Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Ngân Hồ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 45: Cao thủ.(1)

Ngân Hồ (Dịch) (Đã Full)

  • 379 lượt xem
  • 1226 chữ
  • 2023-01-14 22:30:55

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thấy đám Phúc Ca Nhi đi ra làm nghi binh đánh lạc hướng đã bị phó dịch bắt lấy nhanh chóng, Thiết Tâm Nguyên hết cách, đang định đứng dậy dọn dẹp thì một nam nhân trên ba mươi tuổi mặc thường phục gạt đám đông đi vào, thoạt nhìn trông giống như một công tử yếu nhược, gió thổi cũng ngả nghiêng, nho phục xanh thùng thình, đơn giản mà vẫn có khí thế bất phàm, hắn giơ tay ra hiệu, mọi người tức thì yên tĩnh, gõ bàn cờ.

“Ngươi cầm quân đỏ đi trước?”

Thấy dê béo tới, Thiết Tâm Nguyên mừng lắm:”Đúng là như thế.”

Nam nhân nhíu mày vỗ đầu:”Quân đỏ chỉ một nước nữa là thua, chẳng lẽ tiểu ca nhi có cách khởi tử hoàn sinh? Còn tiền là chuyện nhỏ, quân đỏ không thể thắng.”

“Hòa cờ.”

Nam nhân gật gù:”Nếu tiểu ca nhi chơi theo quy củ mà hòa được thì ta nhận thua.Nhưng ...”

“Nếu tiểu tử thua sẽ trả ngài năm trăm đồng.”

Nam nhân cười phá lên:”Ta không lấy tiền, tiểu ca nhi xem ra cũng là người biết chữ, vậy đi, nếu thua hãy chép ( Thiên tự văn) mười lần, được không?”

Thiết Tâm Nguyên gật đầu:”Giao hẹn như thế.”

Rồi đi pháo trước.

Thế cục quá rõ ràng, hai bên đi cờ rất nhanh, khi quân đỏ chỉ còn lại một tướng một tượng, bên đen còn ba tốt, một tướng một sĩ, ván cờ tự giác trở thành hòa.

“Không thể nào.”

Thiết Tâm Nguyên kệ nam nhân kia tròn mắt nhìn ván cờ với vẻ không dám tin, toét miệng cười đưa tay ra, thế là có thêm một miếng bạc vụn.

Ván cờ tiếp tục, bên không phục nghiền ngẫm suy tính, Thiết Tâm Nguyên vẫn pháo đầu bình tứ.

Đối thủ nóng này sau khi xem kỹ vài ván, mặt xuất hiện nụ cười làm Thiết Tâm Nguyên rất khẩn trương, vừa rồi nghe hắn nói chuyện với người khác mới biết vị trước mắt là Âu Dương Tu danh tiếng lẫy lừng.

Âu Dương Tu cũng là năm nay mới về tới Đông Kinh, hai mươi tám tuổi làm giáo khám quán các, tham dự biên soạn ( Sùng văn tổng mục), hôm nay tới Thái học bái phỏng tiên sinh và đồng song trước kia, không ngờ gặp được Thiết Tâm Nguyên bày quán lừa tiền.

Hắn cực kỳ thích cờ, thấy thằng bé này khẩu khí lớn, mang tâm thái chơi đùa một phen, không ngờ quân đen chiếm hết ưu thế sau mười nước lại có nghịch chuyển lớn, hao binh tổn tướng, đành phải hòa cờ.

Có điều khơi lên lòng háo thắng của Âu Dương Tu, chuẩn bị tĩnh tâm đối diện với tàn cục quỷ dị này.

Sở dĩ gọi là tàn cục là nó là thế cờ trải qua vô số lần thí nghiệm không thể giải được, nhưng Thiết Tâm Nguyên thừa nhận trên đời luôn có kẻ không phải là người, đám yêu nghiệt tồn tại chính là để làm nổi bật sự vô dụng của số đông.

Thiết Tâm Nguyên lo mình thành vật hi sinh của yêu nghiệt, ít nhất vị trước mặt mình đây là thứ yêu nghiệt hiếm có trên lịch sử Trung Quốc.

Cũng may là yêu nghiệt bây giờ đang gãi đầu gãi tai, bên cạnh ai chỉ nước cho là lập tức quát mắng.

Tốt! Chỗ yêu nghiệt của tên này không phải là ở cờ tướng.

Thiết Tâm Nguyên nhìn túi tiền Âu Dương Tu lấy ra còn chưa cất đi, nhìn độ căng của nó thì hắn phải đánh được ba ván nữa.

Thiết Tâm Nguyên yên tâm đi nước cờ cuối cùng, cười híp mắt vươn tay ra ...

