Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Nguyên Tôn (Dịch) (Bản fix lỗi)
  4. Chương 70: Thành công

Nguyên Tôn (Dịch) (Bản fix lỗi)

  • 361 lượt xem
  • 1601 chữ
  • 2021-04-20 09:27:41

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trong căn phòng rộng, thỉnh thoảng có một luồng khói đen bốc lên, mang theo mùi vị khiến người ta buồn nôn.

Tuy nhiên, những người trong phòng, lúc nhìn về phía mùi hôi thối bốc lên không những không tỏ ra khó chịu mà còn vui mừng

Bởi vì điều này có nghĩa là độc tố đang được loại bỏ.

Vệ Thương Lan kích động nhìn xuống hông Vệ Bân, chỉ thấy vùng đen đang dần thu nhỏ hơn nữa càng ngày càng nhạt màu hơn..

Vệ Thanh Thanh đứng một bên, hai tay nắm chặt, xúc động không thể kìm nén.

Thế nhưng, tuy rằng kích động, nhưng bọn họ đều không lên tiếng quấy rầy Chu Nguyên, bởi vì lúc này trên mặt Chu Nguyên tràn đầy sự nghiêm túc, trên trán mồ hôi toát ra không ngừng.

Nguyên bút trong tay hắn cũng không ngừng hạ xuống, bởi vì bị ma độc trùng kích, những nguyên văn này đang có bị nhạt dần, có những chỗ gần như biến mất.

Cho nên nếu hắn không kịp thời sửa chữa, duy trì nguyên văn, ma độc sẽ có thể thoát ra, muốn bao vây lại lần nữa sẽ rất khó khăn.

Trên ấn đường của Chu Nguyên, hào quang không ngừng lóe ra, đó là biểu hiện cho việc thần hồn lực đã tới cực hạn.

Đồng thời khống chế tám đạo nhất phẩm nguyên văn, một đạo nhị phẩm nguyên văn, cho dù là thần hồn của Chu Nguyên đã đạt tới cảnh giới hư cảnh trung kỳ, cũng có chút không chịu nổi, chỉ có thể cắn răng duy trì.

Mồ hôi chảy từ trên trán xuống, rơi vào trong mắt Chu Nguyên khiến hai mắt hắn không khỏi cay xè đau đớn.

Chợt có một mùi hương nhẹ bay tới, một bàn tay cầm khăn giơ ra, lau đi mồ hôi trên trán Chu Nguyên.

Chu Nguyên chớp mắt, có chút kinh ngạc, bởi vì chủ nhân của bàn tay kia lại chính là Vệ Thanh Thanh.

Nhận thấy ánh mắt của Chu Nguyên, đôi môi của Vệ Thanh Thanh khẽ nâng lên.

Chu Nguyên gật gật đầu, tỏ lòng biết ơn, sau đó lại chú tâm vào trong từng đạo nguyên văn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, bất tri bất giác đã tới buổi trưa.

Mà nơi thắt lưng của Vệ Bân, đoàn ma độc đang thu nhỏ lại, trở nên nhạt hơn rất nhiều, có vẻ sẽ rất nhanh có thể hóa giải hoàn toàn.

Nhưng mà, ngay khi mọi người đang thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên, đoàn ma độc kia lại trở nên hung mãnh hơn rất nhiều, giống như nổi điên, không ngừng tản ra xung quanh.

- Nguy rồi, đoàn ma độc này muốn chạy trốn, nó muốn ẩn vào sâu trong người Tiểu Bân!

Sắc mặt Vệ Thương Lan khẽ biến, ma độc này quả nhiên khó giải quyết, vừa cảm nhận thấy sắp bị tiêu diệt, đã đi tìm nơi ẩn nấp theo bản năng, nếu để nó chạy trốn thành công đây sẽ là tai họa ngầm rất lớn.

- Yên tâm, nó trốn không thoát.

