Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Nội Tuyến (Dịch)
  4. Chương 33: Chuyện lạ kể không hết. (1)

Nội Tuyến (Dịch)

  • 39 lượt xem
  • 1224 chữ
  • 2025-08-12 08:00:46

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bác sĩ Bạch không phải người dễ qua mặt, ông ta đang đánh giá xem phía sau vẻ mặt của chàng trai này được bao nhiêu chân thành. Thế nhưng cho dù có nghi ngờ, thì ngay cả nhãn quang của một bác sĩ tâm lý như ông ta cũng không thể nào ước đoán được dưới nụ cười nhẹ dễ mến đó, ẩn chứa bao nhiêu tâm tư.

Chàng trai trước mắt mặc đồng phục bệnh nhân rẻ tiền mà vẫn có khí chất hơn người, biểu hiện khiêm tốn mà chân thành, không thể bới móc được gì. Mấy ngày qua ông ta quan sát rất kỹ, chàng trai này có giáo dưỡng cực cao, luôn chú ý tới cử chỉ lời nói, chú ý tới vệ sinh, nói chuyện chưa bao giờ dùng những từ tục tu, hoàn toàn không giống cái hoàn cảnh nguyên thủy này, người bệnh giao lưu chỉ có cắn xé chửi bới la hét, khiến cho y bác sĩ sống ở nơi này cũng không cách nào giữ được tâm thái bình thường.

Phải thừa nhận, ở hoàn cảnh toàn người điên hoặc trơ lỳ chai sạn này, nói chuyện với chàng trai trước mắt khiến ông ta thấy dễ chịu.

“Đi theo tôi, tôi đi dạo cùng với cậu, giới thiệu cho cậu khu chữa bệnh này." Bác sĩ Bạch vẫy tay:

Ở trong bệnh viện thần kinh này có một cái hay, đó chính là có thể thấy được nhân tính điên cuồng trần trụi nhất, từ góc độ nào đó mà nói, đó là hình ảnh thu nhỏ của xã hội. Đương nhiên, ý nghĩa giáo dục trong đó cũng chỉ bác sĩ thân kinh mới có thể nói ra được.

Khu chữa trị rất lớn, chiếm diện tích khoảng một phần tư bệnh viện, một tòa lầu chủ thể được tường bao và hàng cây hoa cỏ bao quanh, gió vi vu thổi, tán cây ri rào, chim chóc lích rích, khung cảnh thanh bình tựa như thế ngoại đào nguyên.

Nếu không phải có đám bệnh nhân lang thang thất thểu qua lại như xác đống, có thể nói đây là nơi nghỉ dưỡng tốt.

Bác sĩ Bạch tay đút túi áo chậm rãi đi trước, giới thiệu đại khái:” Cậu nhìn thấy ống khói ngoài cổng chính kia không, đó chính là bếp, sau này tới đó lấy xe thức ăn, mang tới khu phòng bệnh. Cứ mỗi bữa sẽ có ba chuyến xe, đưa từ tâng một tới tâng bốn, cứ sáng trưa tối đều phải đến trước nửa tiếng, đừng để trễ giờ ăn đấy, nếu không hậu quả tự chịu, tôi không nói chắc cậu cũng tưởng tượng ra được nhỉ."

Mộc thiếu gia cảm thấy được vị đắng trong miệng, lớn đến thế này rồi, y đã gặp vô số khó khăn, duy chỉ có tiền là chưa bao giờ thiếu, nên chẳng phải làm việc gì hết, những việc này bảo y phải làm thế nào đây? Đây không phải là công việc của người giúp việc à? Nhưng mà bây giờ bên cạnh không có giúp việc, cũng không có tiền thuê người ta làm thay, Mộc thiếu gia phải thâm tẩy não bản thân, mở trạng thái trẻ ngoan ra, đồng ý hết sức vui vẻ. Bất kể trong lòng y khó chịu ra sao, biểu hiện ra ngoài là gương mặt háo hức chỉ muốn bắt tay vào việc ngay lập tức.

