Kì thi cuối kì đã kết thúc và theo đó tình bạn giữa hắn và nó cũng không còn. Thời gian này là thời gian mà lớp 12A được tách ra thành hai khối. Một nửa thi khối Khoa Học Tự Nhiên, nửa còn lại thi khối Khoa Học Xã Hội. Khối Tự Nhiên là tổ hợp môn Lý, Hóa, Sinh và khối Xã Hội là tổ hợp môn Văn, Sử, Địa. Chỉ khi học các môn chính như Toán, Văn, Anh thì cả lớp mới học cùng nhau.
Thật tốt là nó đã chọn khối Tự Nhiên thay vì khối Xã Hội gống với hắn.
Và kể từ lúc tách hai khối ra nó luôn ngồi một mình kể cả những tiết học môn chính. Hắn đã bỏ lại nó một mình, bỏ lại nó lạc lõng bơ vơ giữa không gian tưởng chừng như nhỏ hẹp mà lại rộng lớn này. Tuy là ngồi bàn hai, nhưng cảm giác như ngồi bàn nhất vậy, vì bàn nhất không có ai ngồi cả, tụi trong lớp rủ nhau xuống bàn cuối ngồi gần như hết lớp, chỉ có mấy đứa mọt sách với nhỏ là ngồi đúng vị trí.
Thật buồn cho nó vì Khánh mọt sách thi khối Xã Hội, nên nó không thể quay xuống bàn ba nói chuyện được. Tuy nhỏ luôn sẵn sàng nghe nó nói nhưng nó thà không nói chuyện với ai còn hơn là đi nói chuyện với nhỏ.
* * *
Giờ ra chơi, nó đứng tựa vào lang cang hướng mắt ra nhìn sân trường, rồi lại nhìn những đóa hoa phượng đỏ kia lòng nó lại buồn càng thêm buồn. Không lâu nữa thôi là phải xa mái trường này rồi, cũng có nghĩa không còn được gặp hắn nữa. Thật sự nó không muốn thời gian này trôi qua, nhưng cũng không muốn chuyện hắn bỏ rơi nó sẽ tiếp tục. Thật bối rối làm sao, đầu nó cứ rối bời với mớ suy nghĩ đó mà không hay biết rằng dưới sân trường có một người con trai hướng mắt lên nhìn nó với ánh mắt buồn có chút lo lắng.
Hết giờ ra chơi, nó quay vào lớp. Tiết học tiếp theo là tiết Văn của cô Chín Raper nhưng nó lại không nhớ ra là tiết văn cho đến khi Khánh mọt sách khều lưng hỏi nó học bài chưa. Nó trợn mắt nhìn Khánh rồi la lên:
- Chết bà tui rồi, tui nhầm thời khóa biểu rồi. Văn chưa có học gì hết á, giờ sao?
- Thì giờ lo học đi, học được nhiêu hay nhiêu, chứ không thuộc chữ nào coi chừng bả đem bà đi luộc luôn đó.
- Ờ, vậy cho mượn đề cương nha, tui không có đem.
- Ừ, nè lấy đi, tui học thuộc bài rồi.
Nó cám ơn Khánh rồi quay lên gấp rút học bài còn nhỏ thì liếc mắt nhìn Khánh rồi nói xiên nói xỏ sao Khánh lại tốt với nó như thế, trong khi bạn cùng bạn lại chẳng quan tâm xíu nào. Khánh nhìn nhỏ cười rồi hỏi nhỏ đang ghen với nó hay sao lại tỏ thái độ vậy. Như nói đúng tim đen nhỏ sổ sàng quát:
- Gì? Tui mà ghen hả, làm gì có, ông là cái gì chứ, sao tui phải ghen?
Khánh bảo nhỏ đừng nói nhảm nữa, lo mà học cho đàng hoàng, cứ mỗi lần tới môn Văn nhỏ như bị trúng thuốc ngủ, nhìn vào đống chữ trong tờ đề cương là nhỏ lại bắt đầu thấy buồn ngủ. Bởi vậy không có khi nào nhỏ học giỏi môn văn cả, điểm cứ thấp tè. Mà hễ chi môn này là môn phụ, nhỏ không nói, đây là môn chính mới ác chớ. Không hiểu sao lại ra đời cái môn oái oăm, gây buồn ngủ như vậy.
Cô Chín Raper đã để ý nhỏ, vì nhỏ lúc nào cũng bị điểm thấp, nên mỗi lần trả bài đầu giờ là nhỏ bị chuyển sang ngồi bàn nhất hoặc bàn hai gần bàn giáo viên.
Nó đang cố gắng tập trung hết sức để nhồi nhét các con chữ trên tờ giấy kia vào đầu thì hắn bước vào lớp. Đi ngang qua bàn nó, dừng lại một chút ngó xem nó đang làm gì rồi lặng lẻ bước xuống bên dưới ngồi cùng đám bạn.
Một người ngồi bàn hai bên dãy ngoài cùng, gần cửa sổ đang lén nhìn nó. Biết nó còn đang buồn vì chuyện của hắn nên người ấy cũng không có ý làm phiền nó. Nhìn thấy hắn lờ nó đi không hiểu sao anh lại thấy có chút đau lòng thay cho nó.
Cả lớp đang ôn lại bài để trả bài giấy đầu giờ, thì có đứa ngồi dãy ngoài cùng la lên "cô tới rồi kìa". Trong vòng 30 giây, cả lớp dọn hết sách vở, tài liệu vào cặp rồi di chuyển cặp lên bục, chuẩn bị tinh thần đổi chỗ. Cô từ từ bước vào lớp vừa đúng lúc cả lớp dọn cặp lên bục gần xong.
Cứ mỗi lần đến môn này là cả lớp đều ngoan như vậy. Vì phải tuân theo kỷ luật mà cô đưa ra, nếu không là hậu quả không ai lường trước được.
Đứa nào đứa nấy cũng đều mong rằng mình sẽ được chuyển chỗ ngồi cạnh đứa thuộc bài rồi hoặc vẫn ngồi ở chỗ cũ để có thể phao tài liệu. Còn nó thì chả lo gì hết, vì nó thấy ngồi đâu cũng vậy thôi, vì dù thế nào thì nó vẫn chưa thuộc hết bài. Miễn sao đừng chuyển nó ngồi kế đứa con gái nào hết là được vì nó thật sự không thích tụi con gái trong lớp này. Không biết con gái lớp khác thì sao, nhưng con gái lớp này thì chua ngoa, đanh đá, hay thù vặt, ai mà không vừa mắt tụi nó thì lại bị đem ra nói xấu hoặc chơi xấu. Thế nên nó thích ngồi chung với mấy đứa con trai hơn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận