“Đừng lo. Thua một người như ta cũng không có sao đâu. Cứ coi như đó là một trải nghiệm đi.”
Park Junu vênh mặt lên, chế nhạo Hyeonu.
Thế nhưng, Hyeonu lại phớt lờ đi những lời nói này của Park Junu. Hiện tại hắn đang suy nghĩ về chênh lệch sức mạnh hiện tại giữa hắn và Park Junu.
“Dựa theo những gì hắn đang mặc trên người, có lẽ hắn xấp xỉ cấp 40. Hầu hết các trang bị đều là bình thường or hiếm và thuộc lớp chiến binh.”
“Giả sử như Park Junu là một người chơi chiến binh tầm trung. Vậy thì sau mỗi lần lên cấp, hắn sẽ cộng 2 điểm vào sức mạnh, 1 điểm vào nhanh nhẹn, 2 điểm vào thể chất. Điều có có nghĩa rằng sức mạnh hiện tại của hắn là 90, nhanh nhẹn là 50 và thể chất là 90.”
“Nếu như mình sử dụng kỹ năng “sức mạnh của người khổng lồ” ở trong chiếc nhẫn, vậy thì mình sẽ nhận được sức mạnh và thể chất tăng cường lên, thế nhưng lại thiếu hụt đi nhanh nhẹn. Không sao cả, mình sẽ thắng.”
Hyeonu tự tin vào khả năng kiểm soát nhân vật của bản thân. Nếu như hắn không thể thắng nổi con cá nhỏ này, vậy thì cũng không cần phải quay lại trò chơi này kiếm tiền làm gì.
Nghĩ như vậy, Hyeonu bắt đầu di chuyển.
Park Junu nghiêng người né tránh thanh kiếm vung về phía mình, “Chỉ có vậy thôi sao?”
Park Junu tránh né đòn tấn công này của Hyeonu giống như thể mức độ tấn công này không đủ làm hại hắn ta vậy.
Ỷ vào chỉ số nhanh nhẹn hơn hẳn so với đối thủ, Park Junu nhanh chóng tung ra đòn phản công lại. Theo như suy nghĩ của Park Junu thì đây mới là đòn tấn công tốt nhất này.
Thế nhưng nó cũng chỉ là suy nghĩ của hắn mà thôi.
Hyeonu nhẹ nhàng gạt đi thanh kiếm được Park Junu vận dụng cả sức mạnh lẫn tốc độ vào trong đó, thứ mà Park Junu tưởng rằng đủ để bổ đôi đầu Hyeonu ra.
"!!!"
Thấy Hyeonu nhẹ nhàng đỡ được đòn đánh của mình, Park Junu bắt đầu hiện ra sự lo lắng ở trong lòng. Hắn tự hỏi rằng chẳng lẽ tên này thật sự là một tên săn người?
Nhưng rất nhanh hắn liền lắc đầu nguầy nguậy. Để loại bỏ cảm giác khó chịu này, hắn vung kiếm nhanh hơn.
Đối với trận đấu tay đôi này, ngay từ ban đầu, Hyeonu không có ý định kéo dài trận đấu. Dù sao trận đấu này cũng có liên quan tới chuyện “xóa nhân vật” mà.
Cho nên hắn muốn dứt điểm trận đấu này càng nhanh càng tốt. Vì vậy, hắn tấn công càng lúc càng dữ dội hơn. Single-Edged Sword (1 ) của Hyeonu vẽ ra một đường thẳng, cắt vào đùi của Park Junu. Máu bắt dầu chảy ra từ vết thương đó.
(1): Single-Edged Sword : Thanh kiếm một cạnh.
Người bình thường khi dính vết thương chắc chắn sẽ cau mày lại. Thế nhưng cái tên này lại không có biểu hiện ra một chút nào cả. Khiến cho, Hyeonu có một suy nghĩ khác.
Không! Cũng có thay đổi. Đó là cái tên này cảm thấy không vui. Hắn không vui bởi vì bị Hyeonu đánh cho bị thương, điều mà hắn không bao giờ nghĩ tới.
“Đừng bảo rằng... hắn đã tắt chế độ đau đớn rồi nha?”
“Vậy thì dễ rồi.”
Hyeonu liền thay đổi kế hoạch của mình. Hiện tại không cần thiết phải liều lĩnh đánh bạc nữa rồi.
‘Giant’s Power.’ (2)
[Sức mạnh của Người khổng lồ đã được kích hoạt.]
[Chỉ số sức mạnh và thể chất của bạn được tăng lên.]
“Mình có 120 điểm sức mạnh trong vòng 5 phút”
Từng này thời gian đủ để mình đánh bại đối thủ rồi.
(2) Giant’s Power: Sức mạnh của người khổng lồ.
“Chết tiệt! Chẳng lẽ mình sẽ thua tên nhãi mới tập tọe chơi này sao?”
Park Junu hét lên khi đỡ đòn tấn công của Hyeonu.
Các đòn tấn công của hắn hầu như đều bị Hyeonu né được hoặc chặn lại. Trong khi đó, các đòn tấn công của đối phương lại khiến cho hắn bị thương.
Chính vì lý do này mà hắn vô cùng tức giận. Mà đã giận lên đương nhiên khả năng chiến đấu sẽ bị giảm sút rồi.
Park Junu vung thanh kiếm màu đen lên, vẽ ra một đường thẳng về phía Hyeonu, thế nhưng cũng chỉ đánh trúng không khí.
Park Junu chìm trong sự tức giận, các đường kiếm của hắn ta vô cùng đơn giản và dễ đoán. Tấn công kiểu này đương nhiên không thể nào khiến cho Hyeonu bị thương rồi.
Có lẽ mọi chuyện sẽ khác đi nếu như Hyeonu không sử dụng “Sức mạnh của người khổng lồ”, thế nhưng hiện tại sức mạnh của Hyeonu đang sôi sục, điều này đồng nghĩa với việc Park Junu sẽ không thể dành được bất kỳ lợi thế nào nữa.
Đúng vậy, dựa vào sự kiểm soát hoàn hảo của mình, Hyeonu khiến cho Park Junu liên tục bị thương và phải lùi lại phía sau.
Xét theo một khía cạnh nào đó, chuyện này là điều tất nhiên. Nếu như bỏ qua các chỉ số sang một bên, kỹ năng của Hyeonu phải nói là vượt trội hơn Park Junu rất nhiều giống như giữa trời và đất vậy.
“Tại sao?? Tại sao?? Tại sao mình đánh không trúng nó?”
“Tại sao?? Tại sao nó lại khiến cho mình bị thương được? Bị thương được? Không phải level của mình cao hơn nó sao?”
“Đồ ngu! Không phải trúng hay không trúng, mà là kỹ năng.”
Hyeonu nhỏ giọng nói, thế nhưng Park Junu vẫn nghe được.
“Cũng sắp 5 phút rồi. Kết thúc được rồi đấy nhỉ?”
Lời nói này như tiếng sét giữa trời vang vẳng trong đầu Park Junu, người đã mất đi một nửa tinh thần chiến đấu.
“Đồ ngu?? Kỹ năng? Mình?? Park Junu??? Mình lại thua thằng nhãi mới tập chơi này sao?”
“Chết đi!!!!”
Park Junu hét lên và lao về phía Hyeonu.
“Vẫn còn gáy được. Ngươi có thể làm gì được với cái cơ thể đó chứ....”
“Chặn nó lại.”
Đây là suy nghĩ của Park Junu khi thấy đường kiếm của Hyeonu đánh về phía mình. Thế nhưng thân thể của hắn lại không có nghe theo.
“Chết!!!”
Một câu nói cục súc. Thế nhưng Park Junu cũng không có nghe thấy được bởi vì đầu của hắn ta đã bị thổi bay bởi thanh kiếm một cạnh của Hyeonu. Park Junu ngã xuống mặt đất mà không có hét lên một tiếng nào.
