Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 72: Đại Bảo Bảo giận đến phát khóc 3

Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 182 lượt xem
  • 1016 chữ
  • 2023-12-19 13:55:22

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lâm Hàn cười nói: “Phía dưới đều bị thằng bé ăn hết sạch rồi, chỉ còn lại một ít ở phía trên thôi. Anh đào không phải là màu vàng mà là màu đỏ sậm, ngọt mà không chua, Đại Bảo Bảo rất thích.”

Sở Mộc chưa từng nhìn thấy quả anh đào có màu đỏ sậm, lấy khăn lau mồ hôi ra lau tay, sau đó xách tiểu hài tử lên.

Tiểu hài tử miệng méo xệch, ta khóc cho huynh xem đấy.

Sở Mộc giành nói trước: “Chúng ta đi hái anh đào.”

Trong nháy mắt tiểu hài tử đem nước mắt đảo quanh hốc mắt nuốt ngược trở lại, Sở Tu Viễn nhìn mà trợn tròn mắt.

“Hài tử này…” Hắn chỉ vào tiểu nhi tử của mình, vẻ mặt khó có thể tin nổi.

Mí mắt Sở đại công tử cũng không nhúc nhích một cái: “Cái này tính là gì chứ, Bảo Bảo thường xuyên nước mắt vừa ra khỏi hốc mắt đã có thể nhoẻn miệng cười.”

“Thằng nhóc rất thông minh, mưu kế nho nhỏ cũng nhiều, chọc cho hai ca ca của nó hận không thể dùng toàn bộ sức lực mà đánh, rất thích hợp đi theo ngài đấy.” Hài tử là của Sở Tu Viễn, Lâm Hàn chỉ là một kế mẫu hữu danh vô thực, tạm thời nói nhiều quá cũng không hay, ngang điểm là dừng.

Sở Tu Viễn liếc mắt nhìn một lớn một nhỏ đi xa, trầm ngâm một lát rồi nói: “Cũng là ngươi dạy tốt.” Hắn dừng một chút: “Đại Bảo cùng Nhị Bảo cũng hiểu chuyện hơn trước kia.”

“Con vẫn rất ngoan mà.” Sở Dương lớn tiếng nói.

Sở Tiểu Nhị theo sát phía sau: “Con cũng rất ngoan đấy.”

Sở Tu Viễn cười cười không vạch trần hai nhi tử mà thuận theo lời hai người bọn họ: “Ý ta là càng ngày càng ngoan hơn, đều thành đại hài tử cả rồi.”

“Cha, con bảy tuổi rồi.” Sở Dương vươn ngón tay khoa tay múa chân nói.

Sở Ngọc: “Cha, con sáu tuổi rồi. nương nói hài tử nhà nông lớn cỡ này đều sẽ tự nấu cơm.”

“Đúng thế đấy, lúc cha bằng tuổi các con…”

“Oa…nương, nương…”

Lâm Hàn không khỏi đứng phắt dậy: “Sao lại khóc rồi?”

“Nhất định là Sở Mộc trêu chọc.” Sở Tu Viễn đứng dậy theo: “Đi ra ngoài xem một chút xem.” Hắn sải bước ra ngoài.

Hai huynh đệ vội vàng đứng dậy đuổi theo.

“Nương…”

Tiểu hài tử nghe được tiếng bước chân, cất cái chân ngắn chạy về phía Lâm Hàn: “Nương…” Cậu nhóc ôm chân Lâm Hàn khóc lớn không ngừng.

Lâm Hàn thấy cậu nhóc không bị thương, cười ôm lấy cậu nhóc: “Lại bị hạt anh đào làm đau răng à?”

Hài tử một tay ôm cổ nàng, một tay chỉ vào cây anh đào: “Xấu, không cho Bảo Bảo.” Nước mắt tèm lem cáo trạng.

Giờ thì lại là Bảo Bảo cơ đấy.

Lâm Hàn cũng không tiện trêu chọc hài tử này: “Ca ca còn đang hái à?”

“Ăn.” Hài tử hét lên.

Lâm Hàn giật cả mình.

