Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nông Gia Nhạc (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 45: Gia Pháp

Nông Gia Nhạc (Dịch) (Đã Full)

  • 102 lượt xem
  • 1437 chữ
  • 2024-06-07 14:31:59

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thiện Tuấn Sơn rùng mình, thấy ánh mắt lạnh lùng của cha, hai chân mềm nhũn, lập tức quỳ trên mặt đất.

Hắn không ngu, đương nhiên biết, hiện tại cha bảo đệ đệ mang thước sắt tới đây là để đánh ai, trái phải gì cũng không phải là vợ hắn.

“Lão gia.”

Tưởng bà tử biết, thước kia mà đánh vào người thì sẽ đau tới mức nào. Lần trước bà chỉ che chở cho người kia, bị đánh vài cái mà đã bị trầy da tróc thịt, phải dưỡng thật lâu miệng vết thương mới khép lại. Bây giờ thước sắt này lại dùng trên người bà để ý, cho dù lúc này bà cực kỳ tức giận con trai, nhưng cũng không đành lòng.

“Đi lấy cho ta!”

Thiện lão gia đập bàn thật mạnh, giận dữ quát khiến mọi người trong phòng đều khiếp sợ.

Tô Tương bịt lỗ tai con gái lại, nghi ngờ không biết mình bế tiểu tổ tông này vào đây liệu có đúng hay không.

“Phải đánh, phải đánh, đánh thật đau vào, để nó biết rốt cuộc nó sai chỗ nào.”

Tưởng bà tử đỏ hốc mắt, quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn tiếp diễn biến sự việc.

Mấy đứa nhỏ trong nhà đều không rõ, vì sao người lớn trong nhà lại phản ứng như vậy. Ngay cả Thiện Phúc Tông, hắn chỉ biết lò rèn trong nhà có một cây thước sắt như thế, nhưng lại không biết vì sao người trong nhà lại sợ nó đến như vậy.

“Phúc Tông, dắt đệ đệ con đi ra ngoài, con yên tâm, chuyện này gia gia sẽ cho mẹ con một cái công đạo.”

Thiện lão gia nhìn cháu trai trưởng đang đứng một bên, ánh mắt nhu hòa trấn an hắn. Ông không hy vọng chỉ vì đứa con trai không chịu nỗ lực của mình, mà hủy hoại đứa cháu trai xuất sắc.

“Phúc Tông, nghe lời gia gia, nương con tự lo được.”

Lữ Tú Cúc đã có thể nhìn ra được diễn biến tiếp theo của sự việc. Tuy rằng nàng căm hận nam nhân trước mặt, nhưng nàng cũng hiểu rõ, nam nhân này cho dù sai thì cũng là cha của con trai nàng. Những gì tiếp theo đây, Phúc Tông không thích hợp để chứng kiến.

“A a ——”

Thiện Phúc Bảo không muốn đi, nàng còn muốn xem đại bá xấu tính bị trừng phạt, nhưng mà lúc này Tô Tương không thể dung túng nàng, cho dù nàng khóc nháo thế nào thì cũng mang nàng đi.

“Phúc Tông, phiền con trông coi đệ đệ với muội muội.”

Tô Tương biết cháu trai trưởng này là người thông minh. Cũng bởi vì đối phương thông minh như vậy nên mới dễ suy nghĩ nhiều, khiến cho bản thân phiền não và áp lực lớn.

Bởi vậy nàng nhất quyết để con trai con gái ở bên cạnh cháu trai trưởng. Nghĩ đến phải trông coi đệ đệ, muội muội, đối phương cũng sẽ không quá chú tâm tới sự việc vừa mới diễn ra trong phòng.

“A —— a ——”

Thiện Phúc Bảo giật mình, đơn giản là vì nàng nghe được tiếng kêu thảm thiết quá mức thê lương của đại bá ở phòng bên cạnh.

“A ——”

Động tĩnh phòng bên không nhỏ, tiếng đồ vật đổ vỡ, tiếng mọi người ồn ào, Thiện Phúc Tông siết chặt tay, định quay lại nhà chính.

“Kưa, kưa.”

Thiện Phúc Bảo bò đến bên cạnh đại đường ca, ra vẻ người lớn, dùng tay vỗ lưng trấn an hắn.

“Vui lên.”

Tiểu cô nương nghiêng đầu, chỉ vào đôi mày nhíu chặt của hắn.

Lúc này Thiện Phúc Tông làm sao có thể vui vẻ được. Hắn cũng không biết, vì sao trước đó, rõ ràng tất cả mọi người đều đang vui vẻ, mẫu thân cũng như trước đây, đếm kĩ những thứ tốt trong phòng họ, nói cái này là cho hắn, cái kia là để dành cho cha hắn.

Mẫu thân còn hỏi hắn có muốn một muội muội đáng yêu như Phúc Bảo hay không.

Hắn nhớ rõ hắn còn trả lời là muốn, hơn nữa còn hứa với mẫu thân, nếu có đệ muội, hắn nhất định sẽ làm tốt nhất trách nhiệm của một đại ca, yêu thương như báu vật.

