Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 88: 88

Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)

  • 315 lượt xem
  • 1879 chữ
  • 2023-01-02 21:57:42

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lúc này các phi tần trên bàn đu vội vàng bước xuống, cúi người hành lễ, chỉ có Hoa tài nhân vì đẩy lên quá cao nên xuống chậm hơn người khác một nhịp, nổi bật hẳn trong đám người.

Trong này ai không phải đã thành tinh, dáng vẻ luống cuống tay chân của Hoa tài nhân thật chẳng đáng để vào mắt.

Phong Cẩn nhìn nàng Hoa tài nhân đang quỳ trước mặt mình như thể con thỏ bị kinh sợ, chân hơi dừng lại, sau đó rẽ sang cẩn thận đỡ Trang Lạc Yên dậy: “Sao ái phi cũng ra đây, tuy hôm nay nắng ấm nhưng vẫn còn gió, phải cẩn thận chút chứ.”

“Bẩm Hoàng thượng, thiếp không sao, gần đây chỉ ngồi trong phòng, cảm thấy hơi khó chịu. Hôm nay là tiết Hàn Thực, nếu vẫn cứ ở lì trong cung, thiếp sẽ thành ngốc luôn mất.” Trang Lạc Yên đứng thẳng người theo động tác của Hoàng đế, cười trộm liếc nhìn hắn một cái.

“Trẫm xem nàng cũng đã không quá thông minh rồi.” Hoàng đế vỗ nhẹ lên tay Trang Lạc Yên rồi mới buông ra, “Miệng vết thương của nàng chưa lành, không thể chơi đánh đu, lát nữa sẽ có người biểu diễn múa trên bàn đu, nàng xem một chút cũng có điểm thú vị đấy.”

“Vậy thiếp nhất định phải xem thật kĩ mới được.” Trang Lạc Yên cười cười, đưa mắt nhìn Hoa tài nhân đứng bên cạnh, sau đó theo Đế Hậu đi tới bên một đài biểu diễn, trên đài có kê một bàn đu dây, bốn phía quanh đài bày biện mấy bàn hoa quả và điểm tâm.

Tìm vị trí thích hợp ngồi xuống, phía trên Trang Lạc Yên vẫn là Từ chiêu dung, có điều nhìn nàng ta khá tiều tụy, xem ra tin Từ chiêu dung bị bệnh không phải nói chơi.

Phát hiện Trang Lạc Yên đang nhìn mình, Từ chiêu dung lạnh nhạt liếc mắt về phía đó một cái rồi nhanh chóng dời đi.

“Khí sắc của Từ chiêu dung tỉ tỉ không được tốt, mấy hôm trước ban đêm có mưa, tỉ tỉ bị cảm lạnh sao?” Trang Lạc Yên tủm tỉm cười hỏi.

“Chiêu hiền dung quá lo lắng rồi, bổn cung rất khỏe.” Từ chiêu dung nhìn về phía Trang Lạc Yên, ngoài miệng vẫn cười nhưng ý cười không lên được đến mắt, “Muội bị thương ở đầu, phải dưỡng thương cẩn thận đấy.”

Vốn đã quen Từ chiêu dung mềm mỏng đa tài, nay đột nhiên vị này trở lại bình thường, Trang Lạc Yên không qu lắm. Song, rốt cuộc cái gì đã khiến vị này đột ngột từ bỏ ưu nhã sầu bi để thành như bây giờ?

Ngay vào lúc ấy, màn biểu diễn múa bàn đu dây đã bắt đầu rồi. Một nữ tử váy đỏ, tóc vấn kiểu phi thiên nhẹ nhàng bước lên đài diễn, cúi người hành lễ với những vị chủ tử ngồi đây rồi đi lên bàn đu.

Bàn đu được đẩy lên cao dần, nữ tử áo đỏ đứng trên kệ bắt đầu múa, từng động tác tay chân rất mềm mại uyển chuyển mà linh hoạt, như thể đang đứng múa trên mặt đất vậy.

Trang Lạc Yên kinh ngạc thưởng thức màn biểu diễn này, khi bàn đu đẩy lên cao nhất, vũ cơ này liền xoay ngược người, bàn đu hạ xuống lại nhanh nhẹn xoay về phía trước, Trang Lạc Yên suýt buột miệng hô lên.

“A!”

Nàng còn chưa lên tiếng đã nghe có người hô to. Người vừa kêu lên là vị Hoa tài nhân ngây thơ kia. Hình như đã nhận ra mình thất thố, vị Hoa tài nhân này bèn lập tức đỏ mặt.

Chẳng biết ai đó khinh thường cười một tiếng, âm thanh không lớn nhưng cũng đủ để mọi người đều nghe thấy.

