Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 121: 121

Nghề Làm Phi (Dịch) (Đã Full)

  • 362 lượt xem
  • 1959 chữ
  • 2023-01-02 22:07:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trang Lạc Yên cười nhìn chậu hoa đặt trong sân, đúng là không lãng phí công nàng cố tìm một thái giám có kinh nghiệm làm vườn, cơ hội hiếm hoi như vậy, không biết là ai giành được nhỉ?

“Ngươi nói cái gì? Chậu hoa trong cung Chiêu phi có thứ hại người?” Hoàng hậu biến sắc, vội quay về phía Hoàng đế ngồi bên cạnh, kinh sợ nói, “Hoàng thượng, sao lại có người dùng loại biện pháp này hại người?”

Phong Cẩn trầm mặc nhìn Hoàng hậu: “Khanh không biết, trẫm làm sao biết được, bãi giá tới cung Hi Hòa.” Vốn định gọi Hoàng hậu tới đây để nói chuyện về Trang Lạc Yên, không ngờ còn chưa bắt đầu câu chuyện đã nghe được tin không hay.

Hoàng hậu giật mình, tim đập thật mạnh, vội bước theo chân Hoàng đế, âm thầm cảm thấy may mắn, may mà Trang Lạc Yên không việc gì, nếu không nhờ thái giám kia sớm phát hiện có chuyện không ổn, nàng sẽ hứng không ít phiền toái đâu.

Nhìn theo bóng Hoàng đế vội vã bước đi, Hoàng hậu thở dài một tiếng, đó là may mắn của nàng, mà cũng là điều đáng buồn của nàng.

***

Trong cung Hi Hòa, các nô tài lớn nhỏ quỳ đầy trước sân, có người của điện Trung Tỉnh, có nô tài quét tước, thậm chí có cả mấy nô tài thường hay đi ngang qua cung Hi Hòa.

Trang Lạc Yên lạnh nhạt ngồi một bên, ghế trên là Đế Hậu hai người, sắc mặt cả hai đều không khá hơn Trang Lạc Yên chút nào. Trên mặt đất là mấy tách trà vỡ, tất cả đều do Phong Cẩn ném ra trong cơn thịnh nộ. Nếu không phải vì kiêng cho đứa bé trong bụng Trang Lạc Yên, chỉ e tất cả những nô tài này đã bị lôi ra đánh.

“Các ngươi luôn miệng nói vô tội, vậy kẻ nào đã động tới đất trong chậu hoa này?” Hoàng hậu trầm mặt nhìn về phía hai thái giám đưa đất tới cung Hi Hòa, “Đất là do hai các ngươi đưa tới đây, vậy thì các ngươi là kẻ đáng nghi nhất. Đất trồng đều do các nơi khác nhau đưa tới, tùy theo từng loại hoa mà nhập vào cung. Đất tồn trong điện Trung Tỉnh không có vấn đề gì, như vậy chỉ có thể động tay động chân trên đường chuyển đất đến cung Hi Hòa, tốt nhất là các ngươi thành thật khai ra, rốt cuộc kẻ nào sai bảo các ngươi?”

Hai tên thái giám đã sợ nhũn chân rồi, bọn họ nào biết đất này có vấn đề, nói chi là ai sai bảo, nghe Hoàng hậu nói đến đây, không biết làm sao, đành chỉ dập đầu kêu oan liên tục, thế nào cũng không tìm được chứng cứ rửa sạch oan khuất cho mình.

“Các ngươi đã nói mình bị oan, vậy hãy cố nhớ lại xem, trên đường chuyển đất, có ai chạm vào đó hoặc là có người nào lại gần các ngươi hay không?” Giọng Hoàng hậu đã mềm đi một chút, “Nghĩ cẩn thận xem hôm đó ai giao đất cho các ngươi.”

Hai người đã bị dọa đến hỗn loạn cả đầu rồi, Hoàng hậu đột nhiên hỏi như vậy, bọn họ không nhớ ra ngay được. Hoàng hậu không giục thêm, chỉ nâng tách trà lên, chậm rãi uống, sau đó nghiêng đầu nói với Trang Lạc Yên: “May mà có người nhìn ra thứ này bất thường, nếu không…” Nàng nhớ tới chuyện Trang Lạc Yên đã sảy thai một lần, nữ tử nhiều lần sảy thai, sau này có khả năng vô sinh, may mà đã bảo vệ được đứa nhỏ, nếu không, việc này còn phát triển thành thế nào, nàng thật không dám nghĩ. Lòng vẫn sợ hãi liếc nhìn Hoàng đế đang trầm ngâm, Hoàng hậu nắm tách trà càng thêm chặt.

