Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Quân Hôn Dụ Tình: Lục Thiếu, Cưng Chiều Vợ Tới Nghiện (Dịch)
  4. Chương 74: Lục Chinh, Tôi Không Thích Tần Thiên Lâm

Quân Hôn Dụ Tình: Lục Thiếu, Cưng Chiều Vợ Tới Nghiện (Dịch)

  • 285 lượt xem
  • 1055 chữ
  • 2021-09-07 16:20:18

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Có được không?

Được cái rắm ấy!

Khoảnh khắc đó, Lục Chinh hơi ngẩn người, thậm chí sợ rằng tiếp theo đó cô sẽ đại nghịch bất đạo buông lời “cuồng ngôn”!

Anh càng sợ mình sẽ không trốn thoát được khỏi ma chướng do tiểu yêu tinh này bày ra.

Dù sao thì, anh cũng là một người đàn ông, cũng có nhu cầu sinh lý không thể bình thường hơn được nữa, huống hồ, người anh đang phải đối mặt không phải là một người phụ nữ bình thường mà là một tiểu hồ ly vô cùng quyến rũ!

“Lo lắng sao?” Nghiêng đầu nhìn anh.

Lục Chinh không đáp lại.

“Tại sao anh lại không nhìn tôi?” Đàm Hi nhìn thẳng vào mặt anh nhưng không thể nắm bắt được ánh mắt của người đàn ông.

Sự uể oải và thất bại nặng nề dâng lên.

“Tại sao không nhìn tôi?”

“…”

“Tôi đẹp mà!”

“…”

“Nói đi, tôi có đẹp không?” Giơ tay ra, bóp lấy mặt anh.

Nhị gia gạt tay ra, “Đừng có động chân động tay.”

“Sợ cái gì chứ? Những chuyện như thế này, người chịu thiệt là con gái mà.”

“Biết là chịu thiệt rồi mà vẫn còn làm sao?”

Đàm Hi nhếch miệng cười khúc khích, đôi mắt mở to có sương mù bao phủ, “Ai bảo anh đáng yêu như vậy chứ? Hi hi…”

Nói xong, còn vỗ hai cái lên gương mặt tuấn tú, không đau, nhưng lại vô cùng thân thiết.

Lục Nhị gia choáng váng, ngây người, sửng sốt, quẫn bách đến cực điểm.

Yết hầu chuyển động lên xuống, đôi mắt màu đen chớp chớp, biểu cảm trên gương mặt nhăn nhó thành cái bánh quai chèo, vẻ mặt ấy lập tức khiến cho cô nàng nào đó phải bật cười khanh khách.

Cười đủ rồi, cô xoa bụng, cằm đè lên vai người đàn ông.

“Lục Chinh, tôi không thích Tần Thiên Lâm.”

Cô cảm giác được rõ ràng cơ thể người đàn ông cứng đờ, mặc dù chỉ trong một khoảnh khắc rất ngắn.

Xem ra, lại là một kẻ biết rõ chuyện này…

Chuyện do một tay nguyên chủ gây ra, bây giờ lại đổ hết lên đầu cô, nghĩ thôi cũng đã thấy ấm ức rồi…

“Anh không tin sao?”

Người đàn ông di chuyển ánh mắt, “Không liên quan đến tôi.”

Giỏi lắm!

Đàm Hi thầm mắng, nhưng trên mặt lại không hề có chút bất mãn nào, chỉ ồ một tiếng, rủ mắt xuống, không nói gì nữa.

Nhị gia lạnh lùng liếc nhìn, “Còn muốn cưỡi đến khi nào nữa? Xuống xe.”

Nói xong, mới giật mình nhận ra chữ “cưỡi” kia có ý nghĩa bóng bẩy đến đâu.

Rõ ràng, Đàm Hi cũng phát hiện ra, mỉm cười, ánh mắt dần mê ly hơn.

“Không xuống, tôi muốn lên, lên anh.”

“Chó con! Nhìn rõ xem ông đây là ai đi!”

Dù gì anh cũng đã ăn cơm gạo hai mươi mấy năm, lại bị một con nhóc vắt mũi chưa sạch trêu chọc ư?

Nhất thời, vừa tức vừa hận!

“Anh là Lục Chinh, là cậu của Tần biến thái, là người đàn ông… tương lai của tôi! Hi hi…”

“Ăn nói bậy bạ! Tôi nói lần cuối, cút xuống!”

“Không cút!”

