Quét lá cây vào những ngày cuối năm như thế này là cực khổ nhất, lá rụng nhiều, tầng tầng lớp lớp xếp lên nhau, lại thêm sự ướt dính của tuyết tan khiến lá càng thêm bết dính. Một tiểu hòa thượng dáng vẻ nhỏ bé, ánh mắt lanh lợi, thông minh, đoán chừng 12-13 tuổi vừa quét vừa khe khẽ niệm phật.
Á…………..
Đang gắng sức đẩy cụm lá vừa gom xong đến góc tường thì tiếng hét xé tai làm tiểu hòa thượng giật mình đánh thót, tiếp sau đó là tiếng “tùm…”
Buông ngay cây chổi, tiểu hòa thượng chạy thục mạng đến hồ sen lớn sau khu khu nhà trúc. Dưới làn nước lạnh buốt, một nhân ảnh nhỏ bé đang cố gắng vẫy vùng. Không kịp suy nghĩ, tiểu hòa thượng lao mình xuống ao bơi đến chỗ người đang đuối nước, cuối cùng cũng đến nơi. thoắt đưa tay vòng qua cổ định kéo người bị nạn vào bờ, ai ngờ người kia thân hình thì nhỏ nhưng sức lực không hề nhỏ, vùng vẫy mãi không thôi, tiểu hòa thượng luống cuống suýt tuột tay mấy lần. Sau cùng, không còn cách nào, hắn đành giơ tay đánh mạnh vào gáy người kia 1 cái, sau cú đánh người đó nằm im, việc kéo vào bờ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nói là đánh mạnh, nhưng lực của một tiểu hòa thượng chỉ đủ cho người ta choáng váng trong giây lát. Vừa lên đến bờ, nhân ảnh khi nãy, giờ đã xác định là một tiểu cô nương lập tức bật ho sặc sụa, nước ở trong miệng cũng thi nhau xô ra, tiểu Hòa thượng lặng lẽ ngồi yên nhắm mắt vận khí cho nóng người, bỗng:
Bốp!!!
Choáng váng mở mắt sau khi đón nhận cái tát nổ đom đóm, tiểu hòa thượng còn chưa kịp nói gì thì cái miệng nhỏ xíu đã chu choa:
- Ngươi dám đánh ta?
- Thí chủ, chỉ là trong lúc cấp bách, thí chủ phản kháng mạnh quá nên tiểu tăng cũng bần cùng đắc tội, mong thí chủ lượng thứ.
- Đáng ghét! Rõ ràng ngươi cố tình.
Tiểu cô nương đang định lao vào đánh thêm vài cái thì có 2 bóng người từ điện chính vội vã đi ra, một người là trụ trì Diệp Lạc, sư phụ của tiểu hòa thượng, còn một người dáng dong dỏng cao, độ trung niên, người này tiểu hòa thượng chưa từng gặp mặt. Người trung niên vừa vội vàng chạy tới, vừa hốt hoảng kêu to:
- Tiểu Linh, Tiểu Linh, con làm sao mà ướt sũng thế này!
Người trung niên hóa ra là tiểu cô nương vừa nãy.
Cô Nương sà vào lòng cha nức nở
- Cha! Tên hòa thượng này đánh nữ nhi, cha hãy làm chủ cho nữ nhi đi cha.
Người trung niên vừa cởi tấm áo choàng lông của mình khoác lên người tiểu cô nương, vừa nhìn tiểu hòa thượng đứng im lặng mím môi bên này. Sự Phụ cũng đứng một bên lên tiếng:
- Xin thứ lỗi Phùng Đại Nhân, là do bần tăng quản giáo đồ đệ không nghiêm, sau hôm nay bần tăng nhất định sẽ trừng phạt. Vô Trần, mau xin lỗi Quận chúa đi!
Người vừa được gọi là Phùng Đại Nhân đang đứng yên bỗng bật cười ha hả nói lớn:
- Trụ trì đừng cả nghĩ, chỉ là trò đùa trẻ con thôi mà tiểu cô nương nhà ta dám chắc cũng không để mình chịu thiệt thòi đâu. Tiểu hòa thượng, đắc tội rồi!
- Cha!!!!
- Cáo từ Đại sư, hẹn hôm khác ta lại đến thăm chùa. Haha về thôi nào con gái.
- Cha phải đền bù con bằng kẹo hồ lô đấy!
Hai cha con vừa dung dằng vừa hướng phía cổng mà đi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận