Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nông Gia Kiều Phúc Thê (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 37: Chờ đợi 1

Nông Gia Kiều Phúc Thê (Dịch) (Đã Full)

  • 103 lượt xem
  • 769 chữ
  • 2024-04-19 19:36:31

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Phó Yên mang đùi gà cùng nấm tới, làm món mì gà xé sợi.

Mì sợi mềm dai, thịt gà kết hợp với nấm tươi thơm lừng. Tiêu Giản thỏa mãn ăn từng ngụm, không kìm được ăn no căng bụng.

Thấy A Giản nằm ở trên ghế hơi phình cái bụng ra, Phó Yên dở khóc dở cười.

“Ăn cái gì cũng phải kiềm chế, cảm thấy no rồi thì phải dừng lại đúng lúc. Ăn quá nhiều, căng cứng bụng cơ thể sẽ thấy khó chịu, cũng không tốt cho dạ dày”.

“Tẩu tử làm cơm ăn quá ngon, A Giản không nhịn được. Tẩu tử nói đệ sẽ nhớ kỹ, lần sau sẽ chú ý.” Tiêu Giản ngượng ngùng đỏ mặt.

Phó Yên xoa xoa bụng nhỏ của cậu bé, dặn dò nói: “A Giản nhớ rõ là được, có điều A Giản còn phải lớn lên, lúc nào đói bụng cũng phải kịp thời nói cho tẩu tử, tẩu tử làm đồ ăn ngon khác cho đệ.”

Con nít còn phải lớn lên, dạ dày yếu, một bữa không ăn được nhiều lắm, nhưng cũng rất nhanh đói, có thể ăn ít nhưng phải ăn nhiều bữa.

Phó Yên: “Đệ nằm nghỉ một lát trước đi, chờ tẩu tử dọn dẹp xong thì sẽ cùng đệ đi ra cửa tản bộ cho tiêu thức ăn nhé.”

Tiêu Giản ăn no không muốn nói chuyện, gật gật đầu, ngoan ngoãn dựa vào ghế nghỉ ngơi.

Chờ Phó Yên rửa tay xong đi ra, nàng dắt Tiêu Giản ra cửa đi dạo.

Đúng giữa trưa, mặt trời hơi nắng nóng một chút.

Trong thôn khói bếp lượn lờ, mùi đồ ăn thoang thoảng. Trên đường ngẫu nhiên gặp được mấy người dân trong thôn, họ vội vàng chào hỏi một câu rồi vội vàng về nhà ăn cơm.

Trưởng thôn Tôn Trường Canh khiêng cái cuốc từ ngoài đồng trở về, xa xa thấy bọn họ, “A Giản, Phó Yên, ăn chưa? Các cháu đi đâu vậy?”

Tiêu Giản ngoan ngoãn chào hỏi người: “Trưởng thôn thúc thúc.”

Tôn Trường Canh: “Ừ! Ngoan. Cháu ăn chưa? Có muốn đi cùng trưởng thôn thúc thúc về nhà ăn gì không?”

Phó Yên: “Tôn thúc, chúng cháu đã ăn rồi, ra cửa tản bộ cho tiêu cơm.”

“Được, vậy các cháu đi nhanh rồi về, giữa trưa trở nắng nóng đó.” Tôn Trường Canh xoa xoa đầu đứa bé, mở miệng nói.

“Bây giờ chúng ta về thôi.”

Từng người về nhà, Phó Yên sắp xếp cho Tiêu Giản ngủ trưa, chính mình cũng trở về phòng chợp mắt một lát. Sau khi tỉnh lại thì nàng mang khung thêu ra ngồi dưới mái hiên tiếp tục thêu.

“Cũng không biết giữa trưa hôm nay A Liệt ca ăn gì, trong phòng bếp hình như cũng không thiếu thứ gì…… Hắn có bị đói không?” Vừa thêu, Phó Yên liền nghĩ đến Tiêu Liệt.

Đã nhiều ngày hai người bám dính với nhau, bây giờ Tiêu Liệt đột nhiên rời đi, thế mà nàng đột nhiên cảm thấy không quen.

Phân tâm vừa thêu vừa nghĩ, không cẩn thận bị kim đâm vào ngón tay “Xuy……” Phó Yên dừng kim lại, vẫy vẫy ngón tay, đưa vào miệng mút, dùng sức ấn miệng vết thương nhỏ để cho ngừng chảy máu.

Lắc đầu, Phó Yên lại cầm khung thêu lên một lần nữa, chuyên tâm thêu thùa.

**

“Tẩu tử……” Tiêu Giản ngủ một giấc tỉnh lại, xoa xoa khóe mắt đi ra.

“A Giản tỉnh lại rồi à, lại đây ngồi xuống.”

Phó Yên buông khung thêu ra, lôi kéo Tiêu Giản ngồi xuống, còn chính mình đứng dậy đi lấy cái khăn rửa mặt lại đây.

Dùng khăn mặt được tẩm nước lạnh để rửa mặt, rốt cuộc Tiêu Giản trở nên tỉnh táo hẳn, “Tẩu tử, chúng ta có học chữ nữa không?”

Đứa trẻ ghé vào đầu gối nàng, ngước cặp mắt đen lúng liếng tròn xoe nhìn nàng, lòng ham học hỏi như vậy, Phó Yên nào nhẫn tâm cự tuyệt cậu bé.

“Được, có điều tẩu tử muốn kiểm tra A Giản, còn nhớ chữ buổi sáng viết không?”

“Đệ nhớ kỹ, tẩu tử lại đây, đệ viết cho tẩu xem.” Tiêu Giản lôi kéo Phó Yên đi tới dưới tán cây táo, nhặt nhánh cây to lên, viết xuống chữ “Tiêu” xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng không hề có bất cứ lỗi gì.

“A Giản của chúng ta thật sự rất thông minh. Vậy buổi chiều học chữ ‘Giản’ nhé, tên của A Giản.”

Tiêu Giản: “Vâng! Hôm nay đệ phải học xong tên của đệ, chờ ca ca trở về sẽ viết cho ca ca xem.”

Hai người lại ngồi dưới cây táo một lần nữa, tiếp tục công việc của buổi sáng, một người viết chữ, một người thêu thùa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top