Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Sắc Nước Hương Trời (Dịch)
  4. Chương 2: 2

Sắc Nước Hương Trời (Dịch)

  • 62 lượt xem
  • 1278 chữ
  • 2025-05-11 07:42:45

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tống Gia Ninh bi thương thấu tâm, Quách Kiêu thấy nàng kháng cự, cũng không có ép buộc nàng, sau khi hồi kinh an bài nàng ở thôn trang, cho nàng thời gian làm quen, bồi nàng du sơn ngoạn thủy, vẫn luôn đợi nàng cho đến khi nàng được bọn nha hoàn chọc cho vui vẻ, Quách Kiêu mới muốn nàng. Một đêm kia, Tống Gia Ninh mới biết người tập võ cùng văn nhược thư sinh khác biệt, cũng vì Lương Thiệu chảy một giọt nước mắt cuối cùng. Đối với Tống Gia Ninh mà nói, quên Lương Thiệu, cũng không khó khăn như thế. Luận gia thế tài cán, Quách Kiêu là thế tử Quốc công phủ, là tướng tài Hoàng Thượng tán dương, ném Lương Thiệu không biết mấy ngàn dặm. Luận dáng vẻ khí độ, Quách Kiêu mày kiếm mắt sáng thể trạng cường tráng, nếu nói Lương Thiệu là con tuấn mã, Quách Kiêu chính là một đầu kỳ lân, ngay cả ban đêm ngủ chung, Quách Kiêu so với Lương Thiệu càng làm cho nàng thoải mái.

Nói không biết xấu hổ, nhưng đang trải qua cuộc sống thư thản, ai còn cả ngày nhớ thương người làm nàng không thoải mái chứ? Dù sao cũng đều là thiếp. Tống Gia Ninh đã quên Lương Thiệu, nhưng cho dù người bên ngoài đều nhìn thấy, Quách Kiêu độc sủng nàng bảy năm, đủ tình thâm nghĩa trọng, nàng cũng không động tâm với Quách Kiêu. Bởi vì nàng rất rõ ràng, Quách Kiêu tuy tốt với nàng, nhưng trong mắt hắn, nàng cũng chỉ là một mỹ thiếp, là nữ nhân hắn thấy vừa ý liên có thể đoạt lấy. Thân phận như vậy, Tống Gia Ninh cái gì cũng không muốn nghĩ, một mình ở thôn trang khoái hoạt, thản nhiên chờ đợi một ngày nhan sắc tàn phai tình yêu muộn màng.

Đã không còn ôm chờ mong, cho nên lúc Quách Kiêu nói cho nàng biết hắn muốn cưới Đoan Tuệ công chúa, sau khi Tống Gia Ninh có chút kinh ngạc, tự đáy lòng lại có chút vui mừng. Quách Kiêu đại khái không tin, hắn trâm mặc hồi lâu, nói với nàng rất nhiều lời, nói Đoan Tuệ công chúa là biểu muội ruột thịt của hắn, hắn cần phải cho nàng thể diện, nói sau này số lần hắn tới thôn trang sẽ ít đi, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không quên nàng. Tống Gia Ninh nào dám tranh giành tình cảm cùng công chúa, luôn cam đoan nàng sẽ thành thật giữ bổn phận, cũng tỏ vẻ Quách Kiêu không dễ dàng, không tới thôn trang cũng không sao. Kết quả Quách Kiêu đen mặt rời đi, trước khi rời kinh lại làm như kẻ trộm xông vào phòng nàng, buồn bực lăn lộn với nàng hết nửa ngày. Xong việc Tống Gia Ninh nằm liệt trên giường, ủy khuất cực kỳ, chẳng lẽ nàng ghen, hắn sẽ vui sao?

Đúng là không thể hiểu được nam nhân.

Đang miên man suy nghĩ, xe ngựa ngừng lại.

Xuống xe, Tống Gia Ninh muốn lén lút chiêm ngưỡng một chút hoàng cung của thiên gia, lại phát hiện chính mình đứng ở giữa hai tường thành cao cao, hai bên tâm mắt đều bị cản trở, chỉ có một đường hẻm không biết thông đến phương nào, ánh mặt trời chiếu không tới được, lộ ra u ám. Tống Gia Ninh rất thất vọng, cùng Lý ma ma đi theo sau một nữ quan thoạt nhìn hết sức nghiêm túc, re trái rẽ phải đi về phía trước, thật vất vả mới tới ngự hoa viên trong truyên thuyết, lại bị cảnh cáo phải khom lưng cúi đầu, không được nhìn loạn xung quanh.

Tống Gia Ninh cũng không dám loạn nhìn.