Trong hậu cung kiếm đâu ra người ngây thơ hồn nhiên thật sự, chiêu này của Hoa tài nhân thực chẳng đáng gì. Ánh mắt Trang Lạc Yên lần thứ hai chuyển lên người vũ cơ trên bàn đu, đến khi vũ điệu kết thúc, nàng mới thán phục: “Thật đúng là cái đẹp và nguy hiểm cùng kết hợp, ta xem mà toát mồ hôi lạnh rồi.”

“Bổn cung đã sớm đoán được muội sẽ thích màn diễn này, quả đúng như vậy.” Hoàng hậu không ngạc nhiên trước màn múa này lắm, hằng năm trong cung đều có những vũ cơ nhảy các điệu múa đặc biệt khiến người ta kinh ngạc, xem mãi thành quen, mấy thứ này từ lâu đã không còn khiến nàng bất ngờ.

“Tần thiếp khiến nương nương chế giễu rồi.” Trang Lạc Yên hơi mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, “Ngay cả Hoàng hậu nương nương đều nhận ra tần thiếp thích màn múa này, tần thiếp phải dẫn đầu thưởng cho bọn họ mới được, thưởng đi.”

“Chiêu hiền dung thật là hào phóng.” Từ chiêu dung lạnh nhạt nhìn Trang Lạc Yên và Hoàng hậu thân cận, “Có điều nàng vào cung muộn nên không biết, màn múa đu dây này cũng không coi là đặc sắc nhất.”

“Nương nương vào cung sớm hơn tần thiếp, tất nhiên hiểu biết nhiều hơn rồi ạ.” Trang Lạc Yên cười nhìn Từ chiêu dung, “Tần thiếp vào cung muộn, khó tránh khỏi cảm thấy ngạc nhiên trước vài thứ mới lạ.”

Từ chiêu dung còn muốn nói thêm, Hoàng đế đang ngồi phía trên đã lên tiếng: “Nếu Chiêu hiền dung đã đi đầu ban thưởng, trẫm cũng thêm chút, thưởng đi.”

Hoàng hậu thấy thế, cũng theo thưởng cho vũ cơ.

Từ chiêu dung lập tức tái nhợt mặt, Hoàng thượng làm vậy là muốn che chở Trang Lạc Yên đây mà.

“Tần thiếp cũng nghĩ điệu múa trên bàn đu này thật mạo hiểm, nhìn thực khiến người ta sợ hãi.” Hoa tài nhân rụt rè đưa mắt nhìn về phía Hoàng đế rồi lại dời mắt nhanh, “Thật lo lắng vũ cơ này sẽ ngã xuống mất.”

Nghiêm tài nhân ngồi bên nàng ta thoáng nhìn sang một cái, lại trầm mặc nhìn đĩa điểm tâm trước mặt.

Thật đúng là một Hoa tài nhân thiện lương ngây thơ hiền lành.

Trang Lạc Yên điềm đạm nhìn Hoa tài nhân một cái: “Ở vị trí nào thì chuyên chú nghề nghiệp ấy. Hoa tài nhân lá gan tuy nhỏ, tâm lại nghĩ nhiều quá.” Bày ra bộ dáng ngây thơ khờ khạo ấy cho ai xem.

Phong Cẩn nghe Trang Lạc Yên nói vậy, bèn quay về phía Hoa tài nhân, hơi dừng một chút mới nói: “Đây là phi tần trong cung nào, thật là không biết quy củ, ở đây có chỗ cho nàng ta chen lời?”

“Bẩm Hoàng thượng, đây là Hoa tài nhân mới vào cung, người trăm công nghìn việc, chắc là không nhớ rõ.” Hoàng hậu cười nào.

“Thảo nào không biết lễ nghi như vậy, Chiêu hiền dung nói chuyện cũng dám tranh luận.” Phong Cẩn không buồn nhìn Hoa tài nhân đã trắng nhợt mặt thêm một lần, “Triệt thẻ bài của nàng ta đi, sau này trẫm không cần nàng ta hầu hạ.”

Vì vậy, Hoa tài nhân trở thành một chuyện cười trong hậu cung, Trang Lạc Yên cũng thoải mái hơn khi thấy một món hàng mô phỏng mình bị ném vào lãnh cung.

Sau đây, đến lúc nàng nên thanh toán với vài người nào đó rồi.

***

Thưởng thức xong mấy điệu múa bàn đu dây là đã gần trưa, yến tiệc tiết Hàn Thực được bày lên, tuy các món đều không được nấu bằng lửa nhưng đội ngũ ngự trù vẫn có bản lĩnh khiến cho những thứ này vẹn toàn cả sắc, hương và vị.

Vừa dùng bữa vừa thưởng thức cảnh mĩ nhân ngồi trên bàn đu thổi sáo, tiếng sáo uyển chuyển du dương, dù không sành sỏi lắm nhưng Trang Lạc Yên vẫn không cưỡng lại được, nghiêng tai lắng nghe. Những người khác thì ngược lại, dường như đã quen lắm rồi, hoàn toàn không hề chú ý tới giai nhân đang thổi sáo.

Có lẽ đã thấy nhiều, nghe quen, từng tham dự những sự kiện hoành tráng hơn nên kiểu tình huống nhỏ này không gây được nhiều kinh ngạc. Trang Lạc Yên bưng cốc rượu nhấp một ngụm nhỏ, ở một nơi như thế này, địa vị chính là thứ đại diện cho số mệnh.

“Chiêu hiền dung thích khúc này sao?” Hoàng hậu đột nhiên mở miệng, cười nhìn Trang Lạc Yên, “Đây đều là những linh nhân(*) được nuôi dạy trong cung, muội là người đứng đầu một cung, nếu thích, cứ cho gọi tới cung của nàng để họ biểu diễn.”

(*) Linh nhân: Từ chỉ đào kép, diễn viên thời xưa.

“Tần thiếp nghe khúc này thật là xuất sắc nên hơi phân tâm, khiến nương nương chê cười rồi.” Trang Lạc Yên đặt cốc rượu xuống, quay sang cung kính cười với Hoàng hậu.

“Khúc này tên là ‘Bách hoa túy’, làn điệu quả thực uyển chuyển ưu mĩ, muội vào cung muộn nên không biết, năm ấy Nhu phi hát từ khúc này mới được coi là tiếng trời, tiếng sáo này tuy rất hay nhưng so với khúc hát năm xưa của Nhu phi thì còn kém xa lắm.” Hoàng hậu nói đến đây, quay sang nhìn Hoàng đế, “Phải nói thật rằng, trong cung không một người nào có giọng đẹp như Nhu phi, Hoàng thượng người nói có phải không?”

“Tiếng hát của Nhu phi đúng là thanh âm của trời,” Phong Cẩn dường như không phát hiện dụng ý khác trong lời Hoàng hậu, “Chẳng riêng Chiêu hiền dung, ngay cả trẫm cũng đã lâu chưa được nghe Nhu phi hát rồi.”

Nhu phi đứng dậy gượng gạo cười nói: “Tạ ơn Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương khen ngợi, tần thiếp không dám nhận.”

Trước đó, vì từng “mượn” nô tài của cung Hi Hòa, nàng vẫn bị Hoàng đế lạnh nhạt, hôm nay tuy Hoàng hậu ví nàng với ca cơ nhưng ít nhiều cũng tạo cơ hội để Hoàng đế nhìn nàng một cái, vì vậy lúc này Nhu phi không biết nên cao hứng hay buồn bực.

Phong Cẩn nhìn dáng vẻ yểu điệu nhút nhát của Nhu phi, không bình luận gì thêm, chỉ vào hai món trước mặt: “Trẫm nhớ là Thục quý phi thích đồ ngọt, món này đưa qua cho Thục quý phi đi. Món ‘Kim thạch thúy ngân hoa’ này Chiêu hiền dung thích ăn, đưa qua cho nàng ấy.”

Kim thạch thúy ngân hoa kỳ thực là món trứng muối và ớt xanh, Trang Lạc Yên đứng dậy cảm tạ rồi ngồi xuống gắp một miếng bỏ tọt vào miệng, chẳng buồn tỏ vẻ nhã nhặn làm gì.

Thục quý phi lại tao nhã hơn Trang Lạc Yên nhiều, nay Tô tu nghi bị Hoàng đế trách cứ chỉ vì Trang Lạc Yên, Thục quý phi là chị họ của Tô tu nghi, lại thêm chuyện người nhà Thục quý phi từng dâng tấu tố cáo đại huynh Trang Lạc Yên, vì vậy dù ngoài mặt hai người tỏ ra thế nào đi nữa thì bên trong đã không hợp nhau rồi.

Hai người này đều được lòng Hoàng đế nhất hiện nay, ai cũng không dám gây chuyện với họ, tất cả chỉ đều chống mắt xem họ đấu với nhau thôi.

“Mùi vị quả thực thơm ngọt, thiếp tạ ơn Hoàng thượng ban thưởng.” Thục quý phi nếm một miếng, lại mỉm cười dịu dàng, đứng dậy cảm tạ Hoàng đế.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top