Sở Dương ngửa đầu nhìn lại, Sở Mộc hái được một trái anh đào ném vào miệng rồi lại tiếp tục hái, hái xong lại nhét vào miệng, hạt anh đào theo đó rơi xuống đất. Đại công tử trợn mắt há mồm: “Còn có thể làm như vậy được sao?”

“Trách không được làm Bảo Bảo tức đến phát khóc.” Tiểu Sở Ngọc cũng là lần đầu tiên nhìn thấy người còn có thể vừa hái vừa ăn, vừa ăn vừa nhả hạt: “Mộc ca ca, ăn ngon không?”

“Ngon lắm.”

Hai huynh đệ nhìn nhau, co chân chạy về phía cây anh đào.

Sở Tu Viễn một tay túm lấy một đứa: “Hắn không hiểu chuyện đã đành rồi, còn mấy đứa cũng không hiểu chuyện nữa hả?” Hắn lập tức xông lên cây hét lên: “Sở Mộc, ngươi mấy tuổi rồi hả?”

“Không trách ta được, thẩm thẩm trồng cây anh đào này quá ngon. Trái nào trái nấy to như quả trứng chim bồ câu vậy. Quan trọng nhất là không chua chút nào. Không tin thì ngươi lên đây đi, ta đảm bảo ngươi không nỡ dừng lại đâu.”

Tiếng Sở Mộc từ phía trên truyền xuống.

Sở Tu Viễn tức chết: “Xuống đây!” Hắn lạnh lùng nói.

“Được rồi được rồi.”

Một lúc lâu sau Sở Mộc mới nhảy xuống, hai tay đầy ắp, đến trước mặt Đại Bảo Bảo đưa cho cậu nhóc xem: “Ta không lừa đệ chứ?”

Tiểu hài tử vươn tay muốn đánh hắn.

“Đánh hắn thì không được ăn nữa.” Lâm Hàn nhắc nhở.

Bàn tay hài tử liền cứng đờ.

Sở Mộc bật cười: “Thẩm thẩm, muốn cho Bảo Bảo ăn là phải rửa đã phải không?”

Lâm Hàn gật đầu.

Sở Mộc đưa hết anh đào bên tay phải cho Sở Dương và Sở Ngọc, nhận lấy Đại Bảo Bảo: “Ca dẫn đệ đi rửa anh đào, tất cả chỗ này là của đệ hết.”

Hài tử theo bản năng nhìn nương mình.

Lâm Hàn cười gật đầu, tiểu hài tử mới để Sở Mộc ôm hắn trở về phòng.

Bên tai Sở Tu Viễn yên tĩnh hẳn, thấy trên ngọn cây vẫn còn rất nhiều: “Để ta trèo lên hái cho các ngươi.”

“Chọn mấy quả không đẹp ấy.” Lâm Hàn nói.

Sở Tu Viễn nghi hoặc khó hiểu.

Lâm Hàn: “Vốn định tặng một ít cho Thái tử, nhưng thân phận của ta không thích hợp tiến cung, vẫn chờ ngài trở về mới được.”

Sở Tu Viễn vẻ mặt ngẩn ra, nghe hiểu lời nói của nàng lập tức trong mắt đầy vẻ phức tạp, muốn nói nàng có lòng rồi, lại cảm thấy lời này có vẻ giả dối: “Để chiều nay ta sẽ tiến cung.”

Lâm Hàn: “Vậy để quay lại rồi hái thêm một ít sơn tra, nghe nói đó là bạch ngọc sơn tra đấy.”

Sở Tu Viễn chưa từng nghe nói bạch ngọc hồng ngọc gì, nhưng Lâm Hàn đã cố ý trồng ra chắc chắn sẽ vô cùng ngon, liền vén áo bào trèo lên cây anh đào.

“Chậm một chút, đừng tựa hết thân thể lên cây.” Lâm Hàn nhắc nhở.

Rắc!

Mấy nhánh cây nhỏ rơi xuống đất, chọc cho sâu chạy chim bay, ba mẫu tử nhìn nhau không biết nói gì.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top