Hai khắc sau, nàng được dẫn tới trước một đình nghỉ mát, đình nghỉ mát đối diện hồ nước, trong hồ lá sen xanh biếc, một đóa lại một đóa phấn sen duyên dáng yêu kiêu.

Ừ, lý do Đoan Tuệ công chúa tuyên nàng tiến cung, đó chính là thưởng sen.

Nhưng Tống Gia Ninh cảm thấy, hồ ở hoàng cung này quá nhỏ, so với Thái Hồ ở Tô Châu còn kém xa, ngẫm lại khi nàng còn bé đã nhìn qua hồ lớn như vậy, Đoan Tuệ công chúa lại chỉ có thể ở bên trong bức tường cao, cả ngày đối mặt với một cái hồ nhỏ xíu như vậy, Tống Gia Ninh lại có điểm đồng tình với nàng ta.

"Ngươi chính là Tống thị? Ngẩng đầu lên."

Trong chòi nghỉ mát truyền đến một đạo thanh âm lười nhác khinh miệt, Tống Gia Ninh thấp thỏm ngẩng đầu, chỉ thấy một nữ tử diễm lệ mặc một thân váy lụa đỏ thẫm ngồi bên bàn đá trong đình, đầu mang ngọc trâm bảo thạch, đứng phía sau là hai cung nữ đang đong đưa quạt mát cho nàng ta, ung dung hoa quý.

"Lớn mật, vậy mà dám nhìn trộm công chúa!" Một cung nữ lạnh giọng trách mắng.

Tống Gia Ninh hoảng sợ, vội vàng một lần nữa cái trán chạm đất, sợ đến nỗi cũng không cảm thấy nóng.

Nàng cúi đâu, Đoan Tuệ công chúa ngơ ngác nhìn nàng, trước mắt vẫn là khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của Tống Gia Ninh. Triêu đại nữ nhân lấy gây làm đẹp, những phi tân của tiên đế vì dưỡng ra eo nhỏ bằng một nắm tay, từng người một ước gì có thể ba bữa cơm cũng không ăn. Nàng đã sớm nghe nói biểu ca có một tiểu thiếp đặc biệt sủng ái, cho nên đã sớm dự đoán được dung mạo xinh đẹp của Tống thị, lại không nghĩ rằng Tống thị lại là mỹ nhân dáng người day đà.

Quả thật hơi béo, hình như cằm còn ngấn mỹ, nhưng dù vậy, Đoan Tuệ công chúa vẫn không cách nào trái lương tâm mà nói Tống Gia Ninh xấu, bằng lương tâm mà nói, Tống Gia Ninh so với tất cả các nữ nhân mà nàng ta đã gặp qua đều đẹp hơn, trong xinh đẹp mang theo yêu khí của hồ ly tỉnh, trách không được có thể cướp đi biểu ca thanh mai trúc mã của nàng ta !

Lòng đố kị cắt xén trái tim, Đoan Tuệ công chúa lạnh lùng quét mắt Tống Gia Ninh, nói với cung nữ bên cạnh: "Ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một lát, ai cũng đừng ầm ï đến ta." Các cung nữ đồng loạt đáp vâng. Đoan Tuệ công chúa gót sen nhẹ nhàng, nằm nghiêng trên ghế mỹ nhân, thật sự nhắm hai mắt lại. Dưới bậc thang phía ngoài đình nghỉ mát, Tống Gia Ninh duy trì tư thế quỳ trán chạm đất, mặt trời chói chang chiếu thẳng vào, không tới một khắc đồng hồ, nàng liên nóng đến mồ hôi đầy đầu, hai tay không ngừng run rẩy. Nàng khó chịu, nàng ủy khuất, nhưng đó là công chúa, công chúa không lên tiếng, nàng nào dám lộn xộn, chờ đợi nàng sẽ là một hồi gậy gộc, thậm chí là Diêm Vương quỷ sai.

Tống Gia Ninh đau khổ chịu đựng. Đợi đến mồ hôi trên mặt càng không ngừng nhỏ xuống, đầu gối đau đến chết lặng, khi thân thể sắp không chống đỡ nổi nữa, Tống Gia Ninh đột nhiên không muốn sống nữa, nước mắt lẫn vào mồ hôi cùng rơi xuống. Nàng muốn làm thiếp của Quách Kiêu sao? Nàng muốn chướng mắt công chúa sao? Nàng không muốn, nhưng đây là mệnh của nàng, nàng có biện pháp nào sao? Sống tạm là bởi vì sợ chết, nhưng hiện tại sống không bằng chết, nàng còn sống làm cái gì?

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top