“Để Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương lo lắng rồi,” Trang Lạc Yên cười khổ một tiếng, “Mấy ngày nay, ngoại trừ tới chỗ nương nương thỉnh an, tần thiếp chẳng dám đi đâu nữa, ai biết lại có người nghĩ ra phương thức độc ác khó phòng bị này.”

Hoàng hậu nghe vậy, cũng hít sâu một hơn, rót độc vào đất quả là một thủ đoạn trước nay chưa từng có, đúng là khiến người ta khó bề phòng bị. Nàng sai người tra xét nghiêm ngặt mọi thứ trên dưới trong cung Hi Hòa, nhưng cũng không ngờ đến một điểm này.

Theo cách của người bình thường, cùng lắm thì ra tay từ đồ ăn thức uống, quần áo và trang sức, hương liệu hay các loại dụng cụ hằng ngày, kẻ nghĩ ra được thủ đoạn này quả là đáng sợ.

“Nàng không cần lo lắng, việc này trẫm nhất định tra ra.” Phong Cẩn trầm giọng, “Trẫm không tin, trong hậu cung này còn có cái gì trẫm không tra được.”

Trang Lạc Yên nghe Hoàng đế nói vậy, chỉ gắng gượng cười cười, nhận lò sưởi tay Vân Tịch đưa tới: “Thiếp tin tưởng Hoàng thượng.” Trên thế giới này làm gì có chuyện không thể tra được, cái chính là Hoàng đế có muốn tra hay không thôi.

Hoàng hậu vờ như không nghe hai người nói chuyện, lại quay sang nói với hai thái giám đã sợ mềm người: “Hai người các ngươi đã nghĩ kĩ chưa, thấy có gì không ổn chăng?”

“Bẩm Hoàng hậu nương nương, bọn nô tài vừa nhớ được một ít,” Một thái giám thoạt nhìn trấn tĩnh hơn đáp, “Đất này là do bọn nô tài đến thẳng chỗ quản sự lấy, trên đường đi cung Hi Hòa gặp ba người quen, có nói chuyện vài câu ạ.”

“Các ngươi tốt nhất nên nói thật, nếu không thành khẩn, bổn cung sẽ trực tiếp cho các ngươi trượng…” Hoàng hậu liếc nhìn cái bụng đã cao lên của Trang Lạc Yên, nuốt những lời còn lại xuống, “Hai ngươi trông chừng cái đầu mình cho cẩn thận đấy.”

“Bọn nô tài trăm lần không dám nói dối, ba người này theo thứ tự là Tiểu Bình Tử ở Thượng Thực cục, Ngọc Dung ở Hoán Y cục và… Tiểu Hi Tử là thái giám quét tước trong cung Hiền quý phi nương nương ạ.” Nhắc tới Hiền quý phi, tiểu thái giám hơi sợ hãi, vùi đầu càng thấp, “Lúc đó Tiểu Hi Tử còn nói Chiêu phi nương nương thật nhiều chuyện, trồng mấy cây hoa thôi mà cũng hành qua hành lại người khác như thế.”

“Giỏi cho một điêu nô, chuyện của chủ tử cũng dám xen mồm.” Hoàng hậu cười nhạt, “Người đâu, lôi ba kẻ đó đến đây.”

Phong Cẩn đang cầm tách trà trầm tư, nghe vậy bèn bổ sung: “Cho gọi cả Hiền quý phi tới đi.”

Chốc lát sau, Hiền quý phi đã đến. Còn ba người kia, lúc đi vào là do vài thái giám kéo đi, hình như đã bị đánh đòn trước đó.

Hiền quý phi thấy ba người này, sắc mặt vẫn như thường, thậm chí còn nhăn mày tỏ vẻ khó chịu khi ngửi thấy mùi máu tươi, cầm khăn tay che miệng che mũi. Nàng cho rằng Hoàng đế gọi mình tới là bởi mình có quyền được cùng giải quyết chuyện hậu cung với Hoàng hậu, vì vậy bèn cười nói: “Hoàng thượng, không biết Hoàng thượng cho gọi thiếp tới đây là có chuyện gì?”

Nhìn bộ dạng Hiền quý phi, Trang Lạc Yên nghĩ, như vậy, hoặc là việc này không liên quan đến Hiền quý phi hoặc nàng ta chính là diễn viên xuất sắc nhất ở trong hậu cung này.

“Khanh có nhận ra tên thái giám này không?” Phong Cẩn chỉ vào thái giám Tiểu Hi Tử, mặt vẫn không lộ vẻ gì.

Hiền quý phi nhìn kỹ vài lần rồi lắc đầu: “Bẩm Hoàng thượng, nô tài này là ai, thiếp thực sự không biết ạ.”