Thình thịch!
[Bạn đã thắng trong trận đấu tay đôi.]
[Phần thưởng sẽ được trả theo quy tắc “người chiến thắng nhận được tất cả”]
“Nhận được bao nhiêu đây?”
Đống của cải này??
Hyeonu cảm thấy rất là vui mừng khi nhìn đống của cải ở trong túi đồ của mình.
*****
“Hiện tại nên vào kiếm nguyên liệu cuối cùng thôi nhỉ?”
Sau trận đấu tay đôi với Park Junu, Hyeonu tiến vào trong ngục tối kiếm nguyên liệu cuối cùng còn thiếu. Trong lúc đó, đồng đội của Park Junu dáo dác tìm kiếm hắn.
Sau khi nhận được nguyên liệu, Hyeonu đi tới workshop (3) của Aslan. Đây là nơi người chơi có thể sản xuất ra được các item cho dù người chơi đó không có thuộc class production. (4)
(3) workshop: Xưởng chế đồ, xưởng chế tác.
(4) class production: Lớp sản xuất.
Hyeonu đứng trước một cái hộp lớn, một chiếc hộp không hợp với phong cách huyền ảo của cái xưởng này. Và tên của cái hộp này: Bây giờ tôi cũng có thể sản xuất được!
Hộp sản xuất này chịu trách nhiệm sản xuất các item cho người chơi. Tuy nhiên, nó có một nhược điểm ....
Không thể thiết lập tỉ mỉ được.
[Vui lòng đưa tài liệu vào.]
“Cái này, cái này. Ồ, cả cái này nữa”
Hyeonu lấy ra những nguyên liệu cần thiết cho sản phẩm của mình từ trong kho đồ, sau đó bỏ vào trong hộp sản xuất, đậy nắp lại và nhấn nút “Sản xuất”.
“Tùng tung tùng tùng tung...”
Một bản nhạc sôi động vang lên, những con số bắt đầu nổi lên trên chiếc hộp.
[0%… 10%… 20%… 50%… 100%.]
[Sản xuất thành công!]
[Mời bạn kiểm tra lại item đã tạo]
Một thông báo xuất hiện trước mặt Hyeonu, sau đó hộp sản xuất mở ra, để lộ ra một cái item ở trong đó. Đó là một bình thủy tinh nhỏ. Hyeonu cẩn thận kiểm tra thông tin của chiếc bình thủy tinh này.
[Ancient Rapid Growth Elixir] (5)
[-Thuốc phát tiển được tạo ra bằng cách sử dụng những bí mật cổ xưa.
Đánh giá: Độc nhất
Hạn chế: Không có
Hiệu ứng: Tăng 20% kinh nghiệm nhận được trong vòng bốn giờ.]
“Mình nhớ không sai mà”
(5) Ancient Rapid Growth Elixir : Thuốc phát triển nhanh - cổ đại.
Hyeonu cười toe toét nói.
Với món đồ này hắn có thể dập tắt ngọn lửa khẩn trưởng trong lòng. Nếu như bảo có thứ gì đó khiến cho hắn phải thất vọng thì đó chính là “thần dược” này hắn chỉ có thể sản xuất 1 lần/1 tháng.
*****
Trên một trang web giao dịch dành riêng cho Arena, một quả bom lớn được thả trong cửa hàng Arena. Đó là “thần dược” experience (6), thứ đã ngừng sản xuất cách đây 6 tháng, hiện tại nó đã xuất hiện trở lại và chỉ có đúng 1 cái.
(6) experience : kinh nghiệm.
Streamers (7), game thủ bóng tối, những người giàu có, ngay tới cả game thủ chuyên nghiệp cũng bị thứ này hấp dẫn. Dù sao thứ này cũng là một cơ hội tuyệt vời để bạn có thể đè đầu cưỡi cổ hoặc đuổi theo đối thủ cạnh tranh của mình mà. Kết quả là, giá cả của nó liền bị những người này đẩy lên cấp số nhân. Ngoài ra, mọi người còn tìm kiếm Hyeonu, người đã chế tạo ra “thần dược” này.
(7) Streamers: Người phát sóng trực tiếp.
“Này! Các hạn chế về chi phí đã được dỡ bỏ. Chỉ có một cái. Mua nó ngay bây giờ, hiểu chưa?”
“Ai đã làm ra thần dược này? Ai là người bán nó? Hãy tìm ra nó bằng mọi cách.”
“5.000 lượng vàng? Đó có phải là vấn đề không? Mua nó ngay lập tức, bằng bất cứ giá nào!”
Sáu tháng trước, một lọ thần dược kinh nghiệm tương tự như lọ này chỉ bán với giá 3.000 lượng vàng. Thời gian đấu giá còn lại cho bình thần dược này còn những 30 phút nữa. Thế nhưng hiện tại giá của nó đã là 5.000 lượng vàng, vượt xa so với con số 3.000 lúc trước.
*****
“Mình thật may mắn, không ngờ lại có thể bán “thần dược” với giá cả đắt đỏ như vậy.”
Hyeonu tới phòng bệnh của bố với một tay ôm đầy quà.
Ngày hôm qua, thuốc phát triển nhanh của hắn đặt trong cửa hàng Arena đã bán với một mức giá trên trời. Để tưởng thưởng cho điều này, hắn đã mua những món quà này. Hyeonu cảm thấy tốt hơn nếu như hắn có thể tặng cho mẹ hắn một món quà mà hắn không dám mua trước đó.
“Tại sao tiền lại tốt như vậy nhỉ?”
Hyeonu lẩm bẩm khi đứng trước cửa phòng bệnh. Nó khiến cho tinh thần thoải mái mà. Hiện tại, Hyeonu đã biết giá trị của đồng tiền, không giống như trước đây.
Cốc cốc.
“Mời vào.”
Đó là giọng nói của mẹ Hyeonu. Trong giọng nói không che giấu nổi sự mệt mỏi.
“Mẹ...!”
Nghe thấy giọng mẹ mình như vậy, Hyeonu cảm thấy phức tạp trong lòng. Anh muốn trả thù những kẻ đã phá hủy gia đình anh, cảm thấy nên chuyển cha mẹ mình tới một môi trường tốt hơn, càng nhanh càng tốt.
“Mẹ! Con đây.”
Hyeonu giấu đi những suy nghĩ này và bước vào phòng bệnh.
“Ôi trời, không phải con rất bận sao? Sao con lại tới đây? Có phải con gặp khó khăn? Hãy nghỉ ngơi ở nhà đi. Mà này, cái gì đây....?”
“Đó là quà sinh nhật dành tặng mẹ. Chúng ta không thể tổ chức một bữa tiệc, nhưng ít nhất chúng ta có thể ăn.”
Hyeonu cầm một túi đưa cho mẹ.
Mặc dù rất là mệt mỏi, thế nhưng mẹ của Hyeonu rất là lo lắng cho đứa con trai đã lâu không gặp của mình.
“Có tiền mua những thứ này không bằng để tiền đó mà mua thức ăn cho con còn hơn. Mặt con gầy đi rồi đó. Lại đây mẹ xem nào....”
“Con ổn. Cha sao rồi mẹ?”
“Cha con không sao. Hi vọng cha con sẽ sớm bình phục lại....”
“Con đã trả hết các hóa đơn y tế. Cha sẽ được chuyển tới phòng bệnh có giường đôi. Thậm chí sẽ có người chăm sóc, nếu như mẹ muốn. Mẹ... mẹ cũng nên nghỉ ngơi một chút đi”
Hyeonu nói với nước mắt rơm rớm trên mặt.
Mẹ Hyeonu lặng lẽ ôm Hyeonu vào lòng, “Mẹ ổn.... mẹ ổn....”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận