Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 52: Cố làm ra vẻ 1

Nhật Ký Nuôi Con Ở Cổ Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 186 lượt xem
  • 957 chữ
  • 2023-12-19 13:17:50

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trong lòng Lâm Hàn bừng bừng lửa giận, đứng dậy đi ra ngoài.

Sở Dương cuống quít bắt lấy ống tay áo của nàng: “Đừng tức giận, ta bảo Xích Tiêu đi tìm Hoàng hậu cô mẫu.”

Lâm Hàn cầm tay tiểu hài tử: “Không cần đâu. Chỉ là ta giận mình sơ suất thôi.”

Năm xưa Thái hoàng thái hậu hy vọng Hoàng đế Thương Diệu cưới chất nữ nhà mẹ đẻ của mình làm thê tử, Hoàng thái hậu thì hy vọng Thương Diệu cưới chất nữ của bà ấy, trưởng công chúa thì muốn cùng hoàng gia thân càng thêm thân.

Hoàng đế Thương Diệu là một người thích mỹ sắc, lại không muốn bị ngoại thích nhúng tay vào, trên tinh thần không thể đắc tội ai được nên lúc đi săn thú gặp được một thôn cô xinh đẹp liền đưa về Vị Ương cung, phong làm Tiệp dư.

Vị nữ tử này chính là đương kim Hoàng hậu.

Sau khi sắp xếp xong cho Sở thị, Hoàng đế Thương Diệu liền đi gặp Thái hoàng thái hậu, Hoàng thái hậu, nói thẳng nếu người mà hai người đó nhìn trúng đẹp hơn Sở thị, hắn liền lập người đó làm hậu.

Hai người bị Hoàng đế chặn họng, không nói nên lời lại không cam lòng, liền hạ thấp Sở thị đến từ chỗ khỉ ho cò gáy, khó mà lên được nơi thanh nhã.

Hoàng đế Thương Diệu nói lại, Sở thị không hiểu thì hắn có thể dạy. Không đợi hai người phản bác, Hoàng đế lại nhờ hai người giúp hắn cùng nhau dạy dỗ Sở thị. Nhưng hắn lại lo lắng hai người ám hại Sở thị nên cũng lùi một bước, nói rằng hai người cũng có thể đưa nữ tử mà các nàng nhìn trúng đến Vị Ương cung, ai sinh trưởng tử trước thì lập người đó làm hậu.

Sinh con dưỡng cái phải hỏi ý trời, hai người không dám đánh cuộc, cô mẫu của Hoàng đế là trưởng công chúa cũng không dám đánh cuộc, chỉ có thể dựa vào Hoàng đế.

Nguyên chủ Lâm Hàn vừa sinh ra đã xinh đẹp hơn những hài tử khác, Lâm Trường Quân liền bảo thê tử của hắn dạy dỗ Lâm Hàn, định ngày sau đưa nàng cho quý nhân. Cho dù không thể đẩy Hoàng hậu bình dân xuống đài thì cũng có thể lăn lộn làm một Dung hoa, thậm chí là Tiệp dư cũng được.

Đích mẫu của Lâm Hàn lo lắng đến lúc đó nương của Lâm Hàn vượt qua bà ta, liền mua chuộc thuật sĩ để cho Lâm Hàn ở lại huyện Phượng Tường, mượn cơ hội này chèn ép nương nàng.

Chuyện này mới đầu Lâm Hàn cũng không biết, có lần nghe lén hai ác nô tán gẫu với nhau mới biết chuyện “khắc phụ khắc mẫu” này có ẩn tình khác.

Lúc đó nàng cho rằng nương của nàng rất đẹp, đến Trường An rồi mới phát hiện làn da của nương nàng không trắng bằng Lâm phu nhân, dáng dấp cũng không đẹp hơn nàng bao nhiêu. Ưu điểm duy nhất là gầy, dưới điều kiện tiên quyết là có một khuê nữ khắc phụ khắc mẫu nhưng ăn mặc vẫn ngang bằng với phu nhân, nô bộc trong phủ cũng rất cung kính với bà ta, vậy nên Lâm Hàn liền biết bà ta được sủng ái như vậy chính là dựa vào tâm cơ.

Lâm Hàn thông minh nhưng không có lòng hại người, lo lắng lần thứ hai trở thành vật hi sinh trong trạch đấu nên vẫn luôn đề phòng cả đích mẫu cả nương thân sinh của mình, thẳng cho đến khi được gả vào phủ Đại tướng quân.

Gần đây sống quá thuận lợi, dẫn đến ngay cả nương của nguyên chủ, nữ tử vừa nhẫn tâm lại vừa tâm cơ kia cũng quên mất.

“Có cho bà ấy vào không ạ?” Hồng Lăng thử thăm dò hỏi.

Lâm Hàn: “Không thể! Hôm nay lui một bước, ngày sau phải nhượng bộ từng bước nữa.”

“Cũng không thể để bà ấy cứ khóc mãi thế được.” Hồng Lăng nhớ lại lời của gã sai vặt gác cổng nói: “Bà ấy không gào khóc, chỉ không ngừng yên lặng rơi lệ. Tuy rằng nô tỳ không nhìn thấy nhưng cũng có thể tưởng tượng ra hẳn là cực kỳ đáng thương.”

Tiểu Sở Dương không khỏi hỏi: “Cũng giống như tiểu đệ giả bộ đáng thương ạ?” Cậu bé nhìn Lâm Hàn.

Lâm Hàn gật đầu.

“Sao bà ấy có thể xấu xa như vậy chứ?” Tiểu Sở Dương nghĩ mãi không ra: “Nương là do bà ấy sinh ra sao?”

Lâm Hàn: “Đúng vậy. Đôi khi ta cũng hoài nghi, nhưng khuôn mặt và mắt của ta giống hệt bà ta, vậy nên ta không thể không tin cho được.”

“Vậy —— phu nhân vẫn nên lệnh cho Khương Vệ úy đi tìm bệ hạ đi.” Hồng Lăng nói, Sở Dương cùng Sở Ngọc đồng thời gật đầu.

Đại tướng quân là người lên ngựa có thể ngăn địch, xuống ngựa có thể an bang. Thân là thê tử của hắn, chỉ một chút chuyện nhỏ này mà phải đi vào trong cung cầu cứu, đừng nói là hai người đế hậu sau này sẽ khinh thường nàng mà ngay cả bản thân nàng cũng khinh bỉ chính mình.

Lâm Hàn: “Nếu ta không nói mình là thứ trưởng nữ của Lâm thừa tướng, có phải các ngươi vẫn cho rằng ta là trưởng nữ không?”

Hồng Lăng gật đầu: “Nhưng ngài không phải.”

“Ngoại trừ ta và các ngươi ra thì có ai biết chân tướng nữa đâu.” Lâm Hàn xoa cái đầu nhỏ của hai hài tử: “Ta đi rồi sẽ quay lại nhanh thôi.”

Cổng lớn mở ra, tiếng khóc dừng lại, người ngồi trên mặt đất quay đầu nhìn thấy người tới lại tiếp tục khóc.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top