Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 95: Chanh chua 2

Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 170 lượt xem
  • 920 chữ
  • 2023-12-19 14:18:45

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thương Diệu ra hiệu bảo nội thị đi theo, sau đó nháy mắt với Sở Tu Viễn.

Sở Tu Viễn cười khổ.

“Không muốn nghe một chút à?” Thương Diệu hỏi trắng ra.

Sở Tu Viễn biết hắn muốn xem náo nhiệt, liền gật đầu một cái rồi đi cùng với hắn đến phía sau bức tường xây làm bình phong chờ một lát. Đến lúc cánh cửa đóng lại lại vòng qua bình phong chuyển đến phía sau cánh cửa.

Thương Diệu nhìn bức tường xây làm bình phong, nhỏ giọng nói: “Cái này xây tốt lắm.”

“Bệ hạ, Lâm thị đang hỏi bọn họ là ai!” Sở Tu Viễn ý bảo bên ngoài bắt đầu rồi.

Thương Diệu lập tức im lặng, chợt nghe thấy tiếng một nam nhân nói: “Chúng ta là đồng hương của Đại tướng quân, ngươi là người nào?”

“Các ngươi tới tìm Đại tướng quân mà cũng không hỏi thăm xem thử phủ tướng quân có người nào à?” Lâm Hàn nói xong ánh mắt cũng không nhàn rỗi, đánh giá ba người một phen, trường bào màu trắng sắp biến thành màu nâu, tóc hơi rối tung, bộ dáng phong trần mệt mỏi, nếp nhăn nơi khóe mắt rõ ràng có thể thấy được, nhìn có vẻ hơn ba mươi.

Mấy nam tử trung niên chằng làm nên trò trống gì đến giúp đỡ Đại tướng quân dưới một người trên vạn người còn nhỏ tuổi hơn bọn họ, Lâm Hàn nghĩ kiểu gì cũng thấy vô lý đến cực điểm.

Ba người nhìn nhau, lại quay về phía Lâm Hàn thử thăm dò nói: “Ngươi chính là nữ nhi của Lâm thừa tướng à?”

“Giờ mới biết à?” Lâm Hàn cười nói.

Ba người vội vàng sửa sang lại xiêm y cùng đầu tóc, chắp tay nói: “Chúng ta mắt kém, mong phu nhân rộng lòng tha thứ.”

“Cái gì mà rộng lòng tha thứ hay không rộng lòng tha thứ chứ, ta căn bản không để các ngươi vào mắt.”

Thương Diệu ở bên trong cánh cửa vội vàng dùng nắm đấm che miệng, nhìn thấy Sở Tu Viễn mở to hai mắt: “Không ngờ à?”

“Nàng, nàng luôn luôn thông tình đạt lý, khéo hiểu lòng người mà…Nàng ấy vẫn là Lâm Hàn sao?” Hắn chỉ vào cửa lớn, sao lại có thể nói ra những lời vô lễ như vậy.

Thương Diệu không khỏi đỡ trán, quả nhiên hắn không nên có quá nhiều chờ mong với một người có thể làm cho thê tử trước tức giận đến mức phải bỏ chạy: “Ngay cả Lâm Trường Quân cũng không có cách nào trị nổi nàng, ngươi còn coi nàng ấy là một con mèo ngoan ngoãn à? Cho dù có dịu dàng ngoan ngoãn cũng chỉ là lão hổ đang ngủ gật thôi.”

“Nhưng thần nghe nói đều là Lâm gia cố ý gây sự mà.” Sở Tu Viễn đến bây giờ còn nhớ rõ Hồng Lăng nói như thế nào.

Thương Diệu muốn lườm hắn một cái: “Người trong phủ không nghiêng về phía nàng ấy, chẳng lẽ là nghiêng về người Lâm gia sao?”

Sở Tu Viễn há miệng, lại phát hiện không phản bác được.

Ba người ở ngoài cửa cũng á khẩu không nói nên lời, có nằm mơ cũng không dám nghĩ phu nhân đại tướng quân lại chanh chua đến cỡ này.

Trên mặt ba người hiện lên một tia tức giận.

Trong đó vị có tài ăn nói tốt nhất kia mở miệng nói: “Phu nhân, chúng ta là đồng môn của Đại tướng quân, có chuyện quan trọng cần thương lượng với Đại tướng quân, kính xin ngài cho phép chúng ta được gặp Đại tướng quân một lần.”

“Nếu ta không cho thì sao?” Lâm Hàn cười tủm tỉm hỏi.

“Đại tướng quân sẽ rất tức giận.”

Lâm Hàn nhìn về phía Sở Dương: “cha con sẽ tức giận sao?”

“Không biết nữa. Chắc là có thể.” Tiểu Sở Dương vừa dứt lời, ba người liền lộ vẻ vui mừng.

Lâm Hàn quay sang phía Sở Ngọc: “Nếu cha con tức giận thì sẽ làm gì?”

“Chẳng làm gì hết a.” Nhị công tử ăn ngay nói thật: “Cha mỗi ngày đều tức giận đến mức muốn đánh Bảo Bảo, nhưng cũng chẳng thấy hắn đánh bao giờ.”

Lâm Hàn gật đầu: “Cho nên chẳng có chuyện gì cả, vậy chúng ta cũng không cần phải lo cha con sẽ tức giận.”

Hai hài tử đồng thời gật đầu.

Sắc mặt ba người kia trở nên đỏ bừng, khó có thể tin nổi: “Các ngươi dám so sánh chúng ta với một đứa nhóc sao?”

“Cho dù không so với Bảo Bảo thì cha có tức giận cũng vô dụng thôi.” Sở Đại công tử nói cực kỳ nghiêm túc: “Võ công của cha và nương ngang nhau, nếu cộng thêm ta và đệ đệ, hoặc là Mộc ca, cha cũng chỉ có thể giơ tay chịu trói.”

Nhị công tử tiếp lời: “Đúng thế đấy, cho dù cha dám đánh ta cùng ca ca thì cũng không dám giận nương đâu.”

Thương Diệu không khỏi quay sang nhìn Sở Tu Viễn, hai ngươi còn đánh nhau nữa rồi à? Lúc nào? Ở đâu? Nhanh kể cho trẫm nghe một chút.

Sở Tu Viễn ngại ngùng nói: “Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi.”

Thương Diệu xuỳ một tiếng, lừa quỷ à.

Ba người cũng cho rằng hai hài tử kia lừa quỷ thôi, công phu của một nữ tử yếu đuối như Lâm Hàn mà dám nói ngang bằng với Đại tướng quân, quả thực là chuyện buồn cười nhất trong thiên hạ.

“Vậy là phu nhân quyết tâm không cho ta gặp Đại tướng quân phải không?”

Lâm Hàn gật đầu: “Đúng vậy.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top