Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Quỷ Xá (Dịch)
  4. Chương 24: 【 Thôn Kỳ Vũ 】 Phân Công

Quỷ Xá (Dịch)

  • 93 lượt xem
  • 1290 chữ
  • 2024-12-21 19:14:07

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Hợp tác, tất nhiên là không vấn đề gì, nhưng cô muốn hợp tác như thế nào?”

Bạch Tiêu Tiêu khoanh chân, một tay chống cằm, chớp chớp mắt với Đường Kiều.

Đường Kiều dường như không thích bị Bạch Tiêu Tiêu nhìn như vậy, khẽ nhíu mày.

Trực giác mách bảo cô rằng Bạch Tiêu Tiêu này… không phải người mới.

Mà những người không phải người mới thường không dễ bị lừa.

“Hợp tác… cũng rất đơn giản.”

“Ưu tiên hàng đầu của chúng ta bây giờ là tìm ra lối thoát của Huyết môn này trong vòng sáu ngày.”

“Trước khi vào đây, tôi nghĩ mọi người đều đã nhận được gợi ý trên Huyết môn, nhưng chỉ dựa vào những gợi ý đó, không thể nào rời khỏi đây còn sống được, chúng ta cần thu thập thêm manh mối.”

“Và manh mối… nằm ở các điểm tham quan khác nhau trong làng.”

Nói đến đây, Đường Kiều liếc nhìn những người im lặng, giọng nói mang theo sự kiên định và không thể chối cãi:

“Tôi đề nghị chúng ta chia thành các nhóm hai hoặc ba người, mỗi nhóm đi đến một điểm tham quan khác nhau, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chúng ta có thể thu thập tất cả các manh mối trong một hoặc hai ngày!”

“Đây là cách an toàn và nhanh nhất để tìm ra lối thoát!”

“Càng nhanh tìm thấy lối thoát, chúng ta càng ít người chết!”

Sau khi cô tanói xong, một cô gái khác trong số những người có mặt rụt rè hỏi:

“Vậy… những điểm tham quan đó, có… quỷ không?”

Mọi người nhìn sang, cô gái này chính là người đã bị đẩy về phía Ninh Thu Thủy sáng nay, tên là Tông Phương.

Cô ấy rất nhút nhát, cả ngày hôm nay đều ở trong phòng, không ra khỏi nhà khách trừ khi đi ăn.

Đường Kiều lạnh lùng nói:

“Đây là thế giới đằng sau Huyết môn, cô nghĩ sao?”

Nghe vậy, mặt Tông Phương tái nhợt.

“Vậy… vậy tôi có thể không đi không…”

Giọng cô đã mang theo tiếng khóc, nhưng Đường Kiều không hề thương xót, lạnh lùng nói:

“Tất nhiên là được.”

“Nhưng, nếu cô không muốn đi, chúng tôi cũng không cần chia sẻ manh mối về lối thoát mà chúng tôi tìm được với nguy hiểm đến tính mạng của mình.”

Nghe vậy, Tông Phương ngay lập tức hoảng sợ:

“Không… Tôi, tôi đi! Tôi đi!”

Mặc dù cô ấy là người mới, nhưng sau khi vượt qua Huyết môn đầu tiên, cô ấy cũng hiểu manh mối về lối thoát có ý nghĩa gì, và điều gì sẽ xảy ra nếu không có manh mối…

Trong Huyết môn, tất cả mọi người đều phải chết!

Chỉ có tìm thấy lối thoát mới có thể sống sót!

Thấy không ai phản đối, Đường Kiều hài lòng gật đầu.

“Vì mọi người đều đồng ý, vậy thì, hãy chia nhóm và đi tìm manh mối thôi… Trời tối ở đây vào khoảng 7 giờ tối, nhưng đừng lo lắng, chỉ cần quay lại nhà khách trước 12 giờ, có lẽ khả năng gặp nguy hiểm sẽ không cao!”

Trên thực tế, những người nên lập nhóm đã lập nhóm, và hai hoặc ba người còn lại tự động thành lập một nhóm.

“Chúng ta còn lại 8 người, tổng cộng 3 nhóm, trước đó chúng tôi đã đến Phương Thốn Đường, đã lấy được manh mối ở đó, mọi người không cần phải đến đó nữa.”

“Còn lại bốn điểm tham quan, mọi người thảo luận xem, hôm nay một nhóm đi một điểm, nếu về muộn thì ngày mai chúng ta sẽ họp lại ở nhà ăn, trao đổi manh mối.”

Đường Kiều vừa dứt lời, Bạch Tiêu Tiêu liền lười biếng nói:

“Chúng tôi cũng đã đến một điểm tham quan và có được manh mối quan trọng.”

“Ồ? Các người đã đi đâu?”

“Phược Ngạc Từ.”

Vừa nghe Bạch Tiêu Tiêu nói xong, đáy mắt Đường Kiều lóe lên một tia sáng kỳ lạ, đưa ra một yêu cầu quá đáng:

“Vậy thì, các người hãy đến một điểm tham quan quan trọng khác vào chiều nay để tìm manh mối.”

Lời cô ta vừa nói ra, Lưu Thừa Phong lập tức không ngồi yên được, trợn mắt nói:

“Tại sao chứ?!”