Kết quả, những thứ tốt đẹp ấy đều bị phá vỡ, cha phản bội mẫu thân, khiến nữ nhân khác mang thai, khiến những gì mà mẫu thân đánh đổi trở thành trò cười cho người khác.

Thiện Phúc Tông không đau lòng vì cha mình đang chịu hình phạt mà đau lòng cho mẫu thân của hắn, lúc này trong gian phòng kia, nhìn những cảnh tượng đó, hắn biết, lúc này người đau lòng nhất vẫn là mẫu thân.

“kưa ——đừng ——đau lòng ——”

Thiện Phúc Bảo nói đứt quãng, không rõ ràng, bây giờ thân thể bé nhỏ, cho dù nàng muốn cũng không thể làm đại bá nương và đại đường ca nguôi giận.

Tiểu đường muội rõ ràng là tuổi còn nhỏ, chưa biết được chuyện gì, nhưng lại nỗ lực an ủi mình, Thiện Phúc Tông ôm chặt lấy nàng. Gống như là chỉ có làm như vậy, hắn mới cảm thấy tốt hơn.

Phúc Đức lúc nào cũng nói không được để người khác ôm muội muội Phúc Bảo, lúc này ngoan ngoãn yên lặng ngồi một bên, nhìn.

“Sao rồi?”

Buổi tối, Tô Tương vén màn đi vào, Thiện Tuấn Hải ngừng động tác trêu đùa với con, hỏi vợ mình.

Hai đứa nhỏ Phúc Bảo với Phúc Đức biết cha chúng đang hỏi chuyện của đại bá và đại bá nương, nhanh chóng vểnh tai lên nghe.

Buổi chiều nay, Thiện Tuấn Sơn bị đánh phạt một trận dữ dội, nghe nói gia gia xuống tay không chút lưu tình, cả người bị bầm tím, có chỗ còn bị đánh đến tróc da, bong thịt, quần áo trên người vài chỗ còn thấm máu.

Đối phương được đỡ về phòng không lâu sau thì phát sốt, Tưởng bà tử vừa mời đại phu đến xem, kê cho thuốc hạ sốt với thuốc trị ngoại thương, vừa rồi Tô Tương mới vừa đi giúp sắc thuốc.

Dù sao Lữ Tú Cúc cũng còn đang tức giận nên Tưởng bà tử phải đến bôi thuốc trị thương giúp Thiện Tuấn Sơn.

“Đại tẩu bảo còn lại cứ để tẩu ấy làm.”

Tô Tương thở dài, đi tới bế con gái ở trên giường, nhìn xem đối phương có muốn bú sữa hay không.

Nhưng hiện tại Phúc bảo làm gì có tâm tình uống sữa, ê a, ê a làm động tác từ chối.

“Xem ra đại tẩu vẫn muốn sống chung với đại ca.”

Thiện Tuấn Hải gãi đầu nói.

“Chàng nói nhảm gì thế, đại tẩu còn có Phúc Tông, làm sao mà hòa ly được. Hơn nữa, đại tẩu cũng là người thông minh, tẩu ấy biết cha nương đang đứng về phía mình, lúc trước là do tẩu ấy suy nghĩ không cẩn thận, giờ nghĩ kĩ rồi thì đương nhiên sẽ phải biết nên làm thế nào.”

Tô Tương cũng là nữ nhân, đương nhiên nàng biết thời đại này bất công thế nào đối với nữ nhân. Lúc nóng nảy, đại tẩu có thể nói hòa ly với đại ca, nhưng nếu thật sự cùng đại ca hòa ly, đại tẩu có thể tìm loại người nào mà tái giá?

Phương pháp tốt nhất chính là nhân khoảng thời gian đại ca đang bị thương này, chăm sóc tốt cho đối phương. Đại ca có nhớ ân tình này hay không không quan trọng, quan trọng là sẽ khiến cha nương càng thêm áy náy.Đến lúc đó sẽ giúp nàng loại bỏ hoàn toàn nữ nhân bên ngoài kia.

Sau này mặc kệ đại ca có như thế nào, chỉ cần cha nương còn sống, hắn không thể không tôn trọng nương tử này vài phần. Lại đợi thêm mấy năm nữa, chờ Phúc Tông trưởng thành, nam nhân như hắn cho dù có muốn làm chuyện xấu gây loạn gì nữa, thì cũng không thể lay chuyển trái tim Lữ Tú Cúc.

Đa phần nữ nhân cả đời đều như vậy, lẽ nào đây chính là số phận của nữ nhân?

Mặc kệ ngày xưa có bao nhiêu lục đục, xích mích thì cứ nghĩ tới việc vừa rồi đại tẩu tâm nguội như tro, nhận lấy chén thuốc nàng nấu, Tô Tương không thể kìm được nỗi chua xót dành cho đối phương.

Mặc kệ trước đây nàng ấy làm bao nhiêu việc quá đáng, nhưng đối với phu quân Thiện Tuấn Sơn với con trai Phúc Tông, nàng ấy đều không thẹn với lương tâm. Bây giờ Thiện Tuấn Sơn vì một nữ nhân không rõ tốt xấu ở bên ngoài, làm tổn thương nương tử, không biết nửa đời còn lại hắn có hối hận hay không.

---------------------------------------------------

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top