“Quá lạ!”

Âu Dương Tu bực tức đập miếng bạc vụn trước mặt Thiết Tâm Nguyên, tự giác bày lại cờ, đập cờ rầm rầm.

Lo tên này thua giở quẻ, có điều nhìn hắn trả tiền nhanh gọn lại không giống, Thiết Tâm Nguyên ngáp một cái, đợi Âu Dương Tu bày cờ xong, lại lần nữa đi pháo vào chỗ nên đi ...

“Ây dà, Vĩnh Thúc, bọn ta đợi huynh bao lâu rồi, sao còn ở đây chơi với con nít, mau mau đi uống rượu thôi.”

Một hán tử cao như cây sào chen vào đám đông, muốn kéo Âu Dương Tu đi: Âu Dương Tu cười khổ:”Mai huynh mỗ liên tục thua tiểu đồng này hai ván, giờ sao dễ dàng đi được?”

Người tên Mai huynh liếc qua ván cờ, nắm tay Âu Dương Tu kéo lên:”Giờ huynh đã chiếm hết ưu thế, coi như thắng rồi, đi nào!”

“Mai huynh nhìn cho rõ, tuy ta chiếm ưu thế, nhưng đi mười nước nữa là sa lầy, cuối cùng hòa được là may rồi.”

“Không thể nào!”

“Đúng thế đấy.”

Thế là vị kia cũng tò mò ngồi xuống xem cờ, còn Thiết Tâm Nguyên nhòm xem túi tiền ở ngực hắn rốt cuộc có bao nhiêu.

Quả nhiên ván cờ diễn ra như Âu Dương Tu nói, Mai huynh cũng ngồi lỳ ở đó không nhúc nhích.

Thân là cao thủ cờ tướng, làm sao chấp nhận chuyện khó tin này xảy ra trước mắt, đầy một bụng không phục, Mai huynh liền thay chỗ Âu Dương Tu, đối diện với Thiết Tâm Nguyên.

Lừa được Âu Dương Tu một lượng rưỡi, Thiết Tâm Nguyên định kết thúc, không phải vì không muốn bẫy thêm hai con mồi nữa, mà vì bọn Tiểu Linh Nhị bị đám phó dịch lột sạch y phục triển lãm khá lâu rồi.

Mặc dù bọn chúng cắn răng phơi chim ra đó không nói lời nào, nhưng lửa giận trong lòng Thiết Tâm Nguyên thì như núi lửa sắp phun trào.

Ức hiếp người ta quá lắm.

Lửa giận bốc lên, Thiết Tâm Nguyên thu bàn cờ lại.

Âu Dương Tu không chịu:”Tiểu tử định qua sông phá cầu à, hôm nay nhất định phải phân thắng bại, không được kết thúc bây giờ.”

“Thử ngàn lần thì ngài cũng thua thôi.”

Mai huynh ung dung nói:”Thế sự vô thường, dù trời trăng cũng có lúc tròn lúc khuyết, Thái Sơn không đổi, có ai biết ngàn năm tăng giảm.Cờ tướng thoát thai từ quân trận, binh vô thường thế, thủy vô thường hình, ván cờ của ngươi tất nhiên cũng không thể mãi mãi như vậy, bọn ta có lẽ bí nhất thời, chỉ cần thử thêm, không tin không giải được.”

Thiết Tâm Nguyên thích đối phương nói như thế, vì nó chứng minh người này còn nhiều tiền tặng mình, có điều Thủy Châu Nhi bắt đầu khóc rồi, vì nó nhìn thấy đám phó dịch dẫn một con chó đi quanh Tiểu Linh Nhi, thế là nước mắt tuôn ào ào, với những đứa bé ăn xin như nó, chó là cơn ác mộng.

Mai huynh không biết vì sao Thiết Tâm Nguyên lại thôi, cười khẩy:”Chẳng lẽ ngươi nhận ra bọn ta sắp thắng rồi, nếu thế ta nói trước, không cần tiền của ngươi, nếu thua vẫn trả ngươi tiền, tiểu tử tham lam, như thế có đồng ý không?”

Thiết Tâm Nguyên không rảnh mà để ý tới hắn, cho tay lên miệng huýt một tiếng, hồ ly từ đằng xa lao tới như tia chớp, nhưng mà nó nhìn thấy có chó, lập tức xoay người chạy luôn, nhanh như lúc tới.

Con chó đám phó dịch dắt tới tức thì phát cuồng, chó và hồ ly là thiên địch, tức thì "gâu”một tiếng, vùng thoát khỏi trói buộc đuổi theo hồ ly.(*)
 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top