Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Quân Hôn 70: Đội Trưởng Đội Cứu Hỏa, Sủng Thê Như Bảo (Dịch)
  4. Chương 18: Đưa Canh Cho Tống Cảnh Chỉ 2

Quân Hôn 70: Đội Trưởng Đội Cứu Hỏa, Sủng Thê Như Bảo (Dịch)

  • 99 lượt xem
  • 774 chữ
  • 2024-08-07 19:29:25

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thật ra anh vừa mới nghe cô nói đã an rôi nhưng từ nay đến giờ, cô không nói gì nên anh cảm thấy hơi không được tự nhiên.

"Tôi ăn rồi."

"Chuyện ngày hôm qua, tôi xin lỗi." Cuối cùng, Tống Cảnh Chi vẫn quyết định xin lỗi vì thái độ của mình. Cha anh nói đúng, cô đặc biệt tới đây báo ơn, thái độ của anh lại quá cứng nhắc, làm tổn thương con gái nhà người ta.

Đường Tiêu Tiêu không phải là người được nước lấn tới, cô vốn chẳng tức giận, chỉ là muốn anh bày tỏ một thái độ khác thôi.

Cô cũng không muốn mỗi lần mình tới đây, anh đều băn khoăn về những thứ như danh tiếng này. Nếu vậy thì đến khi nào cô mới chiếm được lòng tin của anh, cho anh ăn ngọc lộ, chữa lành chân anh?

"Tôi tha thứ cho anh, mau nếm thử canh đi, tôi hầm lâu lắm đấy, phải hút tủy trong ống xương nữa, cái này rất bổ dưỡng." Cô đứng dậy ngồi bên mép giường, chuẩn bị giúp anh ăn cơm.

"Tôi, tôi có thể tự ăn được." Tống Cảnh Chi nhìn về phía cô, vành tai hơi ửng đỏ. Từ trước tới giờ, anh chưa từng gần gũi với cô gái nào như vậy.

Không đúng, lần trước lúc anh cứu cô còn cách gần hơn, thế nhưng lúc đó là tình huống đặc biệt.

Đường Tiêu Tiêu liếc anh: "Anh còn không ăn, lát nữa sẽ nguội đấy."

"Ồ, được." Tống Cảnh Chi cúi đầu uống một ngụm canh, hai mắt sáng lên, ngẩng đầu nhìn cô.

“Ngon quá.'

"Thật không? Anh thử món sườn kho này xem."

Tống Cảnh Chi nghe lời cô gắp một miếng sườn om bỏ vào miệng, vừa ăn vừa gật đầu: "Đây là xương sườn sao? Tôi chưa từng ăn món sườn nào ngon như vậy, canh uống cũng ngon nữa..."

Phát hiện hình như mình vừa lỡ lời, giọng anh càng ngày càng nhỏ, anh chỉ cúi đầu xuống ăn.

Đồ ăn mình nấu ra được người ta khen hết lời, đương nhiên Đường Tiêu Tiêu rất vui.

Cô nhìn người đàn ông, phát hiện thấy lỗ tai anh vẫn đỏ bừng, không ngờ anh vẫn là một chàng trai trong sáng và ngây thơ như vậy.

"Sáng sớm tôi đã ngồi xe bò vào trong thành phố để mua xương ống và xương sườn, sau đó lại vội đạp xe về nhà nấu nên anh phải ăn hết đấy nhé."

"Cô mua xe đạp rồi sao?" Đôi đũa trong tay anh dừng lại: "Để tôi đưa tiên cho cô."

"Anh có nghe hiểu trọng điểm không? Tôi có đang nói về tiền sao?"

"Không phải, tôi không thể tiêu tiên của cô được, tất cả chỗ xương ống và xương sườn này đều tốn tiền cả." Anh vốn định nhờ mẹ đưa phiếu tiền cho cô.

"Tống Cảnh Chi, anh đúng là một tên trai thẳng."

"Sao cơ?" Tống Cảnh Chi nhìn cô, anh không hiểu cô đang nói gì.

Anh lục lọi dưới gối một hồi, ở bên trong có một phong bì, đây là tiền thưởng và khoản trợ cấp mà quân đội phát khi anh xin về nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, hẳn bên trong chừng năm trăm đồng.

Anh đưa phong bì cho cô: "Cô cầm lấy cái này đi, nếu như cô còn muốn chăm sóc và nấu cơm cho tôi ăn thì hãy dùng số tiền này, còn tiên mua xe đạp của cô nữa, tạm thời tôi không có phiếu xe đạp, chờ khi nào tôi khỏe lại, tôi sẽ..."

"Được rồi, cái này coi như là lễ vật dạm hỏi mà nhà anh cho tôi đi." Cô nhận lấy phong bì, vẫy vẫy.

"Đây không phải, không phải là lễ vật dạm hỏi." Tống Cảnh Chi cuống lên, thanh niên trí thức Đường này, sao tuổi còn trẻ măng mà lại nói ra những lời như này được chứ?

"Tống Cảnh Chị, tôi tới đây để báo đáp ân tình và chăm sóc cho anh, nếu như tôi còn nhận tiên của anh thì tôi sẽ trở thành loại người gì chứ?" Đường Tiêu Tiêu hất tay, ném phong bì lên chiếc bàn nhỏ.

Cô quay mặt đi, không thèm nhìn anh nữa.

"Có chuyện gì vậy?" Mẹ Tống nghe thấy tiếng động bèn chạy vào, đúng lúc trông thấy nước mắt trên mặt của Đường Tiêu Tiêu.

"Sao lại khóc thế này?"

Tống Cảnh Chi nghe thấy cô khóc nhưng lại không nhìn thấy biểu cảm trên mặt cô, anh hơi cau mày.

"Là do con nói sai, mẹ ra ngoài ăn cơm trước đi."

"Nói năng cẩn thận vào." Mẹ Tống chỉ con trai, thấp giọng nhắc nhở, sao tự dưng lại chọc cô gái nhỏ khóc thế này.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top