" Còn nữa, cây cỏ trong bệnh viện phải cắt tỉa ra sao, sẽ có người thông báo cho cậu." Bác sĩ Bạch hẳn là thấy y yêu lao động như thế, lại thêm vào một công việc nữa:

" Bác sĩ Bạch, tôi chỉ là một bệnh nhân, anh không thể dùng tôi như nhân tài đa năng kiêm nhiều chức vụ như vậy chứ, chẳng may tôi làm không tốt thì sao?" Mộc thiếu gia uyển chuyển nói, trong lòng thầm fuck không biết bao nhiêu lần rồi:

Ấy vậy mà bác sĩ Bạch có vẻ như chẳng hề bận tâm kết quả, mỉm cười nói:" Không sao đâu, một hồi lạ, hai hồi quen mà, không khó khăn như cậu nghĩ đâu. Giao việc cho cậu cũng là xuất phát từ tinh thân chủ nghĩa nhân đạo, suy nghĩ cho cậu đấy, nếu không trừ thời gian hoạt động vào buổi sáng thì cậu phải ở trong phòng bệnh, chẳng lẽ cậu muốn như thế à?"

" Ồ, làm việc cũng là phúc lợi cơ đấy." Mộc thiếu gia suýt đánh người, tên khốn này giỏi đe dọa người ta lắm, không làm việc thì bị nhốt, chọn đi:

" Đúng, phải xét tới an toàn chứ, đây chính là bệnh viện thần kinh đấy, đối với người bệnh tâm thần phải áp dụng những biện pháp cần thiết chứ." Bác sĩ Bạch gật đầu mỉm cười:" Sao, cậu không muốn làm à?" Cái nụ cười đó Mộc thiếu gia bây giờ chỉ thấy toát lên vẻ âm hiểm của ác ma thôi, mỗi lần nhìn thấy là run một lần, gật đầu vội:" Làm, làm chứ ... Lao động là vinh quang nhất mà, tôi muốn làm một bệnh nhân thần kinh vinh quang.”

" Ha ha ha, cậu cũng đâu tệ như trong tưởng tượng của tôi, rất hiểu chuyện mà." Bác sĩ Bạch lại cười đưa tay mời Tiểu Mộc đi tiếp:

Mộc thiếu gia trong lòng nguyền rủa, con mẹ nó mình dám không hiểu chuyện à? Hết bao tải lại dui cui điện, không thì lông giam, cho dù có bị bệnh thần kinh thật cũng bị dạy bảo cho ngoan ngoãn, huống hồ thứ hàng giả như y.

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, Mộc thiếu gia đi tụt lại phía sau một chút, giống như đang nép mình phía sau lưng bác sĩ Bạch, y rất phản cảm với nơi này, chứ sao nữa, ở đây làm gì có người bình thường. Đi được vài bước gặp một người đứng đó cứ thế la hét thảm thiết như thế không có ai ở quanh, còn có người nhìn ai cũng hung dữ như thể chuẩn bị lao vào cắn bất kỳ lúc nào vậy. Càng có một thiếu phụ tuổi chừng trên ba mươi, phơi bầu ngực tròn tròn ra tắm nắng, tay tự sờ mò bản thân. Nhìn dung mạo không hề tệ, vóc dáng cũng khá lắm, nói không chừng trước kia là gái ăn sương, còn cười ám muội với bác sĩ Bạch.

" Sở thích khỏa thân cùng với tâm thần phân liệt ... Đừng sợ, cô ấy đang biểu diễn mà thôi." Bác sĩ Bạch giải thích, gật đầu với thiếu phụ khỏa thân:

" Hay dở gì thì cũng cho người ta mặc áo vào chứ, thế này còn ra gì nữa." Mộc thiếu gia trốn sang phía bên kia bác sĩ Bạch, cứ cẩn thận vẫn hơn, có gì lấy ông ta làm lá chắn, nơi này không phải là chỗ bình thường:

Bác sĩ Bạch vẫn đi thẳng chẳng né tránh ai:" Bây giờ đã khá hơn rất nhiều rồi đấy, khi cô ấy vừa tới rất thích chạy khỏa thân, thấy ai cũng nhào vào."

Đi qua rồi bác sĩ Bạch còn quay đầu lại nhìn thêm một cái, Mộc thiếu gia thì không dám dừng lại chút nào, trong cái hoàn cảnh này, cho dù có thấy minh tinh khỏa thân thì y cũng chẳng có lấy chút cảm xúc nào hết, chỉ thấy sợ hãi mà thôi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top