“Có tin ông…”

“Đánh tôi à?”

Lục Chinh: “…”

Rốt cuộc anh đã tạo nghiệt gì, sao ông trời lại phái tiểu yêu tinh này đến xử lý anh như thế cơ chứ?

“Ôi… nóng quá.”

Lẩm bẩm một câu, rồi đột nhiên không có động tĩnh gì nữa.

“Đàm Hi?”

Lục Chinh nhíu mày, nâng gương mặt nhỏ nhắn kia lên đặt vào trong lòng, đẩy những sợi tóc tán loạn ra, những chỗ chạm vào nóng đến đáng sợ.

“Đàm Hi, cô tỉnh lại đi!”

“Ưm… Hề Hề nóng… khó chịu quá… mẹ ơi…”

Hai giọt nước trong suốt óng ánh từ hốc mắt rơi xuống, rơi xuống mu bàn tay người đàn ông, mơ hồ cháy bỏng.

Sự nghiêm trọng trong mắt khó mà che dấu được.

Hồi lâu sau, một tiếng than nhẹ thốt ra từ cánh môi.

Mang theo sự bất đắc dĩ, nhưng lại khóthoát được.

Giống như lâm vào vũng đầm lầy, rõ ràng đã biết là cái bẫy do số phận giăng ra nhưng lại không thoát ra được, cứ cố gắng mãi nhưng vẫn thua cuộc.

Kéo người đang ở phía trên xuống, ấn vào ghế lái phụ, một tay thắt dây an toàn.

Đàm Hi giãy dụa.

“Ngoan ngoãn đi!”

“Lục Chinh?”

Người đàn ông ngẩng đầu, lạnh lùng liếc nhìn, Đàm Hi rùng mình một cái, ngay cả hàm răng cũng va vào nhau lộp cộp.

“Cảm thấy thế nào rồi?”

“Nóng… rồi lại lạnh…”

Trên người Đàm Hi chỉ quấn một chiếc khăn tắm mỏng manh, bên ngoài là áo vest, đôi chân dài trắng nõn lộ ra bên ngoài, chân đi đôi dép tông, mái tóc ướt sũng thả ra giống như thảm cỏ nước dập dềnh dưới đáy biển, môi trắng nhợt đến đáng sợ, lúc này, cô đang co rúm người lại, đâu còn chút khí thế nào như vừa nãy nữa?

Người đàn ông nhíu chặt mày lại, dứt khoát quyết định, “Đi bệnh viện.”

“Không đi!” Một giây trước còn run rẩy lẩy bẩy đáng thương, bỗng nhiên dựng lông lên, “Tôi không đi!”

“Đàm Hi, đừng có cứng đầu!”

“Không đi!”

“Nghe lời.” Anh nhẹ giọng trấn an.

“Không đi! Không đi! Mẹ kiếp, anh có hiểu tiếng người không hả? Tôi đã nói là không đi rồi – có chết cũng không đi!”

“…”

Người đàn ông tức đến hai tay run rẩy, lồng ngực phập phồng mạnh mẽ.

Hít sâu một hơi, cắn răng thật chặt, Đàm Hi cố gắng để bản thân bình tĩnh lại.

“Nếu như anh cứ bắt tôi đi bệnh viện, thì bây giờ dừng xe lại ngay.”

Két!

“Cô muốn gây chuyện đến bao giờ nữa hả?” Người đàn ông nghiến răng nghiến lợi.

“Tôi không đi bệnh viện. Mở cửa!”

“Đàm Hi, bây giờ không phải là lúc cô giở tính khí trẻ con ra.”

“Tôi biết, tôi rất bình tĩnh, tôi chỉ không muốn đi bệnh viện thôi!”

“Cô tự làm tự chịu!”

Lạch cạch!

Cửa xe mở ra.

Lần này, Đàm Hi đi rất dứt khoát, đẩy cửa, xuống xe, đóng cửa, không quay đầu lại.

Xuyên qua con đường dày đặc xe qua lại, hòa vào dòng người, lưng cô thẳng tắp, thanh tao như cây trúc, nhưng điều kiện tiên quyết là bỏ qua dáng đi chệnh choạng kia.

Đấm lên vô lăng, Lục Chinh tức giận đến hai mắt đỏ ngầu.

“Chó con!”

Đạp mạnh chân ga, một giây sau, chiếc xe đã lao đi như mũi tên rời khỏi cây cung, vọt nhanh về phía trước, biến mất trên đường phố…

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top