Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Người Vớt Xác (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 66: Quỷ Hạn Hán (2)

Người Vớt Xác (Dịch) (Đã Full)

  • 72 lượt xem
  • 917 chữ
  • 2024-12-04 18:55:29

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

Tay của Hàn Tuyết đã chạm vào cái hũ rồi, nghe thấy tiếng hét của tôi cả người cô ấy trở nên bất động quay đầu lại nhìn tôi mặt đầy hoài nghi.

Tôi nhớ lúc mình còn nhỏ bị Trần Thạch Đầu bế đi vào cái đêm ấy, ông ta đã mổ bụng Cô ngốc ngay trước mặt tôi, moi đứa bé trong bụng cô ấy ra rồi để vào trong một cái hũ y như thế này. Đúng rồi, giờ đây tôi có thể khẳng định chính là đứa trẻ đó.

Tôi đỡ mẹ tôi ngồi lên bậc thềm, sau đó đi tới đá vào cái hũ đó. Thôn dân trong làng đại đa số dậy từ rất sớm, nghe thấy động tĩnh ở cửa nhà tôi thì mọi người đều vây lại xem, vừa hay thấy cảnh tôi đá cái hũ. Cái hũ đó lăn vài vòng thì từ trong miệng hũ lộ ra hai cái chân xanh lè của trẻ con.

Mọi người bị dọa cho dựng cả lên, Hàn Tuyết sợ hãi lùi về sau mấy bước nhìn tôi. Lúc này trong đám thôn dân có người gan lớn cầm cái cành cây khô tới khều thứ bên trong cái hũ ra.

Vừa khều ra đã có người bắt đầu nôn mửa.

Thứ được moi ra từ trong hũ là một đứa bé toàn thân xanh lè chưa thành hình. Đứa trẻ cuộn tròn lại, điều kỳ lạ là hai mắt của nó trợn trừng rất to mà trên trán lại dán một lá bùa vàng.

“Đứa trẻ đã chết này từ đâu ra vậy?” Không ít người vẫn đang bàn tán xôn xao, đương nhiên cũng không ít người bị dọa cho sợ vội chạy về nhà.

Sắc mặt của tôi biến đổi liên tục. Trong số những người ở hiện trường chỉ có tôi và Hàn Tuyết biết đứa trẻ chết yểu này là ai. Mắt thấy người dân hiếu kỳ đến xem ngày càng đông, tôi giả vờ trấn tĩnh nói: “Mọi người cách xa một chút, đứa bé chết yểu này trên đầu có dán bùa vàng có lẽ là tiểu cương thi bị đạo sĩ trấn yểm rồi. Có điều e là trên người đứa bé không chừng có mầm bệnh.”

Mọi người nghe thấy tôi nói như vậy thì quả nhiên vội vàng lùi xa. Tôi nói với Hàn Tuyết lúc này mặt mũi trắng bệch: “Hàn Tuyết, em tới ủy ban thôn gọi Bàn Tử tới đây.”

Hàn Tuyết gật đầu, chạy nhanh tới ủy ban thôn. Không bao lâu sau Bàn Tử và Trần Thanh Sơn cùng tới. Bàn Tử vừa nhìn đã hiểu có chuyện gì xảy ra, nói: “Thanh niên cứng, quỷ hạn hán này từ đâu ra vậy?”

Mọi người thấy Bàn Tử đến thì đều cảm thấy yên tâm hơn chút bởi không ít người đã chứng kiến tận mắt năng lực của Bàn Tử. Thấy Bàn Tử nói vậy Trần Thanh Sơn hỏi: “Bàn Tử, thế nào là quỷ hạn hán?”

“Là một dạng cương thi, quỷ hạn hán xuất hiện sẽ xảy ra đại hạn, chính là thứ này, chỉ không ngờ ở nơi như thế này cũng có thứ này. Cũng may đã có bậc tiền bối trấn yểm lại, chứ nếu không cái thứ này sẽ khiến cho phạm vi trăm dặm quanh đây xảy ra đại hạn.” Bàn Tử nói.

“Cái thứ này phải xử lý làm sao?” Trần Thanh Sơn hỏi.

“Dễ thôi, biện pháp cổ nhân thường dùng là dùng đinh gỗ đóng chết, hoặc là vứt vào nhà xí. Thứ này đã bị trấn yểm lại rồi, xử lý thế nào cũng được, dùng lửa thiêu đi.” Bàn Tử nói.

Bàn Tử vừa nói thì tôi liên tục nháy mắt với anh ta. Sao có thể đốt được chứ, vấn đề quỷ hạn hán này là đứa con của Cô ngốc, cô ta năm lần bảy lượt tới chính vì muốn tìm thứ này, sao có thể đốt? Bàn Tử chắc chắn không phải kẻ ngốc, mấy cái chớp mắt của tôi đã khiến anh ta hiểu ra và nói với người dân: “Tuy rằng dễ xử lý nhưng trong quá trình xử lý sẽ có khí độc bốc ra từ thi thể, rất hôi thối. Mọi người ai về nhà nấy đi, đừng ở đây xem náo nhiệt nữa, nếu thực sự hít phải khí độc e rằng Diêm La hạ phàm cũng không cứu được đâu.”

Chiêu này của Bàn Tử quả thực có tác dụng, vừa nói xong đã khiến người dân bốn phương tám hướng lủi mất tăm. Tôi đưa mẹ tôi vào trong nhà để Hàn Tuyết chăm sóc. Bàn Tử gan lớn nhấc đứa trẻ lên cho lại vào hũ rồi xách tới ủy ban thôn. Tôi và Trần Thanh Sơn cũng theo sau. Tới đó tôi hỏi: “Bàn Tử, không phải thứ này được chôn dưới ký túc của Hàn Tuyết sao, sao giờ lại xuất hiện ở cửa nhà tôi?”

“Cậu hỏi tôi, tôi cũng muốn hỏi cậu đây. Nhưng nếu tôi đoán không nhầm thì có người biết chúng ta muốn đào thứ này lên, không ngăn cản được nên trực tiếp tặng cho chúng ta, cái này tám chín phần là do lão già đó làm.” Bàn Tử nói.

Thực ra lúc Bàn Tử chưa nói câu cuối thì tôi chỉ nghĩ tới người làm chuyện này là chú Trụ Tử. Chú ấy hy vọng chuyện này có thể giải quyết, từ vụ tối qua đã có thể nhận ra rồi.

Nhưng Bàn Tử lại nói là do Ông Ba làm, cũng có khả năng, bởi tối qua ông Ba là người canh chừng ở mắt phong thủy.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top