Chu Nguyên bình tĩnh nói, sau đó ấn mạnh thiên nguyên bút, chỉ thấy từng tầng nguyên văn đang dần mở rộng, phá hủy đường chạy của ma độc, mà đạo nguyên văn Thiên Nghĩ Thực Độc Văn vốn đang ở bên ngoài, cũng đang dần xâm nhập, bắt đầu phản công.

Từng luồng ma độc đánh tới, cũng không có tác dụng gì, cuối cùng bị Thiên Nghĩ Thực Độc Văn kia một ngụm ăn sạch, hóa thành từng làn khói đen tản ra.

Mười mấy phút đồng hồ sau, khi đạo ma độc cuối cùng tan biến hoàn toàn, trong căn phòng rộng lớn toàn bộ đều yên tĩnh lại.

Hô.

Chu Nguyên như trút được gánh nặng thở ra một hơi, đang muốn đứng lên, trong đầu lại cảm thấy choáng váng, lảo đảo một cái bỗng ngã về phía sau.

Nhưng hắn cũng không ngã xuống đất, mà rơi vào một nơi mềm mại thơm dịu, điều này khiến hắn cực kỳ ngạc nhiên, xoay đầu lại, một đôi móng vuốt đang giơ ra trước mặt hắn.

Đó là Thôn Thôn đang rít gào với hắn.

Hắn ngẩng đầu, liền thấy đôi con ngươi trong veo nhưng lạnh lẽo của Yêu Yêu đang nhìn chằm chằm hắn.

- Còn không đứng dậy ta sẽ cho Thôn Thôn nuốt chửng ngươi.

Yêu Yêu nói từng chữ.

Thôn Thôn đang nhe răng trợn mắt với Chu Nguyên.

Cả người Chu Nguyên trong nháy mắt đứng thẳng, đồng thời trong lòng thầm mắng một tiếng tiểu súc sinh không biết ơn, bình thường hắn cho nó ăn nhiều thịt nguyên thú như vậy thật là ăn không.

- Đại tướng quân, may mắn không làm nhục mệnh.

Chu Nguyên xoa xoa mi tâm, quay sang cười với Vệ Thương Lan và Vệ Thanh Thanh vẫn đang im lặng đứng đó

- Hu hu, tiểu đệ!

Vệ Thanh Thanh tỉnh lại đầu tiên, giây tiếp theo, ôm chầm lấy đứa bé vừa khóc vừa nói.

Đứa con trai duy nhất của Vệ gia bọn họ cuối cùng cũng an toàn.

Bàn tay Vệ Thương Lan có chút run run, hắn đưa tay lên lau mắt, sau đó nhìn về phía Chu Nguyên, cúi đầu thật sâu.

- Đại tướng quân mau đứng lên, lễ lớn thế này ta không nhận nổi.

Chu Nguyên vội vàng nâng hắn dậy, nói.

- Điện hạ, ta sẽ không nói nhiều, phần ân tình này, Vệ gia sẽ nhớ thật kỹ.

Giọng nói Vệ Thương Lan đầy nghẹn ngào .

Ở một bên, cơ thể Lục Thiết Sơn từ đầu tới cuối đều căng cứng, nhìn chằm chằm về phía Vệ Thương Lan, lúc này hắn mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm. May quá, cuối cùng điện hạ cũng thành công.

Chu Nguyên cười cười, nói:

- Chỉ là việc ta nên làm thôi, Đại tướng quân không cần như thế.

Vệ Thương Lan phất phất tay, lập tức có thị nữ bê hộp ngọc tới, Vệ Thương Lan nhận lấy tự mình đưa cho Chu Nguyên:

- Trong này chính là Thôn Nguyên Thạch.

Chu Nguyên nghe vậy, trong lòng xẹt qua một tia kich động, thật cẩn thận đón lấy hộp ngọc, mở ra. Chỉ thấy trong đó có một viên đá màu vàng ước chừng bằng một bàn tay trẻ con, trên tảng đá có hai lỗ, một lớn một nhỏ, lổ nhỏ tản ra lực hút, hấp thu nguyên khí trong thiên địa, sau đó từ trong lỗ to hơn, lại có nguyên khí bay ra, có thể cảm giác được, nguyên khí bay ra từ cái lỗ to, không thể nghi ngờ chính là loại tinh thuần nhất.

Quả nhiên là Thôn Nguyên Thạch!

Trong mắt Chu Nguyên hiện lên sự vui mừng, cẩn thận thu hộp ngọc vào túi càn khôn, Thôn Nguyên Thạch này, cuối cùng cũng tới tay, tiếp theo chỉ cần có nguyên thú hồn mãng xà tứ phẩm, tài liệu để tu luyện đệ nhất trọng Tổ Long Kinh đã chuẩn bị đầy đủ .

Lần bận rộn này hoàn toàn không phải làm không.

- Điện hạ, việc có liên quan đến tòa di tích Hắc Uyên kia, ta sẽ nói lại toàn bộ rõ ràng. Người yên tâm, nếu ta đồng ýe, như vậy ta chắc chắn sẽ dùng hết toàn lực để giúp đỡ!

Vệ Thương Lan trầm giọng nói.

- Cảm ơn Đại tướng quân.

Chu Nguyên mừng rỡ, có sự cam đoan của Vệ Thương Lan, cũng có thêm bảo đảm để tranh giành di tích kia , dù sao ở nơi này Đại tướng quân phủ cũng là một trong hai thế lực mạnh nhất.

Đám người Chu Nguyên biết lúc này Vệ gia đang chìm trong sự vui vẻ, cho nên cũng không quấy rầy nhiều, bèn cáo từ rời đi để lại không gian riêng cho bọn họ

. . .

- Chu Nguyên chữa khỏi cho Vệ Bân?! Làm sao có thể!

Trong trang viên, Tề Hạo vụt đứng dậy, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin.

Trên mặt Tề Lăng đứng ở một bên cũng hiện rõ sự khiếp sợ.

Vệ Đình cười khổ gật gật đầu, tuy rằng nàng cũng cảm giác khó có thể tin, nhưng sự thật chính như thế.

Khuôn mặt Tề Hạo trở nên xanh mét, bàn tay đang nắm chặt cũng run lên, gầm nhẹ nói:

- Tên Chu Nguyên này dám phá hỏng chuyện tốt của ta!

Vậy là cố gắng của hắn trong suốt một năm qua ở Thương Lan quận đã hoàn toàn uổng phí.

Ánh mắt Tề Lăng âm trầm, nói:

- Nếu Chu Nguyên thật sự đã chữa khỏi cho Vệ Bân, lấy tính cách của Vệ Thương Lan, rất có thể sẽ toàn lực giúp đỡ hắn tranh giành di tích.

- Đại công tử, chúng ta không thể ở lại Thương Lan quận này, bằng không sẽ bị Vệ Thương Lan cho người đến giám thị.

Tề Hạo cắn răng, trong mắt tràn đầy hàn ý, khuôn mặt dữ tợn:

- Vệ Thương Lan, ngươi đã muốn chết, ta đây sẽ thanh toàn cho ngươi!

Hắn thấp giọng, quyết đoán nói:

- Đi, rời khỏi Thương Lan quận, Tề vương phủ chúng ta nhất định phải có Hỏa Linh Tuệ kia, nếu Vệ Thương Lan dám giúp Chu Nguyên tranh giành với chúng ta, ta sẽ cho hắn biết, ở trong mắt Tề vương phủ, Vệ Thương Lan hắn, cũng không quan trọng như hắn nghĩ!

Hắn bước ra cửa, ánh mắt âm độc nhìn về hướng Tướng quân phủ, năm ngón tay nắm chặt.

- Chu Nguyên, ngươi đừng tưởng rằng có Vệ Thương Lan giúp ngươi, ngươi đã có thể chiến thắng, nếu ngươi dám tới Hắc Uyên, ta nhất định sẽ khiến ngươi không thể quay về!

- Hỏa Linh Tuệ là thứ Tề vương phủ ta nhìn trúng, nếu ngươi dám đụng tới, Hắc Uyên này sẽ trở thành mồ chôn của ngươi!"

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top