thôi mà.” Thanh niên ho khan một tiếng rồi nói: “Cho ta một bình Đại Lực dược tề thượng phẩm.”

Trần Thư: “…”

“Thiết, cái thứ trâu ngựa gì chứ?” Bác gái chế giễu nói.

Đội ngũ vỏn vẹn mấy người rất nhanh đã được giải quyết. Bác gái vốn định mua vài bình.

Thế nhưng, sinh viên đứng trước mặt bà ta lại gom hết số dược tề còn lại.

“Ta nói tiểu tử, ngươi mua nhiều như vậy để uống sao?” Bác gái vội vàng hỏi.

Nàng cũng là lần đầu nghe nói chợ đen bán dược tề giá rẻ, vốn định đến mua chút cho cháu trai nhưng không ngờ lại bị giành mua nhanh đến thế.

“Ta uống cái thứ này làm gì chứ, đương nhiên là để Khế Ước Linh uống rồi.” Sinh viên nọ trợn trắng mắt rồi mang theo dược tề rời khỏi chợ đen.

Trần Thư cũng dọn hàng, tâm trạng vui vẻ chuẩn bị về nhà.

***

Đúng lúc này, điện thoại của hắn lại “tích tích” vang lên.

“Điểm thi cuối kỳ ra rồi ư?” Trần Thư nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại với vẻ mong chờ.

“Tính danh: Trần Thư” “Văn Hóa Khoa: 396” “Ngự Thú khoa: 215” “Tổng điểm: 611” “Lớp xếp hạng: 2” “Niên cấp xếp hạng: 20”

Trần Thư nhếch miệng cười. Thế mà vừa vặn là hạng hai mươi, thật đúng là một trò chơi thót tim nha.

Có điều, kết quả này kỳ thực không khác mấy so với dự đoán của Trần Thư. Điểm môn Văn hóa của hắn tuyệt đối là đứng đầu toàn khối, nhưng môn Ngự Thú thì chỉ ở mức tạm được.

Mặc dù lực phòng ngự đứng thứ nhất toàn khối và lực tấn công cũng cực kỳ xuất sắc, nhưng đẳng cấp Ngự Thú của hắn lại chỉ ở mức quy củ (bình thường). Điều chí mạng nhất chính là phần đánh giá tiềm lực Khế Ước Linh và phần thi tốc độ.

Hai hạng bị chấm điểm F này chắc chắn sẽ kéo tổng điểm của hắn xuống rất nhiều.

Điều này tương đương với việc ở thế giới trước kia, ngươi đạt điểm rất cao ở mọi môn học, nhưng môn tiếng Anh chỉ được năm sáu mươi điểm. Dù có xuất sắc đến mấy thì cũng không thể đứng đầu toàn khối được.

Cũng may điểm môn Văn hóa của Trần Thư lại cao ngất trời.

***

“Sao cũng không thể bay ra khỏi thế giới hoa lệ này…”

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại di động mà Trần Thư vừa cài đặt lại reo lên.

Trên màn hình thình lình hiển thị ghi chú “Phương Kha”.

Trần Thư hơi giật mình. Hắn không ngờ đó lại là giáo viên chủ nhiệm của mình, bèn không nghĩ nhiều mà bắt máy.

“Alo? Phương lão sư.”

“Trần Thư, ngươi được vào lớp đặc huấn khối Mười Hai rồi!” Giọng Phương Kha run rẩy, hiển nhiên tràn đầy kích động.

Trần Thư khẽ bĩu môi đáp: “Lão Phương, người phải bình tĩnh chứ! Chuyện này chẳng phải nằm trong dự liệu rồi sao?”

Người lớn từng này rồi mà một chút bình tĩnh cũng không có.

Phương Kha hít sâu một hơi rồi tiếp lời: “Trần Thư, trước đây ta thật sự đã nhìn lầm ngươi. Không ngờ ngươi thế mà lại là người ‘bị phân bao trùm vàng’!”

“Đương nhiên rồi, trước kia ta chỉ là… Ừm? ‘Phân người’ là ý gì vậy?” Nụ cười của Trần Thư chợt khựng lại, hắn lập tức nhận ra điều bất thường.

Cái gì gọi là ‘bị phân người bao trùm vàng’?

Phương Kha nói: “Ngươi không cần để ý những chi tiết nhỏ này. Có được một học trò như ngươi, ta cảm thấy rất kiêu hãnh.”

“Tiền thưởng của trường không thấp chứ?” Trần Thư hỏi.

“Khẳng định là… Khụ khụ, làm một lão sư, việc dạy học và trồng người đã là chức trách cũng như sứ mệnh rồi. Nói tiền bạc nhiều quá thì thật tục!”

Trần Thư: “…”

Ngài có thể giả dối thêm chút nữa được không vậy?

Hai người tán gẫu một lát, sau đó Trần Thư chủ động cúp máy.

Hắn còn biết bao điều ngạc nhiên mỗi ngày, làm sao có thời gian mà nói nhảm với ngươi chứ?

Trong lòng Trần Thư vui vẻ, hắn vừa huýt sáo vừa rời khỏi chợ đen.

Mặc dù Trần Thư không quá coi trọng lớp đặc huấn khối Mười Hai nhưng việc được vào đó đương nhiên là tốt nhất, cũng xem như đã chứng minh được bản thân.

***

Khi về đến nhà, Trần Thư lập tức báo tin vui này.

Cha mẹ hắn lộ rõ vẻ rất vui mừng, bắt đầu thông báo cho người thân và bạn bè để chia sẻ niềm vui này.

Trần Thư lại quay về phòng để chuẩn bị đồ dùng cho chuyến đi dị Không Gian.

“Điện thoại di động, sạc dự phòng, bài poker, kính râm, mì ăn liền, đồ ăn vặt…”

Trần Thư, một người không có kinh nghiệm sinh tồn dã ngoại, đã nghiêm túc chuẩn bị đủ loại vật dụng có thể dùng đến.

Đáng tiếc, không gian hệ thống không thể cất giữ vật phẩm thực tế, chỉ có thể chứa đồ vật do hệ thống ban thưởng hoặc dược tề được luyện chế thông qua hệ thống.

Hai mươi phút sau, chiếc ba lô quân dụng cỡ lớn của hắn đã được nhét đầy ắp.

“Cũng tạm ổn rồi.”

Trần Thư phủi tay, gương mặt tràn đầy vẻ hài lòng. Hắn thầm nghĩ: “Ta con mợ ló thật sự là một thiên tài!”

Trần Thư, một kẻ vốn quen với việc nằm ngửa, trong lòng lại dâng lên hào khí vạn trượng. Mặc dù không muốn cố gắng, nhưng hắn vẫn cực kỳ yêu thích chiến đấu.

“Chinh phục dị Không Gian đầu tiên chính là khởi đầu cho việc Trần Thư ta vang danh thiên hạ!”

Nhưng hắn lại quên mất rằng mình đã sớm vang danh thiên hạ rồi. Dù danh tiếng “Dược tề sư nhà vệ sinh công cộng” không mấy tốt đẹp nhưng ít nhiều hắn cũng đã là một nhân vật nổi tiếng rồi.

Thậm chí, nhờ có hắn mà nhà máy sản xuất Alpaca cảm thương cũng kiếm được một khoản lớn.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top