“Sao cô không đi?”

Đường Kiều khoanh tay, lạnh lùng nói:

“Anh muốn biết tại sao?”

“Được, tôi sẽ nói cho anh biết tại sao ——”

“Thứ nhất, manh mối tôi có được là ở Phương Thốn Đường, đó là nơi xa nhà khách nhất, đi về mất gần hai tiếng đồng hồ, điều này có nghĩa là khả năng xảy ra tai nạn trên đường là lớn nhất, đường đi nguy hiểm nhất!”

“Thứ hai… Chúng tôi cũng đã quyết định đến Phược Ngạc Từ vào chiều nay.”

“Tôi đã dẫn đầu làm những việc nguy hiểm nhất, còn phải giúp các người kiểm tra xem có bỏ sót gì không… Yêu cầu các người đi thêm một điểm tham quan để tìm manh mối, không quá đáng chứ?”

Lưu Thừa Phong còn muốn phản bác, nhưng bị Ninh Thu Thủy kéo lại.

Hắn ra hiệu cho Lưu Thừa Phong đừng nói gì.

Bạch Tiêu Tiêu lại mỉm cười:

“Không quá đáng… một chút cũng không quá đáng.”

“Vậy cứ quyết định như vậy đi.”

Sau khi mọi người thảo luận, Bạch Tiêu Tiêu quyết định đến giếng Bất Hạc vào buổi chiều.

Cái giếng đó là giếng nước cạn, vào nạn hạn hán năm đó, đã giúp toàn bộ dân làng sống sót.

Đó cũng là điểm tham quan xa nhà khách nhất, chỉ cách Phương Thốn Đường chưa đầy nửa cây số.

Sau khi mọi người giải tán, Lưu Thừa Phong mới bất mãn nói:

“Tại sao chứ?”

“Người phụ nữ đó nói là hợp tác, nhưng lại ra lệnh cho mọi người, nhìn mà bực mình!”

Bạch Tiêu Tiêu nói:

“Anh muốn sống hay muốn chết?”

Lưu Thừa Phong:

“Tất nhiên là muốn sống!”

Bạch Tiêu Tiêu:

“Vậy thì đừng nói nhảm nữa, đi theo tôi.”

Lưu Thừa Phong trợn mắt:

“Không phải, tôi thấy hai người các người là cái đồ bỏ đi hay sao, sợ ma quỷ thì cũng thôi, còn sợ cả người…”

Lời anh ta chưa nói xong đã bị Ninh Thu Thủy cắt ngang:

“Người phụ nữ tên Đường Kiều đó đã nói dối.”

Lưu Thừa Phong khựng lại, sững sờ:

“Hả… Nói dối? Tiểu ca, cậu nhìn ra bằng cách nào?”

Ninh Thu Thủy ánh mắt sắc bén:

“Anh ghi lại thời gian, sau khi chúng ta đến Giếng Bất Hạc, anh sẽ hiểu.”

Lưu Thừa Phong nhìn chằm chằm vào đồng hồ của mình, đột nhiên hiểu ra.

“Tiểu ca, ý cậu là… Người phụ nữ tên Đường Kiều đó chưa từng đến Phương Thốn Đường?!”

Bạch Tiêu Tiêu cũng lên tiếng:

“Anh không nghĩ xem, cô ta lấy đâu ra thời gian?”

“Quãng đường này, đi về gần như mất hai tiếng đồng hồ, mà đó là chưa tính đến trường hợp khẩn cấp.”

“Chúng ta đã mất cả buổi sáng chỉ để đến Phược Ngạc Từ, anh nghĩ Đường Kiều đã đến Phương Thốn Đường vào tối qua sao?”

“Nếu không, cô ta sẽ không có thời gian, vì sáng nay chúng ta đã nhìn thấy cô ta ở bên ngoài nhà khách khi ra ngoài ăn sáng lúc hơn 8 giờ!”

Lưu Thừa Phong bây giờ đã hoàn toàn hiểu, người phụ nữ tên Đường Kiều này đã lừa dối tất cả mọi người, muốn lợi dụng họ!

“Chết tiệt… Cô ta dám lợi dụng chúng ta?!”

Lưu Thừa Phong tức giận đến mức chửi thề.

“E rằng không đơn giản như vậy, những gì cô ta lừa dối và che giấu chúng ta, có lẽ còn nhiều hơn thế…”

“Người phụ nữ này, có rất nhiều vấn đề!”

Lời nói lạnh lùng của Bạch Tiêu Tiêu khiến hai người bên cạnh rùng mình.

Lưu Thừa Phong nuốt nước bọt:

“Bạch tỷ, cô còn phát hiện ra gì nữa?”

Bạch Tiêu Tiêu lắc đầu, mỉm cười:

“Nếu tôi nói với anh, những người chết ở Phược Ngạc Từ và ba người đi lên núi sau thôn, rất có thể đều do cô ta chỉ đạo…”

Đồng tử của Lưu Thừa Phong co lại, tràn ngập sự kinh ngạc.

“Mẹ kiếp… Con đàn bà độc ác này!”

“Tại sao cô ta lại làm vậy?”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top