“Hiền quý phi, đây là thái giám quét tước trong cung muội,” Hoàng hậu chầm chậm nói, “Và cũng có thể đây là ác nô muốn hại Chiêu phi sảy thai.”

Nghe đến đó, Hiền quý phi hiểu ra, Hoàng thượng cho gọi nàng đến đây là để hỏi tội, sắc mặt nàng lập tức biến đổi, quỳ phịch xuống: “Hoàng thượng minh giám, thiếp thực sự không nhận ra thái giám này.”

Chưa nói Tiểu Hi Tử có đúng là người trong cung nàng hay không, dù đúng như vậy, nhưng làm sao nàng nhận ra được một thái giám phụ trách quét dọn, việc này là ai muốn hại nàng?

Cung nữ cùng quỳ xuống với Hiền quý phi cẩn thận quan sát Tiểu Hi Tử vài lượt, mới rụt rè lên tiếng: “Bẩm Hoàng thượng, nô… nô tì có việc muốn bẩm báo.”

“Nói.” Phong Cẩn lạnh lùng mở miệng.

“Nô tì nhận ra Tiểu Hi Tử này, hắn được điện Trung Tỉnh điều đến chỗ nô tì mấy hôm trước. Thời gian trước, khi Thiến uyển nghi thăng phân vị, nô tì từng thay nương nương đưa lễ đến tặng, lúc đó bởi vì Tiểu Hi Tử này bị vấp ngã cách đó không xa nên nô tì có nhìn vài lần. Vậy nên Tiểu Hi Tử này là người đã từng hầu hạ ở Sướng Thiên lâu.”

“Sướng Thiên lâu?” Hoàng hậu hơi bất ngờ nhìn Tiểu Hi Tử, trong Sướng Thiên lâu, chủ cũ vốn là Từ thị, nhưng sau khi Từ thị bị phế bỏ thì chỗ đó đã thành địa bàn của Thiến uyển nghi, vậy chuyện này…

Tiểu Hi Tử nghe vậy, luôn miệng kêu oan, chỉ nói mình không làm gì xấu, cũng không biết mấy thứ dược liệu hại người kia.

“Cho người lục soát Sương Thiên lâu, trẫm nhớ là trong đó có không ít sách.” Phong Cẩn tái mặt giận dữ, “Cứ việc lật tung Sướng Thiên lâu, không cần bận tâm, chỉ cần tìm được đồ vật ra đây.”

Hoàng hậu âm thầm hiểu được, hồi ấy Từ thị thích đọc sách, khi Hoàng thượng còn sủng ái nàng ta thì đã ban không ít sách tới Sướng Thiên lâu, ngoài thơ từ thoại bản(*) còn có các bộ sách hiếm, trong đó có sách thuốc

(*) Thoại bản: Một hình thức tiểu thuyết từ thời Tống, nội dung chủ yếu là về lịch sử và đời sống xã hội đương thời.

Không bao lâu, Thiến uyển nghi cũng được đưa tới, đỏ vành mắt quỳ xuống, có điều, sắc mặt Hoàng đế quá mức âm trầm, không kêu nàng đứng lên, nàng ta đành quỳ đó. Nghe tiếng bước chân phía sau vẳng lại, sau đó là ba người quỳ cũng không nổi bị đưa vào, hẳn là đã bị dùng hình, sắc mặt nàng ta hơi tái đi.

Hồi lâu sau, Cao Đức Trung bước vội đến, vẻ mặt bình tĩnh thưa: “Khởi bẩm Hoàng thượng, cấm vệ quân tìm được một quyển sách thuốc dưới đáy một bình hoa đặt dưới đất trong tẩm cung của Thiến uyển nghi, sách có dấu vết lật xem gần đây, dược tính của toa thuốc trong sách rất giống dược tính của chất độc phát hiện trong đất ở chậu hoa ạ.”

Lời vừa thốt ra, mọi người trong phòng đều biến sắc, Hiền quý phi càng kích động, như hận đến muốn bóp chết Thiến uyển nghi này, nếu chuyện không được tra rõ, vậy thì người xui xẻo hôm nay chính là nàng. Người duy nhất được nuôi hoàng tử trong cung là nàng, hôm nay nếu đứa nhỏ của Trang Lạc Yên có chuyện gì, chỉ e mũi giáo sẽ chỉ vào nàng đầu tiên. Nàng dù căm ghét đứa bé này nhưng không ngu ngốc đến mức động đến nó, nếu không, con của Trang Lạc Yên có gì bất trắc thì nàng cũng sẽ không may theo. Chuyện đó có gì tốt cho nàng, nàng chỉ là người gánh họa thay mà thôi.

Thiến uyển nghi, đồ tiện nhân này!

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top